Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Vu Tinh Tế

Chương 13: Cũng may hiện trường thảm án vẫn còn người sống

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 13.

"Để nhìn xem ai mà vênh váo thế."

Nhảy lên phi hành khí của đối phương, Lucia định dùng đôi chân dài đạp tung cửa khoang thuyền tự động giải khóa để trào phúng, đột nhiên dừng chân cảnh giác. Giác quan của lính gác nhạy bén ngửi thấy mùi máu tươi và tiếng vang kịch kịch sột soạt như có như không làm cho người ta nghe không biết có thật không mà không hiểu sao có cảm giác ớn lạnh.

Khoảnh khắc Lucia dừng lại, âm thanh nhỏ cũng biến mất, như thể đó là ảo giác của cô.

Và mùi máu tươi càng nồng nặc hơn từ khoang điều khiển.

"Này, này, sinh viên nào đang lái phi hành khí đấy, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Không ai trả lời, một sự im lặng chết chóc không mấy dễ chịu bao trùm trong khoang thuyền.

Lucia không dám chậm trễ nữa, ngưng tụ lưỡi băng sắc bén trong tay rồi dùng chân đá tung cửa khoang thuyền.

Đập vào mắt là màu máu và một khuôn mặt trắng xanh không mấy xa lạ khiến đồng tử Lucia đột ngột co lại.

Là Lucerne cùng khóa, người cạnh tranh với cô để lọt vào top 10 của lớp ở cuối học kỳ trước.

Nhưng bây giờ, đối phương đã không còn dấu hiệu sự sống.

Trong khoang lưu lại dấu vết giao tranh ác liệt, một chiếc đuôi bọ cạp đỏ thẫm đâm xuyên qua ngực Lucerne. Mà trong tay hắn còn đang nắm chặt nửa chiếc đuôi bọ cạp đã gãy kia...

Đó chính là thú đồng hành với sức mạnh tinh thần của Lucerne - một con bọ cạp khổng lồ có hoa văn màu nâu đất và có hai đuôi dài bằng con người.

Lúc trước giao thủ, con bọ cạp khổng lồ hai đuôi của Lucerne không chỉ có lớp vỏ cứng mà còn có chiếc càng to khỏe sắc nhọn, cái đuôi mang theo độc tố và tốc độ rất nhanh, không ít lần khiến gấu bảo bối Băng Sương là thú đồng hành và cô nếm mùi đau khổ.

Lúc này nhìn thấy Lucerne và con bò cạp khổng lồ hai đuôi tự gϊếŧ lẫn nhau rồi chết thảm, trong đầu Lucia bật ra dòng chữ to máu chảy đầm đìa "Thú đồng hành phản kích".

Loại tình huống này hiếm khi xảy ra nhưng không phải không có.

Trong những trường hợp bình thường, các loài thú đồng hành hợp nhất với sức mạnh tinh thần của lính gác đều là đối tác đáng tin cậy nhất của họ, là những lưỡi kiếm sắc bén chống lại kẻ thù.

Tuy nhiên, khi có tình huống lính gác mất kiểm soát cảm xúc, sức mạnh tinh thần rối loạn, dị năng bạo động v.v. không thể kiềm chế bản thân và thú đồng hành, hoặc bị quấy nhiễu kí©h thí©ɧ bởi một số yếu tố không xác định thì nhất định có xác suất làm cho thú đồng hành phát điên. Nếu ngăn lại không hiệu quả thì tiến thêm một bước chuyển biến xấu sẽ dẫn phát phản kích.

Nếu bản thân thú đồng hành là loài khát máu, có lực tấn công mạnh cũng rất khó nuôi dưỡng tình cảm, chẳng hạn như bọ cạp hai đuôi khổng lồ của Lucerne, một khi nó nổi điên và mất kiểm soát, khả năng phản kích sẽ rất lớn và hậu quả thường sẽ nghiêm trọng.

Khi thú đồng hành chết đi thì lính gác cũng sẽ bị thương nặng, nếu không may mắn, có một số vết thương có thể không lành cả đời, thậm chí còn giảm bậc tư chất vốn có của lính gác. Khi lính gác chết thì thú đồng hành phụ thuộc cũng chỉ có con đường chết.

Cảnh tượng trước mắt nhìn là hiểu ngay, con bọ cạp khổng lồ hai đuôi của Lucerne xuất hiện phản kích, sau khi gϊếŧ chết hắn, nó cũng mất đi đường sống.

Trong lúc Lucia hoảng hốt thì bộ não xuất sắc của lính gác cấp A cũng hoạt động nhanh chóng.

Như vậy, vấn đề ở đây--

Tại sao con bọ cạp khổng lồ hai đuôi đột nhiên nổi điên?

