- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Đại Viên Vương
- Chương 121: Thi yêu linh sát, vạn quỷ khuất phục
Đại Viên Vương
Chương 121: Thi yêu linh sát, vạn quỷ khuất phục
Yến Xích Mi và Vương Phật Nhi đều đã quyết định xong, mặc đám thi binh không đáng giá tiền đích đi làm pháo hôi.
Đệ Lục Ma Đồng lại hoàn toàn không sợ khi đối mặt với mấy vạn thi binh ào ào xông về phía trước, giơ một ngón tay hướng lên trời, miệng cười dài rồi quát khẽ một tiếng, tức thì có một luồng uy áp mờ ảo vô hình khuếch tán ra.
Bất cứ thi binh nào bị luồng uy áp này quét đến thì đều lập tức ngừng bước, gục đầu, trông giống như một gốc cây vô tri vô giác vậy, rồi ngã quỵ xuống mặt đất không còn nhúc nhích nữa.
Nhìn thấy từng đám từng đám thi binh không ngừng gục ngã, Vương Phật Nhi thở dài một hơi, nghĩ thầm:" Tên thi yêu đại đầu lĩnh này quả nhiên không giống như bọn kia, cái loại bổn sự này ta cũng chưa từng thấy một tên thi yêu nào khác sử dụng!" Hắn rút ra Kim Lân mộc, vung lên hóa thành một cây cự bổng dài chín thước, tấn công trước giành tiên cơ.
Nếu có Hỏa Long liễn trong tay, Vương Phật Nhi đã quay đầu bỏ chạy từ lâu rồi, nhưng bây giờ thì hắn không tự tin rằng có thể vượt qua Đệ Lục Ma Đồng có tu vi cao hơn hắn ba phẩm bậc về mặt khinh công, càng không tin tưởng có thể chạy qua được đám Man tê thi binh.
Bọn Yến Xích Mi cũng bị pháp lực của Đệ Lục Ma Đồng làm chấn động thật sâu. Khi Vương Phật Nhi xuất thủ, khích lệ bọn họ không để ý sinh tử, chống lại nỗi sợ hãi ở sâu trong lòng kia, khiến bọn họ theo tiềm thức phải cùng xông lên. Là những võ tướng quanh năm xông pha gϊếŧ địch trên chiến trường bọn họ đều hiểu rằng lúc này càng khϊếp đảm thì càng chóng chết.
" Ngọc châu bằng hạt gạo cũng đòi tỏa sáng!"
Đệ Lục Ma Đồng đột nhiên vươn thân hình dài ra, bỗng nhiên cao lên gấp ba lần, bộ quần áo trắng mặc trên người lập tức thân hình đó xé nát, bộ tóc dài đang được buộc ở sau đầu cũng lập tức xõa bung ra, theo gió thổi nhè nhẹ mà tung bay phấp phới.
Trong nháy mắt, thân thể Đệ Lục Ma Đồng đã ở vào độ hoàn toàn trưởng thành, trên mặt lộ ra vẻ của một nam nhân cực kỳ thành thục và một nụ cười mỉm cũng thuộc cùng loại này. Bàn tay hắn phát ra một luồng đỏ rực, đánh thẳng lên trời cao.
" Là kỷ xảo mà Vu Đạo Toại đã từng dùng qua!"
Vương Phật Nhi sợ đến tái mét mặt, hoành ngang Kim Lân mộc lại trước mặt, lập tức sinh ra một trận gió lốc rồi mượn xu thế đó để ngừng đà vọt tới của bản thân mình. Trên thân thể hắn lờ mờ hiện lên hình tượng một tòa bảo tháp mười ba tầng do những hạt cát màu vàng đất cấu thành, bao quanh phía ngoài thân hình hắn.
