Chương 8.

Chương 8.

Sau khi ra khỏi phòng an ủi tinh thần, Đoàn Tiểu Khê trở lại căn phòng đặc biệt của mình, một nơi đủ thoải mái và sang trọng đủ để khiến dân chúng bình thường ở đế đô vừa mừng vừa lo. Đương nhiên, với tư cách là một nhóc nhà quê thuần túy, cậu không thể nhìn ra những lề lối đó mà chỉ cảm thấy rằng hoàn cảnh và đãi ngộ trong bệnh viện thực sự tốt, thực sự muốn sống ở đó thật lâu ~

Rõ ràng, đãi ngộ cao quý này là nhờ vào dấu ấn màu vàng nhạt trên gáy ban tặng.

Khi các công dân hành tinh đủ mười tám tuổi, thiết bị đầu cuối nhận dạng sẽ tự động phân loại họ là người lớn theo nghĩa hợp pháp.

Tuy nhiên, vì thể chất dẫn đường tương đối yếu, bình thường họ thức tỉnh sức mạnh tinh thần sau khi thể chất của họ về cơ bản đã trưởng thành ở tuổi mười tám. Xét đến trạng thái không ổn định trong giai đoạn đầu thức tỉnh và nhiều trường hợp đột phát khẩn cấp có thể phát sinh, tuổi trưởng thành của dẫn đường sẽ muộn hơn hoãn lại trong hai năm.

Vì vậy, Đoàn Tiểu Khê vừa tròn mười tám tuổi đã thức tỉnh dị năng, cậu đang ở thời kỳ chuyển tiếp giữa tuổi trưởng thành và tuổi vị thành niên. Trên thiết bị đầu cuối nhận dạng của cậu, phần vạch người giám hộ vẫn sáng ngời tỏ rõ sự tồn tại. Chẳng qua tên người giám hộ đã thay đổi từ tên cha ruột cậu là Đoàn Hoằng thành người đánh dấu --- Thích Túc.

Dù cho ngoài mặt Đoàn Tiểu Khê có giả chết như thế nào, nội tâm có trẻ trâu đến đâu cũng phải thừa nhận mình đang bị bao, nuôi.

Đối với sự thật không phụ thuộc vào ý chí của mình, sau khi bị thế giới này cố tình gây sự hố một mặt và thông qua trí não phổ biến khoa học xác định cp đã đánh dấu ràng buộc không thể thay đổi, không thể đảo ngược cũng không thể ngừng lại, vì vậy Đoàn Tiểu Khê ngoan (vô) cường ( tâm) vui vẻ(vô) quan niệm (tư) chấp nhận thiết lập hung tàn như vậy, cũng tán thưởng cái nhìn của mình trước khi mất trí nhớ, ít nhất, bây giờ cậu không cần lo ăn lo mặc và sống một cuộc sống thoải mái, không phải sao ~

Khụ, đối với tình hình hiện tại, nhóc nhà quê Tiểu Khê chỉ có thường thức ở hành tinh nửa phế dùng để đối chiếu yêu cầu thực sự không cao.

Nằm vật xuống chiếc giường lớn mềm mại lăn lộn hai vòng, Đoàn Tiểu Khê quyết định đi ngâm tắm.

Đúng vậy, việc ngâm tắm bây giờ là trò tiêu khiển yêu thích, thật tuyệt vời cả về thể xác lẫn tinh thần.

Đương nhiên, bồn tắm cậu dùng để ngâm không phải là nước, mà là dịch dinh dưỡng chứa năng lượng, có tác dụng điều dưỡng chữa bệnh.

Vì vậy, dù ở thời đại nào, mức sống của các tầng lớp khác nhau cũng có sự khác biệt rất lớn.

Ở hành tinh nửa phế thiếu thốn tài nguyên, các loại dịch dinh dưỡng đều là thứ quý hiếm, rất nhiều dân đen đánh bạc tánh mạng cững chưa chắc đổi được một cái.

Mà ở trong bệnh viện thánh quang đế đô, đừng nói là dịch dinh dưỡng bình thường, cho dù có dùng loại dịch dinh dưỡng xa hoa để cải thiện cấp bậc đến ngâm tắm cũng không thành vấn đề.

