Cung Nhược Yên cưỡi Xích Diễm Long thú tốc độ cũng cực nhanh, Vân Yên Nhi vừa tiến vào cổng chính Lạn Đà Tự nàng cũng đã đuổi theo tới nơi. Lạn Đà Tự đúng là có chút hoành tráng. Một số nơi quan trọng, ví dụ như Tam Đại Tàng Kinh, đều có võ tăng canh giữ, còn các nơi khác vẫn cho người qua lại. Truyện "Đại Viên Vương "
Bất quá lúc này hai nữ tử, ngược lại cũng biết tại Lạn Đà Tự thực ra không thể nhập tự ngay được. Vân Yên Nhi đúng là thường hay đến, nên nhìn Vương Phật Nhi nở nụ cười tạm biệt. Kêu thuộc hạ giữ Linh Ngao đứng chờ ngoài cửa, tự mình đi thẳng vào trong.
Cung Nhược Yên hướng về phía trước cửa chùa nơi tăng nhân đang tập võ, lễ độ hỏi thăm. Vương Phật Nhi vô tâm cũng không muốn nghe lén. Tự mình cầm đồ đạc đi thẳng đến Thiên Luân Điện.
Hắn đến Thiên Luân Điện, phát hiện sư phụ Cưu Ma La cũng đã trở về. Vội buông đồ đạc xuống, chạy đến ân cần thăm hỏi.
Cưu Ma La nhìn thấy Vương Phật Nhi trở về cũng không hỏi hắn vừa đi đâu. Chỉ kêu hắn đến thiện phòng để tiếp tục học Hỏa Diễm Đao. Ngày hôm nay thời gian dường như khá thoải mái. Ông nói sẽ truyền thụ năm chiêu đao pháp, hơn nữa ông còn cặn kẽ hỏi hôm qua Vương Phật Nhi có gặp khó khăn gì không.
Thầy trò hai người, một thầy một trò, loáng một cái đã đến buổi chiều. Có hộ pháp thần tướng đưa đồ ăn đến. Cưu Ma La dường như có chuyện quan trọng, dặn dò Vương Phật Nhi theo đó cố gắng khổ luyện, không nên dùng cơm vội, sau đó đứng dậy rời khỏi Thiên Luân Điện.
Vương Phật nhi chẳng biết sư phụ có chuyện gì, tự nhủ mình cũng không thể giúp được gì. Quay trở lại thiện phòng, đem tám chiêu đao pháp học từ trước tới giờ, từ đầu đến cuối tập lại theo phương pháp đã học. Lúc đầu hắn cũng tỏ ra lười nhác, nhưng nghĩ đến việc Trung Thổ Thần Châu đang trong cảnh binh nguy chiến loạn, vì vậy về chuyện luyện võ không dám có chút lơ là.
Đại Nhật Hỏa Diễm Đao trên tay đúng là tinh túy, mặc dù hai chân bất động, ngồi xếp bằng tại chỗ, cũng có thể tập đi tập lại nhiều lần. Vương Phật Nhi hết lần này đến lần khác đem tám chiêu đao pháp tập luyện cũng không biết bao nhiêu lần. Khi hắn sử dụng lại lần nữa Hỏa Thiên Đại, đột nhiên xuất hiện luồng chân khí Vô Hạn Quang Minh Hỏa lan tràn khắp trong cơ thể, trùng trùng điệp điệp công kích vào các kinh mạch khí huyệt rồi theo lòng bàn tay phun ra thành một ngọn hỏa quang tỏa dài hơn ba thước.
Một chiêu xuất thủ, Vương Phật Nhi bỗng cảm thấy vô cùng vui sướиɠ, tiếp tục vận chưởng, trong cơ thể hỏa khí hừng hực, tùy tâm sở dục, hai tay khua lên, quang khí hỏa diễm trong lòng bàn tay phát ra, uy thế bất giác đã tăng lên một tầng cảnh giới.
“Nguyên lai đao pháp này mỗi một lần luyện tập cũng là trui rèn chân khí, ta đã đột phá Vô Hạn Quang Minh Hỏa tầng thứ ba.”
Trong lòng vui sướиɠ, Vương Phật Nhi đứng nguyên tại chỗ, đao phong chém khí ào ào rung động. Đem tám chiêu Hỏa Diễm Đao Pháp bản thân đã lĩnh ngộ được sử dụng lại một lần. Khi vừa thu lại chân khí, ngửa mặt lên trời thét một tiếng dài. Âm thanh như sồ long xuyên vân, tiểu hạc thanh minh, ngân dài trong phút chốc. Lúc này mới thu lại chân khí tạm nghỉ ngơi.
Đến lúc này, Vương Phật Nhi mới mơ hồ dựa theo sự thăng tiến của võ công mà mang đến sự tự tin.
Xoa xoa đầu đầy mồ hôi, Vương Phật Nhi nhìn ra hướng ngoài cửa sổ, ánh trăng cong cong như móc câu, bầu trời đầy sao, ước chừng lúc này đã là sau nửa đêm gần về sáng. Ở thế giới trước sống ở thành thị trong môi trường ô nhiễm nghiêm trọng, hắn đã lâu rồi không được nhìn thấy bầu trời đêm đẹp như thế này.
Suy nghĩ chỉ thoáng qua trong chốc lát. Vương Phật Nhi mới lúc lắc đầu cười khổ, than thở :”Nguyên lai là không có bầu trời đêm như thế này để nhìn, bây giờ có thì lại không có tâm tình đâu để nhìn. Bầu trời đêm dù có đẹp như thế nào cũng không hề có nửa điểm giúp ích cho cuộc sống.
