" Nếu quả thật là bảo vật bí truyền của sư môn Mã Quý Tử thì chỉ e sau này sẽ có rất nhiều phiền toái."
Vương Phật Nhi trầm ngâm một lúc rồi thu hai tấm binh phù lại và lấy ra hai món chiến lợi phẩm khác. Phong trấn mà Vương Phật Nhi đã từng thấy, trừ Hỏa ngọc đoản thước có thể phong ấn ba thi yêu đoạt được từ Ngọc thi Chân Đồng thì các phong trấn của hắn đều chỉ có thể phong ấn một thứ.
Tấm phong trấn của Mã Quý Tử có năm đạo phù ấn nên có thể phong ấn năm thứ, chất liệu cũng làm từ cùng loại loại gỗ kỳ dị giống như binh phù Tung Dương thiết kỵ, chỉ có điều là hình dạng như cái thước dài sáu tấc, rộng hai ngón tay, phía trên vẽ hoa văn cực kỳ cổ kính.
Vương Phật Nhi run run mở phù chú trên phong trấn ra, một chiếc thiết mộc chiến xa do tám con Cửu Huyền lộc kéo ầm ầm xuất hiện. Trên chiến xa Cửu Huyền lộc có một con rùa lớn cả người màu đỏ sậm như lửa, bên mai có tám mươi tám chiếc cánh cổ quái, vẫy vù vù cực nhanh tạo thành một vùng bóng mờ mịt trông giống như là gió lốc.
" Khá lắm! Cửu Huyền lộc mặc dù cũng là thiên tuấn, nhưng tốc độ nhanh hơn Xích Diễm long thú, thiết mộc chiến xa lại nhẹ hơn Tinh đồng chiến xa mấy lần nên chiếc Cửu Huyền lộc chiến xa này có thể ngày đi được đến bốn ngàn năm trăm dặm."
Vương Phật Nhi cũng biết Cửu Huyền lộc chiến xa chính là một trong những tặng phẩm Đại Càn vương triều tặng cho Tiết độ sứ của các địa phương, mặc dù chưa phải là quý giá lắm nhưng con rùa lớn kia lại rất có lai lịch.
Hắn đọc Bách khoa toàn thư vô số lần, trong đó có duy nhất một chương về rùa, ghi chép về một loại kỵ thú rùa kì lạ chính là con Ma Ngoan này.
Mặc dù tới tám mươi tám đôi cánh nhưng Ma Ngoan lại không bay được cao mà chỉ có thể phi hành cách mặt đất khoảng hai, ba mươi thước. Nhưng dù sao cũng là bay, đương nhiên Ma Ngoan có tốc độ cực nhanh, vượt xa các loại kỵ thú chạy bằng chân, là một trong những thần tuấn mà có tìm khắp Trung thổ Thần Châu cũng không được mấy con.
Hơn nữa, toàn thân cứng rắn như kim cương, tám mươi tám đôi cánh nhỏ có khí thế mạnh như đao, Ma Ngoan sinh trưởng ở chỗ biển sâu trong Đông hải, khi săn thì dùng tám mươi tám đôi cánh nhỏ tạo ra một cơn lốc quanh con mồi, cắt mục tiêu thành từng mảnh.
" Chẳng lẽ Mã Quý Tử là con tư sinh của Viện trưởng Tung Dương thư viện ư? Làm sao mà có nhiều thứ tốt như thế này?" Vương Phật Nhi rất mừng rỡ nhưng cũng có chút nghi hoặc. Hắn không biết rằng mình đoán trúng phóc, sau này hắn bị Viện trưởng Tung Dương thư viện toàn lực đuổi gϊếŧ đến nỗi phải tự bán thân trốn vào phủ Đông hải tướng quân cũng bởi lý do này.
Vương Phật Nhi không mấy quan tâm xem xét khôi giáp vũ khí và sáu bảo vật cơ quan thuật của Mã Quý Tử. Vương Phật Nhi chưa đủ lớn nên khôi giáp chẳng có ý nghĩa gì, vũ khí thì hắn càng không thiếu, còn bảo vật cơ quan thuật mặc dù thích hợp nhưng hắn đã bị sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa cảnh báo nhiều lần là cần ít sử dụng các loại vật phụ trợ, nếu không sẽ tạo thành cản trở đối với tiến bộ võ học.
" Tấm Mộc phong trấn này còn có hai chỗ trống, nếu ta có thể bắt hai con Hắc Long thứu kia vào......" Có vẻ như lần gϊếŧ người cướp của này thu hoạch quá hậu hĩnh nên Vương Phật Nhi nhất thời vênh váo đắc ý, bắt đầu ảo tưởng đến những chuyện không thực tế.
Vương Phật Nhi thu dọn bảo vật, cười một tràng dài, thay tăng y mới rồi nghênh ngang đi ra cửa.