Lucerne đã mất kiểm soát con thú đồng hành của mình như thế nào?

Đang êm đẹp đi đón tân sinh viên mà không gian phi hành khí cá nhân vốn không lớn, lại không cần chiến đấu, Lucerne gọi thú đồng hành ra làm gì?

Đúng vậy, đúng vậy, mọi người đều đang nhận nhiệm vụ đón tân sinh viên, vậy người mà Lucerne dẫn đâu rồi?!

Vòng qua hai thi thể cùng nhau chết, Lucia nhanh chóng tìm được mục tiêu -- một nam sinh viên năm nhất đang hôn mê cuộn tròn trong không gian nhỏ hẹp lệch vào phía trong ghế phụ.

May mắn thay, vẫn còn một người sống sót tại hiện trường thảm kịch.

Chú ý tới trên người đàn em có mấy vết trầy xước, Lucia theo thói quen kéo người ra nhẹ đi vài phần.

Hết cách rồi, cô thích giọng đàn em này. Khí chất thiếu niên ngây ngô trong sáng, làn da quá tái nhợt lộ ra bệnh trạng chẳng may khiến người ta phạm tội có biết chăng. Nếu không phải trường hợp không đúng, thật sự muốn lay tỉnh cậu nhóc rồi ôm vào trong ngực an ủi sờ soạng.

"Con nhà ai mà xui xẻo quá, ngay cả cửa lớn học viện để tân sinh viên đến báo danh còn chưa đến thì đàn anh phụ trách tiếp đón bị thú dồng hành phản kích vẩy cả máu tươi ngay trước mắt còn bị vây trong phi hành khí nhay nhót trên bầu trời đa dạng rồi rơi xuống biển, không biết sau khi tỉnh dậy có bị bóng ma tâm lý không...… May mà trên người chỉ có vài vết xước…”

Lucia nghĩ mà sợ đỡ đàn em ra khỏi khoang thuyền phi hành, chờ đợi bác sĩ và cảnh vệ của trường đến, trong khoảng thời gian trống, cô không nhịn được bật trí não để quét danh tính của đàn em. Bởi vì làm công việc chào đón tân sinh viên nên trí não của cô lưu trữ tất cả hồ sơ của sinh viên năm nhất.

"Tích tích~" trên màn hình ánh sáng lập thể của trí não ngay lập tức bật ra thông tin liên quan của đàn em.

Sinh viên năm nhất (dự thính): Đoàn Tiểu Khê

Giới tính: Nam

Tuổi: 18 tuổi

Sinh ra tại dải hành tinh sao Iris khu c27...

Dị năng... ...

... Từ từ.

Lucia sững sờ hai giây, đôi mắt sáng ngời sắc bén nhìn chằm chằm màn hình ánh sáng.

Đoàn Tiểu Khê!

Đúng rồi, chính là Đoàn, Tiểu, Khê ở dải hành tinh Iris!

Quả thực như sét đánh từ trời xanh, nhìn lại đàn em hợp gu, Lucia sững sờ, hồ ly tinh xấu xa có hành vi phóng đãng âm hiểm ác độc không nhận người thân, bất kính với thiếu soái bọn họ xứng đáng bị sét đánh ... Ơ?

#

Mới ra viện đã bị đưa vào phòng y tế và vân vân...

Vào ngày báo danh đầu tiên, cũng bởi vì sự cố đi tới học viện mà lên đầu đề và vân vân ...

Thẳng thắn mà nói, Đoàn Tiểu Khê thật sự không muốn gây ra động tĩnh, cậu vừa mới đổi bản đồ mới, đối mặt với hoàn cảnh lạ lẫm, một quần thể xa lạ, bình thường cậu áp dụng kinh nghiệm học được từ việc đi săn rắn, côn trùng, thú vật đầy khắp núi đồi ở kiếp trước nên trước tiên kiên nhẫn, ẩn núp quan sát, tìm hiểu đâu là thật đâu là giả.

Tuy nhiên, cậu không chịu nổi đàn anh Lucerne nghênh đón mình bằng sức mạnh lẫn tình thương phụng hiến.

Vì Đoàn Tiểu Khê rơi vào tình trạng mất trí nhớ quên sạch sẽ 18 năm qua nên khi cậu xuất viện, bác sĩ Reid nghiêm túc và có trách nhiệm đã tri kỷ xin tình huống nhập học cho dẫn đường đặc thù với học viện hoàng gia. Tóm lại, bác sĩ Reid lo lắng cậu không có thường thức thì ngay cả phi hành khí đến trường cũng không biết nên đã yêu cầu nhà trường cử người đến đón.

