Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Việt Đệ Nhất Thương Gia

Chương 54 - Ở đời, chẳng có điều gì là miễn phí (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Mạt tướng tuân lệnh."

"Tốt lắm, còn có chuyện gì nữa không?" Trần Thuyên vừa hỏi câu này, trái tim ta liền đập mạnh một nhịp. Sau một khoảng thời gian ngắn im lặng, ta nghe giọng Trần Thiệu Nghĩa vang lên.

"Cách đây một thời gian mạt tướng đã tâu lên quan gia về hôn sự giữa mạt tướng và Tĩnh Huệ tiểu thư nhưng đã lâu mà vẫn chưa nhận được chỉ điểm của quan gia. Mấy tuần trước, mạt tướng đã to gan tự chủ trương đề nghị cha mẹ nuôi tới phủ thượng tướng để đưa lễ nạp thái cùng vấn danh. Cha mẹ nuôi không hề phản đối, mẹ nuôi đã giúp mạt tướng xem qua bát tự, đợi qua vài ngày sẽ đưa sính lễ tới phủ thượng tướng để chính thức định ngày thành hôn."

Trần Thuyên hừ mạnh một tiếng. Vì không thấy được vẻ mặt của hắn, chỉ nghe một âm thanh ấy ta cũng không nhận ra hắn vui hay buồn. Lại qua một khoảng thời gian trầm mặc, hắn mới đáp lời Trần Thiệu Nghĩa.

"Trẫm vốn không muốn can thiệp vào chuyện hôn nhân đại sự của thần tử, nếu cả hai nhà đều đồng thuận thì trẫm vô cùng vui mừng cho khanh. Nhưng khanh cũng biết, thân phận Đoàn Điểm có chút bất tiện. Nàng ấy nếu đã có khả năng xây dựng một Bách Nguyệt hội trong mười năm thì kể cả khi không có gì trong tay, không có triều đình bảo hộ, nàng ấy vẫn có thể xây dựng một Bách Nguyệt hội khác. Nếu trẫm đã muốn trao cho thế lực của Hưng Nhượng Vương một vị hoàng hậu thì tuyệt không thể trao cho ông ta một người có khả năng mang lại nguồn tài lực dồi dào. Giữa Bảo Từ phu nhân và Tĩnh Huệ tiểu thư, trẫm chỉ cho phép khanh chọn một người."

"Quan gia, chuyện này.."

Trần Thiệu Nghĩa muốn nói gì đó nhưng bị Trần Thuyên lập tức chặn lại.

"Đây là thánh chỉ, trẫm cho khanh ba ngày suy nghĩ, có lẽ khanh đã chuẩn bị sính lễ đầy đủ. Ba ngày sau, sính lễ kia có đưa tới phủ thượng tướng hay không chính là lựa chọn của khanh."

Trần Thiệu Nghĩa không đáp lại lời Trần Thuyên, gian phòng trở lên trầm mặc, dù ta đang nghe lén nhưng cũng có thể cảm nhận được áp lực vô hình giữa hai người nam nhân này. Ta không hiểu nổi những suy nghĩ của Trần Thuyên, trái tim trong l*иg ngực dần trở nên lạnh giá.

Tại sao con người hắn lại có nhiều toan tính đến như vậy, hắn không cảm thấy mệt mỏi hay sao?

"Thiệu Nghĩa, trẫm mong khanh hiểu được, hoàng tộc có được giang sơn này chính là bởi họ Lý không biết kìm hãm thế lực ngoại thích. Vì tương lai vững bền của hoàng tộc, trẫm không thể đi vào vết xe đổ của tiền nhân."

Trần Thuyên dứt lời, Trần Thiệu Nghĩa liền xin cáo lui. Ta nghe tiếng bước chân của hắn xa dần, trong lòng vô cùng rối rắm. Nhưng thật lạ, ngoài sự rối rắm ấy ta không cảm thấy đau khổ, cũng không cảm thấy thất vọng chỉ có cảm giác muốn biến mất hoàn toàn khỏi cái vòng tròn quyền lợi này.

* * *

Q1.
« Chương TrướcChương Tiếp »