Lúc ban đầu mục đích phát triển dịch dinh dưỡng để sử dụng trong điều trị chữa bệnh và quân đội. Dịch dinh dưỡng phong phú, năng lượng ôn hòa được cơ thể hấp thụ nhanh chóng và có rất ít tạp chất, có thể bổ sung nhu cầu của cơ thể con người một cách thuận tiện và nhanh chóng hơn và cũng có thể làm cho người bệnh bị bệnh nặng, quân nhân bị thương nhanh khôi phục khỏe mạnh hơn... Nhược điểm duy nhất là hương vị rất bình thường.

Luôn có những kẻ già có muốn hồi phục nhanh chóng nhưng không muốn tiếp nhận mùi vị của các loại dịch dinh dưỡng, vì vậy, dịch dinh dưỡng ngâm tắm với nhiều mẫu mã và chức năng khác nhau nhanh chóng được quảng bá trong giới không thiếu tiền.

Vừa lúc người giám hộ đánh dấu hiện tại của Đoàn Tiểu Khê không thiếu tiền, vừa nhập viện, thiết bị đầu cuối nhận dạng đã hiển thị tên Thích Túc nên đãi ngộ được nâng cấp lên tiêu chuẩn cao. Dịch vụ bên trong phòng bệnh quý tộc có đủ loại an dưỡng tiêu khiển còn có dịch dinh dưỡng ngâm tắm.

Đoàn Tiểu Khê yêu thích cái này nhất.

Cũng không phải để trải nghiệm cảm giác làm nhà giàu, muốn lãng phí tiền bạc khiến người bảo hộ của mình không vui, mà là dịch dinh dưỡng giống như chất dinh dưỡng mà cậu đã uống trước đó, nó chứa đựng một loại năng lượng nhất định tương tự như tinh huyết.

Sau khi cởi trần ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, cậu ngồi xếp bằng trong bồn tắm rộng rãi, có đủ năng lượng chống đỡ, lúc này Đoàn Tiểu Khê mới yên tâm dùng thần thức chạm vào kén ngọc huyết.

Nhìn bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ dịch dinh dưỡng tiêu hao, vu pháp tầng thứ nhất của thiên vu cửu biến bắt đầu biến đổi trong óc cậu.

Cũng bởi vì mỗi ngày có thể ngâm trong dịch dinh dưỡng như viên đạn bọc đường khiến cho Đoàn Tiểu Khê rất có thiện cảm với người giám hộ mà cậu không có ấn tượng. Nếu như cậu vẫn được tiếp tục ngâm dịch dinh dưỡng, được ăn no mặc ấm...

Đời trước thiếu niên cực trẻ trâu Đoàn Tiểu Khê tự luyến chỉ sống đến mười sáu tuổi, ồ không, đó là biểu hiện của sự tự tin, một ngày nào đó, cả dải hành tinh sẽ phủ phục dưới chân cậu, cái vị Thích Túc thật sự nhặt được của hời rồi ~

Nhưng nếu người đó dám xằng bậy... Đoàn Tiểu Khê nhe răng cho dù không thể giải trừ dấu hiệu ràng buộc, thân là đại vu tương lai, cậu muốn có một con rối sống nên có rất nhiều cách đấy.

#

Trên chiến trường trùng triều ở vùng hoang tinh v003 nửa phế, sau cái chết của trùng chúa, đàn trùng bị vây khốn ngay sau đó, nhóm tinh nhuệ của quân đoàn Bắc Đẩu hoàn toàn nắm giữ tiết tấu chiến đấu biến nơi này trở thành sân tập luyện.

Chiến hạm vẫn hình thành vòng vây phong tỏa xung quanh, cơ giáp cùng vũ khí có lực sát thương mạnh mẽ bị thu hồi, sau khi chiến đấu, cũng chỉ có thể dựa vào năng lực bản thân.