Lính gác Lucerne học năm thứ năm nhận nhiệm vụ đón tân sinh viên, đó là mang Đoàn Tiểu Khê toàn vẹn trở về.

Lúc đầu, ngồi phi thuyền công cộng chở khách, thái độ của Lucerne đối với Đoàn Tiểu Khê coi như giải quyết việc chung chờ đến khi đi qua cảng bảo vệ, hắn thừa dịp đổi sang phi hành khí tư nhân ở địa bàn của mình rồi thì lộ ra ác ý đối với cậu không thèm che dấu.

Lucerne cũng đến từ dải hành tinh Iris.

Trong trong học viện to như vậy, do các yếu tố như khu vực khác nhau, thân phận, chủng tộc, thói quen, sở thích và lợi ích tài nguyên quan hệ mà các sinh viên hình thành nhiều đoàn thể đa dạng lớn nhỏ khác nhau, công khai hoặc ẩn giấu.

Phổ biến nhất trong số này là phân chia theo khu vực.

Đương nhiên, dải hành tinh Iris cũng có.

Thật không may, hội Iris nổi tiếng nhất và có Đoàn Tuyết Phỉ là dẫn đường năm ba, có dung mạo xinh đẹp điềm đạm và thiên phú xuất chúng được hưởng thụ đãi ngộ giống như công chúa. Mà Lucerne là fan não tàn của viên ngọc quý Đoàn Tuyết Phỉ trên bảng xếp hạng ở Iris, đó cũng là tuyển thủ hạt giống hàng đầu.

Vì vậy, Đoàn Tiểu Khê là kẻ đê tiện đào góc tường chị mình khiến nữ thần buồn bã đau lòng ... Mà đầu sỏ gây nên đừng nghĩ có đãi ngộ như khi đồng hương gặp đồng hương nước mắt lưng tròng mà trên sổ đen thành viên của hội Iris vẫn có tên cậu.

Theo logic, khi Lucerne phát hiện ra đối tượng tiếp đón Đoàn Tiểu Khê, lại hiếm khi được ở chung một mình, hắn không tận dụng cơ hội để xử lý cậu trước thì đúng là có lỗi với tên tuổi fan não tàn của hắn.

Ban đầu chỉ là chửi mắng và sỉ nhục, Đoàn Tiểu Khê không muốn ngày đầu tiên đã gây sự nên đã chủ động bật chế độ che chắn, co ro trên ghế phụ giữ im lặng.

Ừ thì im lặng cũng không có gì sai nhưng ai bảo cậu vẫn còn ở thời kỳ dở hơi. Thiếu niên dở hơi trầm mặc từ đầu đến chân, mỗi một tế bào dường như đang toát lên vẻ thờ ơ khinh thường "Đừng nói chuyện với những người không quan trọng".

Sau đó, không biết có phải Đoàn Tiểu Khê thất thần quá rõ ràng hay không, nhìn chằm chằm bản vẽ từ trên xuống của màn hình phi hành quá mải mê, tóm lại Lucerne giống như pháo bị đốt.

Đoàn Tiểu Khê không được nhắc đến khi thế giới bên ngoài đưa tin về thảm họa trùng triều nhưng gia tộc Lucerne trên Iris có qua lại với Đoàn gia ít nhiều cũng nhận được một số tiếng gió. Biết rõ cậu mới tránh được một kiếp thoát khỏi đám côn trùng không lâu trước đó, hắn lại cố ý để con thú đồng hành của mình là con bọ cạp hai đuôi khổng lồ xuất hiện trước mặt cậu từ hư không hóa thành thực tại.

Với chiếc càng khổng lồ và cái đuôi đáng sợ, nó chiếm hơn một nửa diện tích không gian hoạt động của phi hành khí, trong môi trường khép kín phải tiếp xúc gần gũi thực sự rất ngột ngạt.

Lucerne suy diễn đầy ác ý và hắn yêu cầu cậu triển lãm làm thế nào thông đồng với Thích Túc lúc trước ngay tại hiện trường.

Sau đó...

"Đàn anh Lucerne nói em là xxx ăn thịt thiên nga, không biết xấu hổ dụ dỗ Thích Túc... Bảo em cởϊ qυầи áo biểu diễn lần nữa..."

"Con bọ cạp hai đuôi của anh ta còn to lớn hơn em... thật đáng sợ..."

Trong phòng y tế của học viện, Đoàn Tiểu Khê giả vờ chết xong lại nhắm mắt giả chết tiếp sau khi kể xong mới chậm rãi tỉnh lại, dựa vào trên giường bệnh, thái độ đoan chính tích cực phối hợp kể lại sự việc trải qua ngay lúc đó cho đội trưởng cảnh vệ học viện - Legner, người phụ trách điều tra sự cố cái chết của Lucerne.