Hắn thu lại ánh mắt, đem chiếc giường mới mua hôm nay dựa sát vào vách, trải chăn chiếu lên chuẩn bị tìm một giấc ngủ ngon. Nhưng lại phát hiện tinh thần mình quá phấn khởi, không thể nào ngủ được. Truyện "Đại Viên Vương "
“ Nhất định ta đem lục thức chìm vào thức hải, xem sách giải buồn vậy!”
Thế giới này trò giải trí quá ít, Vương Phật Nhi cũng chỉ có thể nghĩ ra cách này để làm giảm đi cảnh cô đơn tĩnh mịch. Hắn đóng lại cảm giác, chìm vào trong tiềm thức. Một chuyện không ngờ tới, một bóng đen đột nhiên thâm nhập vào thiền phòng, đứng trước mặt hắn.
“Đúng là tên yêu nghiệt này, Cưu Ma La dẫn hắn trở về chùa làm gì, phải gϊếŧ sớm mới được!”
Ánh trăng vằng vặc chiếu xuống, dưới ánh trăng tuy rằng không nhìn rõ mặt nhưng có thể nhìn ra tên kia dáng người phì phì, thấp lè tè, khiến người ta liếc qua rất dễ nhận ra, hắn đã từng tới Thiên Luân điện đúng là Linh Sơn lão tăng.
Hai mắt hắn bắn ra ngọn lửa trắng xanh dị thường oán nộ, bàn tay giơ lên, một đạo kình khí thịnh nộ phóng thẳng về phía Vương Phật Nhi.
Linh Sơn thân là đệ tử thân truyền của một vị thiền sư trong chùa, tu vi hiển nhiên cực cao, một chưởng này cho dù Vương Phật Nhi hoàn toàn tỉnh táo cũng không tiếp nổi, huống chi hắn đối với thế giới bên ngoài hoàn toàn chẳng biết, chính đang chìm đắm bên trong tiềm thức.
Sauk hi Vương Phật Nhi bị đánh trúng, toàn thân nổi lên tầng tầng mây mù, lập tức tan vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, hình dạng cực kỳ quỷ dị. Truyện "Đại Viên Vương "
Linh Sơn một chưởng phóng ra, chứng kiến Vương Phật Nhi đã bị một chưởng đoạt hồn, cười lạnh một tiếng, phi thân ra ngoài cửa sổ, biến mất vô tung.
Thể xác của Vương Phật Nhi hóa thành những mảnh nhỏ, vẫn chưa tiêu tan, khi Linh Sơn rời đi, những mảnh nhỏ này không ngừng tụ lại giống như hàng loạt những đám mây quỷ dị, đầu tiên là hình thành một khối hình dạng trông giống một con khỉ, đến khi càng tụ càng rõ ràng, hình dáng con khỉ dần mờ đi, trở thành một đứa trẻ sáu tuổi đúng là Vương Phật Nhi.
Chẳng qua, nếu nhìn ký lại, sẽ phát hiện ra Vương Phật Nhi cơ thể lại nhỏ đi một chút, còn lại rõ ràng một chưởng của Linh Sơn đối với hắn không tổn hại gì.
“Phốc! Không nghĩ tới có người đến ám sát nhanh như vậy!”
Thân ảnh tụ lại, Vương Phật Nhi há mồm bắn ra một cỗ máu tươi.
Hắn vừa rồi chìm trong tiềm thức, đang suy nghĩ ngũ hành thần biến trong cơ thể, Linh Sơn trong phút chốc chưởng lực đánh xuống, lục thức của hắn đã cảm giác có đề phòng, chẳng biết tại sao lại phát động được tu vi còn chưa tu thành bản lĩnh cao cường. Đem thân thể hóa thành mây những mảnh bông nhỏ, lúc này mới bị tan vỡ dưới chưởng lực vô cùng mạnh mẽ của Linh Sơn
Cũng may mà Linh Sơn vì tránh để người khác phát hiện, kìm lại chưởng lực không đánh xuống đất, mà ngưng tụ vào một điểm, nếu Linh Sơn vừa rồi một chưởng lại gia tăng kình lực tản rộng ra thì đừng nói đến chuyện phục hồi lại được cơ thể như cũ.
Đóng cánh cửa sinh tử, đi một vòng trở về, Vương Phật Nhi sắc mặt trắng bệch, trong lòng vô cùng cuồng nộ. Tu vi Linh Sơn lão tăng hận đã đến cực điểm. “Ngày sau ta luyện thành thần công, không đem được con chuột phì này làm thịt nướng lên, ta đem tên ta viết ngược.”
Nhớ tới vừa trải qua một pha nguy hiểm, Vương Phật Nhi vẫn không biết, bản thân mình vì sao có thể phát động ngũ hành thần biến, Chí Nhu Thủy biến trong Vân Hóa đại pháp. “Vân Hóa đại pháp này bản lĩnh cao cường, sau khi tu thành, toàn thân có khả năng biến thành mây mù, tụ lại thì thành người, tan ra thì thành khí, ảo diệu vô cùng. Ta đọc được hai ngày, còn chưa thử tu luyện, vừa rồi làm sao lại có thể sử dụng ra?”
Trong lòng trầm tư không thể nào lý giải nổi, Vương Phật Nhi đã thầm hạ quyết tâm, muốn đem nắm giữ những điều huyền bí trong cơ thể bản thân mình, tra tìm ra. Nhất thiết, ta phải đoạt được thân thể ẩn chứa bí mật này