Thẳng thắn mà nói, chỉ cần nhìn những con côn trùng hung dữ còn lớn hơn mình gấp vài lần, gấp mười lần và ngoại hình đặc biệt dễ gây tâm lý khó chịu, chỉ tác động trực quan thôi cũng khiến người bình thường gục ngã.

Tuy nhiên, dù sao không phải người bình thường có thể đến đây để chơi PK trực tiếp với đám côn trùng.

Vì vậy, khi con côn trùng thân mềm to lớn gần bằng một con mãng xà khổng lồ được bao phủ bởi lớp vảy màu xám và có răng nanh giống như lưỡi kiếm và ngạnh sắc nhọn trong phần miệng giống như giác hút bị thanh kiếm ánh sáng ngưng tụ dị năng kim loại cắt đứt cái đầu dễ như bỡn, nhóm hộ vệ luyện cùng phụ trách ở một bên giả vờ đánh đối mặt với cảnh này không hề ngạc nhiên.

Là lính gác có dị năng kim loại cấp S được gia tộc tỉ mỉ bồi dưỡng từ khi còn nhỏ, việc tiêu diệt con côn trùng thân mềm có mức độ nguy hiểm từ 7 đến 8 không quá khó đối với Thích Túc.

"Mang đầu nó về phòng thí nghiệm quân đội, để bọn họ kiểm tra xét nghiệm cẩn thận."

"Vâng, thiếu soái."

Sĩ quan phụ tá Ôn Xu nhanh nhẹn cất đầu con trùng vào thiết bị không gian trữ vật, yên lặng cúi đầu, khóe miệng giật giật.

Khi bọn họ phát hiện tiểu thiếu gia Đoàn gia hôn mê, chính nó đã quay quanh ở bên cạnh cậu, ra vẻ đang chuẩn bị một hơi ăn sống nuốt tươi.

Khi đó mục tiêu đầu tiên của họ là cứu người, làm cho nó bị thương bỏ chạy. Sau đó lại phát hiện tung tích của nó, thiếu soái nhà bọn họ đã triệu tập bao vây chặn đánh, không lấy được đầu nó không dừng lại ~

Nếu không phải thiếu soái dặn dò bọn họ đem đầu trùng đến phòng thí nghiệm thì hắn đã không nhịn được kinh hô thiếu soái đối với nhóc dẫn đường đánh dấu Đoàn Tiểu Khê, tuyệt đối là chân ái a a a~ tràn đầy kiểu cách "Dám đυ.ng đến người của ta thì ta đuổi tới chân trời góc biển cũng phải lấy đầu mi" cảm giác sung sướиɠ quen thuộc không.

Ở bên này đang muốn tìm mục tiêu tiếp theo thì bên kia có chút mất tập trung, những hộ vệ khác giả vờ qua lại lơi lỏng một lát, đột nhiên xảy ra biến hóa.

"Thiếu soái, cẩn thận ~"

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cái đuôi của con trùng mất đầu bỗng cuộn lại, dưới lớp vảy xám lộ ra một cái đầu khác, nhỏ hơn cái đã bị chặt trước đó một chút nhưng phần miệng dày đặc răng nanh và ngạnh.

Cái miệng há to đến cực điểm giống như máy xay thịt sắp ụp xuống trên đầu Thích Túc, trong lúc như chỉ mành treo chuông, một con thằn lằn bụng trắng như ngọc trai bao gồm cả đuôi, dài gần năm mét xuất hiện từ trong hư không bổ nhào tới rồi quất bay đầu con trùng ra ngoài.

Thanh kiếm ánh sáng ngưng tụ trong tay Thích Túc theo sát, lại chém đứt đầu lần nữa.

Giống như con báo xám của lão đại Báo Xám mà Đoàn Tiểu Khê nhìn thấy lúc đầu, con báo xám có thể đột nhiên xuất hiện và con thằn lằn bụng bự này là thú đồng hành của Thích Túc.

Khác với thực thể được ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần của dẫn đường, thú đồng hành của lính gác là do bọn họ thông qua sức mạnh tinh thần mạnh mẽ dung hợp với sinh mệnh sống. Đại khái gần giống như khế ước trong một số câu chuyện tu chân hoặc ma pháp.