"Em rất sợ hãi... cố gắng cuộn tròn bên góc ghế phụ..."

Nhưng thực tế, sau khi Lucerne thả con bọ cạp khổng lồ hai đuôi ra, Đoàn Tiểu Khê hoàn toàn không sợ côn trùng, không hề sợ hãi mà còn ngạc nhiên và không thể kiềm chế được sự phấn khích khi nhìn thấy thứ mình thích --- - nếu đàn anh Lucerne đã thành tâm yêu cầu cậu triển lãm một chút thủ đoạn thông đồng thì vẫn là câu nói kia, kỹ năng nghề nghiệp có chuyên môn riêng để cậu thông đồng người ta, chắc sẽ là thiên lôi cuồn cuộn nhưng để cậu thông đồng với côn trùng thì đúng là nghề cũ vừa thành thạo vừa am hiểu. Sau đó, cậu miễn cưỡng, khụ, động lòng không bằng hành động xuống tay với thú đồng hành của Lucerne ...

Là một vu cổ xuất thân từ danh gia uyên bác, tất nhiên cậu có kinh nghiệm thực tế nhất ở kiếp trước là luyện cổ, dẫn cổ chú, v.v. ... cực kỳ điêu luyện biết hông.

Huống chi kiếp này thức tỉnh sức mạnh tinh thần của dẫn đường, đối với vu chú mà cậu niệm có tác dụng gia tăng sức mạnh. Mặc dù trước mắt làn sương bạc không lớn hơn nắm tay cậu là bao không thể chịu được tiêu hao nhưng hiệu quả đạt được thực sự tốt hơn kiếp trước mấy con phố.

Vì thế, đàn anh Lucerne vừa vận dụng sức mạnh tinh thần để lái phi hành khí, vừa điều khiển thú đồng hành đe dọa nhục nhã đàn em, hắn đa mưu túc trí còn đặc biệt khinh địch bất ngờ không kịp đề phòng gặp bi kịch ào ào kéo đến vả mặt.

"Thấy em không nghe lời, đàn anh Lucerne muốn tới kéo em."

"Em trốn không chịu ra, đột nhiên hắn trở nên cực kỳ cáu kỉnh, bắt đầu mắng em còn con bọ cạp khổng lồ hai đuôi cũng vô cớ xoay quanh trong khoang thuyền... rồi nhanh chóng va chạm khắp nơi..."

"Em thấy đàn anh Lucerne vội vàng bổ nhào lên con bò cạp như thể đang cố gắng trấn tĩnh nó nhưng tác dụng không lớn."

Lucerne đúng là có hét lên, điên cuồng như muốn bắt lấy Đoàn Tiểu Khê, đó là bởi vì hắn kinh hãi phát hiện miệng cậu thốt ra những âm tiết kỳ quái dài hoặc ngắn hoặc ngắt quãng hoặc tiếp tục khiến cho con bọ cạp phản ứng dị thường, lộ ra dấu hiệu cáu kỉnh điên cuồng phản kích. Hắn muốn ngăn lại nhưng đã quá muộn.

Hiển nhiên, với trình độ hiện tại của Đoàn Tiểu Khê, cậu có thể mở màn đã có chút miễn cưỡng còn trông cậy vào cứu màn gì đấy thì mới thật sự nghĩ nhiều.

"Phi hành khí bắt đầu xoay tròn, đàn anh đang chiến đấu với con bọ cạp khổng lồ hai đuôi ... Có thứ gì đó lao về phía em rồi làn sương bạc giúp em ngăn cản vài lần...Sau đó đầu em đau như búa bổ... nên không biết gì nữa hết..."

Đầu đau như búa bổ là do tiêu hao hết sức mạnh tinh thần kiềm chế con bọ cạp khổng lồ hai đuôi không cuồng hóa tàn sát hết thảy vật sống chung quanh, Đoàn Tiểu Khê không đoán được con bò cạp không lồ mọc hai cái đuôi xinh đẹp lại x nổ bùm bùm tận trời như vậy.

Vì vậy, nếu bạn không hiểu rõ lực sát thương ẩn chứa thuộc tính nguyền rủa ma quỷ trong bốn chữ "Thiếu niên dở hơi" mà Đoàn Tiểu Khê che dấu lớn đến cỡ nào thì sẽ không tùy tiện trêu chọc cậu, đặc biệt khi cậu còn nhận thức mơ hồ đối với thế giới này. Nói trắng ra là cậu to gan lớn mật mà không biết, thật đúng là muốn mạng mà. Nhưng không phải cậu mà đó là người khác~
« Chương TrướcChương Tiếp »