Sau trận chiến ở Đại Lôi Âm tự, Vương Phật Nhi lại có lĩnh ngộ, đã có thể dùng Ngũ hành thần biến để điều khiển sự biến hóa của Ngũ Đế long quyền, bắt đầu từ chiêu Thiết Tháp đã có thể tùy ý chuyển hóa thuộc tính.
Đệ Lục Ma Đồng tựa hồ cũng không thèm cướp tiên cơ xuất thủ, chờ cho Vương Phật Nhi chuẩn bị xong xuôi thì mới vận kình tống xuất luồng hồng quang này ra khắp bốn phía, kình khí mãnh liệt như mặt trời nhằm vào mục tiêu đứng mũi chịu sào chính là Vương Phật Nhi.
Kình khí như vầng mặt trời đỏ này oanh kích vào Sa tháp hộ thân của Vương Phật Nhi, tức thì phát ra một tiếng chấn động vang trời. Vương Phật Nhi dùng thân pháp cấp tốc xoay tròn. Sa tháp do kình khí hộ thân hình thành bên ngoài thân thể cũng quay tròn với tốc độ chuyển động còn nhanh hơn gấp cả chục lần so với thân hình hắn, muốn làm tiêu tán đi đạo kình lực khổng lồ ẩn chứa trong chiêu công kích này của Đệ Lục Ma Đồng.
Thật ra thì Vương Phật Nhi ứng đối thích hợp, xuất chiêu hết sức xảo diệu, nhưng kém tận ba phẩm bậc là một khoảng cách thật lớn khiến cho hắn không có cách nào hoàn toàn triệt tiêu được chiêu công kích mà Đệ Lục Ma Đồng tiện tay phát ra này.
Sa tháp hộ thân chỉ chống đỡ được không đến mười giây đồng hồ thì ầm ầm tan vỡ. Vương Phật Nhi liền bị luồng hỏa quang như mặt trời đỏ kia đánh bay ngược về phía sau. Bọn Yến Xích Mi không có giao tình thâm hậu gì với Vương Phật Nhi, tất nhiên cũng sẽ chẳng có một ai xuất thủ tương trợ hắn.
Huyết hải Ma Trư vương đã bị thu phục, nếu không ai công kích hắn, hoặc không có mệnh lệnh của chủ nhân thì đến một chút cử động cũng không thèm nhúc nhích. Truyện "Đại Viên Vương "
Bởi vậy uy lực của chiêu số mãnh liệt này đều do một mình Vương Phật Nhi gánh chịu.
" Thập phương Đống ma đạo - Băng phong lực trường! Thập phương Đống ma đạo - Long quyển phong cấp mười!"
Trong lúc nguy cấp, Vương Phật Nhi sử dụng tới môn vũ kỹ hắn học từ buổi ban đầu này, vô số hạt băng tinh trong suốt trắng sáng lấp lánh từ trong lỗ chân lông hắn bắn vụt ra, hình thành một trận Long quyển phong ngút trời. Hai chiêu số của Thập phương Đống ma đạo phối hợp với nhau, rốt cục cũng tạo cho Vương Phật Nhi một đường sinh cơ.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dùng thân thể làm lôi đài cương ngạnh trục xuất kình khí hỏa hệ của Đệ Lục Ma Đồng từ bên trong đi ra.
" Được, ngang nhiên có thể tiếp được một chiêu của ta mà không chết thì ngươi có tư cách chơi đùa cùng ta đó!"
Đệ Lục Ma Đồng nở một nụ cười hồn nhiên, cùng với gương mặt thành thục sau khi hắn biến thành người lớn tạo nên một sức quyến rũ kỳ dị. Mặc dù là kẻ đứng đầu trong số bảy đại thi yêu của Đại Lôi Âm tự, nhưng hắn lại không hề có một chút thi khí nào, thoạt nhìn thì không có lấy nửa điểm khác biệt so với người thường.