Trụ trì Đại Lôi Âm tự dẫn tám Đại trưởng lão đến thăm cũng là việc xấu hổ đối với thôn Long thứu. Bọn họ bị hai con Long thứu áp bức đến mức khó có thể sống yên nhưng vẫn có chút coi thường tăng nhân Đại Lôi Âm tự nơi họ đang tị nạn. Nếu vào lúc hai nhà Tinh, Yến cường thịnh thì tất nhiên họ đã trở mặt chiếm đoạt Đại Lôi Âm tự rồi, đâu cần để ý đến lũ trọc này thích hay không thích. Nhưng bọn họ hết lần này tới lần khác bị Vương Phật Nhi hù dọa, không thể không ngại đối phương, cũng khϊếp sợ tu vi khó lường của Cưu Ma La Cấp Đa nên cũng đành nhẫn nhịn.
Quan hệ giữa hai bên không gọi là hòa thuận nhưng không trở mặt được. Tinh Vũ tiếp đón Vương Phật Nhi luôn miệng khách sáo, cũng rất nghi ngờ Vương Phật Nhi lần này đến có ý đồ.
Ông già mặc dù là trưởng thôn Long thứu, cũng là tộc trưởng của hai nhà Tinh, Yến, nhưng lại giao hết những sự vụ bình thường cho Tinh Vũ, Yến Hoàng Sơn, lần này nghĩ mãi không ra Vương Phật Nhi giấu quân bài gì trong tay nên cũng phải gắng gượng đi ra gặp mặt. Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi dẫn đầu tám Đại trưởng lão, cười cười nói nói, không tiếc lời khen sự tiếp đón của thôn Long thứu, bàn hết chuyện đông chuyện tây, từ việc nên đối phó với sự trả thù của hai con Hắc Long thứu như thế nào đến chuyện gặp ba đại Tiết độ sứ, Lệ Khuynh Thành trong Vô tận lâm hải, tỏ vẻ hết sức lo lắng.
Các cao thủ hai đời của thôn Long thứu nghe xong thì ai nấy đều có vẻ ưu tư. Những lời nói của Vương Phật Nhi đã đánh trúng vào nhược điểm trong lòng bọn họ là không có cách nào bỏ qua việc bảo vệ cho đệ tử của thôn. Nếu còn ở sâu trong Vô tận lâm hải, phía trước có bảy đại thi yêu và vô số thi binh của Đại Lôi Âm tự làm vật hy sinh thì bọn họ tự nhiên có thể giữ phong độ ẩn sĩ không phải lo lắng nhưng bây giờ nhà cửa của bọn họ đã bị Long thứu phá huỷ rồi, nếu không có cách nào giải quyết hai con Hắc Long thứu kia thì có muốn đổi chỗ ẩn cư cũng không thể được. Dù bọn họ có nhiều cao thủ cũng không có cách nào bảo vệ cho hơn vạn thân nhân đệ tử bình yên vô sự được. Truyện "Đại Viên Vương "
Mặc dù Vương Phật Nhi và tám Đại trưởng lão còn chưa có thực lực bằng thôn Long thứu nhưng cũng là đồng minh cực kỳ kiên cường, có mấy người này tương trợ thì sẽ dễ dàng ứng phó sự trả thù của hai con Long thứu kia.
Ông già thấy Vương Phật Nhi đã cơm no rượu say đang muốn cáo từ, hoàn toàn không có ý định cầu xin trợ giúp thì không nén được, thử dò hỏi:" Thôn Long thứu chúng ta ẩn cư trong Vô tận lâm hải đã lâu, chỉ mong có cuộc sống ẩn dật yên lành. Nếu các vị trưởng lão Đại Lôi Âm tự có chuyện gì muốn nhờ vả thì chúng ta cũng sẵn lòng tương trợ, dù sao chúng ta ở gần nhà, hỗ trợ lẫn nhau mới có lợi!"
Vương Phật Nhi cười ha hả, nói:" Lời ấy thật là đúng. Nếu các vị có việc gì, cả chùa chúng ta từ cao tới thấp nhất định sẽ không ngồi yên. Tuy nhiên Đại Lôi Âm tự chúng ta trước mắt không có nguy cơ gì, sư phụ ta Cưu Ma La Cấp Đa vượt qua thiên kiếp lần đầu trên Xích Tinh thai tại Đại Càn vương triều, bế quan tu luyện đã viên mãn, sắp đi xuống phía nam. Sau này có chuyện gì lớn thì cũng dễ giải quyết rồi......"
Nghe thấy Vương Phật Nhi lại lấy việc này ra dọa, tám Đại trưởng lão đều tỏ vẻ vô cùng mất tự nhiên, ho khan khù khụ, đỏ bừng mặt lên, nhưng ông già, Tinh Vũ, Yến Hoàng Sơn thì lại cho là Đại Lôi Âm tự đang muốn giấu diếm hành tung của Cưu Ma La Cấp Đa.
Ông già thầm nghĩ ngợi:" Cao thủ siêu phẩm của Trung thổ Thần Châu nghe đồn là ba đại tông sư có thần công cái thế, thiên hạ vô song. Cưu Ma La Cấp Đa đã vượt qua lần thiên kiếp đầu tiên, tất nhiên cũng vào trong cái hàng ngũ kia, nếu hắn đến đây, ra tay bất ngờ thì hai nhà Tinh, Yến chúng ta làm gì còn đường sống?"