Cấp bậc lính gác càng cao tương ứng, họ sẽ chọn những loài hung dữ với sát thương hung hãn mạnh mẽ để dung hợp với sức mạnh tinh thần.

Trong quá trình dung hợp tất nhiên tràn ngập mạo hiểm, rất khó khăn mài giũa điều chỉnh nhưng chỉ cần dung hợp thành công, có thể tự do gọi tới gọi lui chuyển đổi giữa hiện thực cùng hư không, có thú đồng hành phụ trợ nhìn cũng rất cao quý oai phong, dưới sự hỗ trợ lẫn nhau sức chiến đấu của bản thân lính gác đủ để nâng cao một bước.

Lần này, con côn trùng thân mềm khổng lồ thực sự chết đến không thể chết hơn ~

Nguy cơ qua đi, những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, mặc dù rất tin tưởng vào năng lực của thiếu soái nhưng họ vẫn quỳ xuống cầu xin tránh xa loại kinh hoàng này.

Lau mồ hôi lạnh trên trán, Ôn Xu lại đặt đầu con côn trùng vào thiết bị lưu trữ không gian. Cho nên hắn ghét nhất loài côn trùng, hơn nữa tỷ lệ biến dị quá cao khiến người ta khó có thể phòng bị! Ai có thể ngờ được phần đuôi sẽ đột biến thêm một cái đầu a a a a a~

Đợi khi hôm nay rèn luyện xong, Thích Túc trở lại phòng ngủ của hạm chính, tắm rửa xong rồi dùng bữa tối, sau đó kêu sĩ quan phụ tá Ôn Xu lại đây sắp xếp và báo cáo tin tức gửi từ đế đô. Trong đó, tất nhiên có nhóc dẫn đường Đoàn Tiểu Khê của thiếu soái bọn họ.

"Căn cứ theo báo cáo kiểm tra của bác sĩ Reid, thiếu gia Tiểu Khê không có gì đáng ngại, vẫn ăn ngon ngủ tốt..."

Nói đến việc ăn ngon, mặc dù thiếu soái Thích Túc ngồi trên ghế sa lon mềm mại nhưng eo vẫn thẳng thớm, thoạt nhìn vô cùng đứng đắn, ánh mắt cũng không chớp một lần.

Ôn Xu nhớ lần đó, bọn họ đi theo thiếu soái đến hành tinh nửa phế tìm kiếm cứu viện, kết quả vô tình phát hiện tiểu thiếu gia Đoàn gia nằm trong hố đất lớn, tâm trạng hắn như có đám ngựa cỏ bùn chạy nhanh qua.

Mặc kệ vì sao cậu ấy lại xuất hiện ở đây, mặc kệ làm sao cậu ấy có thể chống đỡ trùng triều cho đến khi được cứu viện, mặc kệ con côn trùng thân mềm vây quanh chuẩn bị xơi tái cậu ấy, chỉ riêng việc tạo hình nổi bật ngay lúc đó của cậu ấy cũng đủ để bọn họ khắc sâu ấn tượng cả đời khó quên.

... Một thiếu niên hôn mê bất tỉnh ngã vào trong hố đất, chung quanh toàn là vỏ trứng chim nhân tạo, là vỏ của một loại dịch dinh dưỡng, trong tay cậu vẫn nắm chặt nửa vỏ còn chưa uống xong... đủ để thấy, trước khi té xỉu, rốt cuộc cậu đang làm gì.

Đây là một tinh thần ăn hàng gặp lâm nguy không sợ bỏ mạng quên cả cái chết cảm động đất trời a a a a~ thật sự, bọn họ chưa từng gặp qua, có ai gặp phải trùng triều còn ăn uống được như vậy.

Vì thế, đoạn Tiểu Khê ở đế đô xa xôi tạm thời còn chưa biết, nhãn hiệu đầu tiên khi cậu muốn chinh phục các dải hành tinh bao la mênh mông để lại vô số truyền thuyết, thật ra là ---- thùng cơm muốn ăn không muốn sống ╮(╯▽╰)╭