Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Việt Đệ Nhất Thương Gia

Chương 54 - Ở đời, chẳng có điều gì là miễn phí (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ra đến bên ngoài, ta lập tức chỉnh trang lại trang phục trên người, dùng khăn lau hết mỡ gà trên mặt, vặt vội mấy cái lá trúc để lau tay sau đó mới bình thản cất bước trở về yến tiệc. Chắc hẳn lúc này tiệc đã sắp tàn rồi, ta chỉ cần trở lại ngoan ngoãn đi theo Anh Nguyệt quận chúa một lúc nữa là được về nhà. Cơm no, rượu say, bây giờ ta lại cảm thấy buồn ngủ rồi.

"Dường như tiểu thư không hề bị đả kích khi nghe cuộc nói chuyện vừa rồi." Trần Khánh Toàn khoan thai đi bên cạnh ta. Bây giờ hắn đã khôi phục lại vẻ thanh cao thoát tục, mị hoặc chết người. Tuy nhiên mỗi khi nhìn hắn ta chỉ có thể nhớ tới đống xương gà bị mυ"ŧ đến sáng bóng phía sau bụi trúc kia nên nhếch mép hỏi lại hắn.

"Theo công tử, tiểu nữ nên có phản ứng như thế nào?"

"Không phải thông thường trong tình huống này, những nữ nhân khác sẽ chạy tới bắt gian tại trận rồi lớn tiếng thanh minh cho bản thân hay sao?"

Trần Khánh Toàn mỉm cười nhìn ta, đôi mắt hắn cong lên thành hình trăng khuyết tỏa sáng lấp lánh vô cùng gợi đòn.

"Người ta là phu nhân đứng đầu lục cung đấy, tiểu nữ có ăn gan hùm cũng không dám trực tiếp đi tìm người cáo trạng. Với lại, nếu bây giờ tiểu nữa hùng hổ chạy tới chỗ chàng ấy thanh minh thì chẳng phải chính là hành động lạy ông tôi ở bụi này, gián tiếp khẳng định giữa tiểu nữ và quan gia thật sự có gian tình hay sao?"

"Gặp nguy không loạn, tại hạ hôm nay được mở rộng tầm mắt rồi."

Trần Khánh Toàn đột ngột dừng bước chân chắp hai tay trước ngực cúi đầu với ta, quả thật lúc này ta không còn lòng dạ nào chơi chữ với hắn nên khoanh tay đáp lời hắn.

"Công tử quá khen. Nếu không có chuyện gì, tiểu nữ xin phép quay trở lại bên cạnh cha mẹ. Chúc công tử vui vẻ."

Nói rồi, ta vội vàng quay người bỏ đi, trước mặt hồ ly chín đuôi như đạị mỹ nhân này, ta rất sợ sẽ phạm mồm nói ra điều gì đó không nên nói. Còn về cuộc hội thoại giữa Trần Thiệu Nghĩa và Bảo Từ phu nhân, hắn muốn hiểu sao thì hiểu đi, ta thật sự lười phải giải thích.

* * *

Khi ta trở lại bên cạnh cha cùng Anh Nguyệt quận chúa thì đã thấy toàn gia trên dưới đã ngà ngà say, dường như không có ai để ý ta vừa biến mất khỏi yến tiệc. Ta ngồi xuống cùng người nhà, nâng chén rượu uống cùng mọi người nhưng đôi mắt lại không cách nào rời khỏi bóng hoàng bào vàng rực nơi đài cao. Lúc này, Bảo Từ phu nhân đã ngồi an vị bên tay trái của hắn, Huy Tư hoàng phi thì ngồi thế vào vị trí của thái hậu, dựa sát vào người Trần Thuyên, bàn tay đẹp đẽ của nàng ta dâng lên chén rượu rồi nói đùa gì đó. Ta thấy Trần Thuyên bật cười, đôi mắt nhìn nàng ta mang theo nồng đậm say mê và sủng nịnh, ta chưa bao giờ thấy hắn nhìn ai với loại ánh mắt này, dạ dày không khỏi quặn lại ân ẩn đau.

Q1.
« Chương TrướcChương Tiếp »