Chương 50 - Nơi đông nữ nhân tụ tập bao giờ cũng là chốn thị phi (2)

Đoạn đường tới hoàng cung hôm nay đặc biệt nhộn nhịp, ngựa xe nườm nượp như nêm cửi. Ta cùng Anh Nguyệt quận chúa ngồi trong xe ngựa không khỏi cảm thấy nóng nực, khó thở. Trong khi đó, cha cùng bốn người anh trai cưỡi ngựa bên ngoài thì phải không ngừng chào hỏi các quan lại hoặc hoàng thân đi cùng đường. Để tránh việc xã giao không cần thiết, dù ta ngột thở tới mức mồ hôi toát đầy lưng nhưng vẫn quyết tâm không nâng rèm nhìn ra ngoài.

Khoảng cách từ phủ thượng tướng tới hoàng cung vốn không quá xa, ví như khi ta đưa người nhà đi thăm thú kinh thành, vừa cưỡi ngựa nhởn nhơ, vừa nói chuyện cũng chỉ mất thời gian một canh giờ là tới nơi. Không ngờ hôm nay nhà ta đã xuất phát ngay sau giờ cơm trưa mà tận tới khi nhà nhà lên đèn mới tới cổng ngọ môn, trong thời gian đó, ta và Anh Nguyệt quận chúa cũng kịp nói vài câu chuyện nhạt nhẽo, sau lại ngủ quên mấy bận.

Kể tử cổng ngọ môn, tất cả mọi người, bất kể sang hèn đều phải xuống xe, bỏ ngựa đi bộ. Ta quy củ cùng hai chị dâu đi theo sát gót Anh Nguyệt quận chúa tới báo danh rồi đi bộ một đường tới vườn thượng uyển. Cả đoạn đường này ta có cảm giác như mình là thú nuôi quý hiếm, không đếm nổi bao nhiêu người đi tới chào Anh Nguyệt quận chúa chỉ để có cơ hội nhìn mặt ta một cái. Đến khi vào tới khuôn viên vườn thượng uyển tình thế lại càng khó xử hơn. Tất cả khách nhân tới hoàng cung hôm nay đều ít nhiều biết nhau, nhóm quý nữ tụ tập ở một khu vực lớn xì xào bàn tán, qua ánh mắt xoi mói của họ, ta cũng có thể đoán được cà nhà Thượng tướng quân ngày hôm nay đã trở thành chủ đề nóng bỏng. Chị dâu cả bên cạnh kéo nhẹ tay áo ta nói thầm.

"Em gái, người ở nơi này thật kỳ lạ. Tại sao họ cứ nhìn soi mói nhà chúng ta."

Ta che miệng cười trả lời chị ấy.

"Chuyện này rất bình thường, người ở đây một năm bao nhiêu dịp đều gặp mặt. Người nào là ai? Thân phận ra sao? Tính cách thế nào? Công trạng bao nhiêu? Ai ai cũng nắm rõ như lòng bàn tay. Quý nam, quý nữ của các bè phái trong triều cũng có hội có nhóm cả. Trong khi đó, cả nhà chúng ta mười mấy năm chưa xuất hiện ở kinh thành, dù là thân phận hay quân công trong tay cha đều nhiều hơn hẳn phần lớn các đại thần và hoàng thân ở đây. Lại nói, cha đã lâu không về kinh thành nên không bị cuốn vào những tranh đấu bè phái trong triều đình, đương nhiên bè phái nào ở trong buổi tiệc này cũng đỏ mắt muốn lôi kéo người nhà chúng ta về phía họ. Chị đừng lo, chúng ta cứ tìm chỗ ngồi trước rồi tự khắc sẽ có người tới chào hỏi làm quen. Các chị cứ thoải mái thăm thú, nhớ kỹ ba điều em dặn là được."

Chị dâu cả và nhị chị liền lập tức xốc lại tinh thần gật đầu.

"Em gái, bọn chị nhớ rõ, không nghe, không nói, không xen vào chuyện người khác."

"Các chị chú ý dặn dò các anh trai nữa nhé, tránh để các anh ấy rượu vào, lời ra."

Chị dâu cả và chị dâu thứ lập tức giật mình bước qua kéo tay chồng mình dặn dò, anh cả và anh hai lúc này đang đi theo cha rôm rả hàn huyên với các vị đại nhân và tướng quân khác cũng nhìn về phía ta gật đầu như đã hiểu. Đúng lúc đó, bên cạnh ta vang lên tiếng của Anh Nguyệt quận chúa.

"Con dặn dò chúng nó rất đúng, bữa tiệc này mang tiếng là gia yến nhưng có thể trở thành Hồng Môn yến bất cứ lúc nào, không thể quá buông thả. Nào, cùng mẹ qua chào hỏi các chị em của ta." Nói rồi bà ấy cầm tay ta kéo về phía nhóm quý phụ đang ngồi quanh một đình nghỉ mát nhỏ bên sườn vườn thượng uyển.

"Các vị vương phi và phu nhân đang bàn chuyện gì mà rôm rả thế."

Vừa nhìn thấy người tới là Anh Nguyệt quận chúa, phản ứng của nhóm quý phụ vô cùng đặc sắc. Người thì tỏ ra ngạc nhiên, người lại khó che dáu vẻ ganh tị. Nhưng chỉ sau một cái chớp mắt, tất cả đều nở nụ cười chuẩn mực hướng về phía bọn ta chào đón.

"Ai da, bao nhiêu lâu rồi chị em bọn ta mới được gặp Anh Nguyệt quận chúa, nhìn xem này, quả nhiêu gừng càng già càng cay. Càng nhiều thời gian, quận chúa càng thêm phần anh khí."

"Các chị em khen trật rồi, phàm là nữ nhân mang họ Trần làm gì có ai không anh khí, tùy tiện chọn một người trong lớp trẻ cũng thừa sức hơn chúng ta năm nào."

Anh Nguyệt quận chúa tiếp tục cười ngồi xuống một góc hành lang của nhà nghỉ mát rồi kéo tay ta.

"Tĩnh Huệ lại đây."

"Ồ, đây chính là Tĩnh Huệ tiểu thư mà người trong kinh thành đồn đại bấy lâu?"

Q1.