Biết rõ không thể để cho tên Đại thi yêu này tiếp tục phát ra sát chiêu như vậy nữa, Vương Phật Nhi nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức triệu hồi Huyết hải Ma Trư vương phối hợp xuất thủ còn bọn Yến Xích Mi thì sẽ thống lĩnh hai tên thi yêu xông lên đánh gϊếŧ.
Những người này đều có công phu trên ngũ phẩm, nếu tổng hợp công lực lại thì có thể tiếp cận tới mức gần bốn mươi phẩm, vượt xa quy chuẩn năng lượng thông thường.
Trong mắt Đệ Lục Ma Đồng hoàn toàn không có sự tồn tại của những người khác mà chỉ nhìn chằm chằm vào Vương Phật Nhi và mỉm cười lạnh lẽo. Hắn không vung tay, cũng không nhấc chân nhưng có tám luồng hỏa diễm như mặt trời đỏ bỗng xuất hiện ở bên người. Những người khác bị hỏa cầu của Đệ Lục Ma Đồng đánh bay, còn Yến Xích Mi thì rất không may mắn bị trúng hai luồng, lại còn bị hai luồng hỏa cầu hợp lực đánh bẹp dí xuống dưới đất.
Thấy Yến Xích Mi biến mất dưới hố sâu, Vương Phật Nhi xuất một chiêu côn pháp nghênh kích hỏa cầu tấn công mình, trong lòng thầm nghĩ:" Nếu Yến Xích Mi như vậy mà bị g!ết chết thì sau đây chúng ta cũng bớt đi chút việc thiện, chỉ cần đắp cho ít đất, trồng một cây nêu thì là đủ rồi!"
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng chân Vương Phật Nhi lại dẫm mạnh xuống đất, truyền một đạo chân kình tới hố sâu kia, vạn nhất Yến Xích Mi không chết thì đạo kình khí này sẽ giúp hắn chấn tung bùn đất che lấp bên ngoài thân thể để dễ dàng mà giãy dụa thoát ra. Hắn khoa tay một vòng lớn, hơn mười băng luân theo chưởng pháp phát ra, tái hiện lại chiêu Thập phương trảm tướng.
Đệ Lục Ma Đồng vẫn đứng yên bất động, chỉ liên tiếp búng mười ngón tay, điều khiển những hỏa cầu đang điên cuồng bay tròn bên ngoài cơ thể trùng trùng chuyển tới vây quanh đám cao thủ này mà công kích. Trong số những người này thì Huyết hải Ma Trư vương có công lực cao nhất, sau khi nhận được lệnh, tên Trư yêu này lục thân không nhận, lấy thiết bài, đinh ba ra cầm trên tay, với điệu bộ liều cái mạng già xuất thủ tiếp phần lớn những chiêu số công kích của Đệ Lục Ma Đồng.
" Đáng tiếc là Vu Đạo Toại, Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La đều vắng mặt, bằng không thì chúng ta sẽ bao vây chém gϊếŧ Đệ Lục Ma Đồng." Vương Phật Nhi rất hối hận vì mình tưởng như thông minh nhưng kỳ thật đã phạm vào điều tối kỵ phân tán binh lực, nhưng trong thời khắc này thì cũng chỉ có thể tập trung tinh thần, khổ đấu với Đệ Lục Ma Đồng. Hắn liên tiếp kinh qua đại chiến, cùng thời điểm mới đến Trung thổ Thần Châu đã khác biệt rất nhiều, khí phách dũng mãnh thiên tính đã phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Đấu đến sướиɠ khoái, Vương Phật Nhi ngửa mặt lên trời thét dài, sau khi lâm vào tình thế bất khả kháng thì công lực bỗng nhiên lại tăng thêm một phẩm, sử dụng được lực lượng của Thủy Hỏa Linh Lung Tháp và Đống ma phù.
" Trời cao cho ta chuyển thế tại Trung thổ Thần Châu, ẩn trong đó chắc chắn có thiên ý. Cho dù là gian khổ nguy hiểm đến thế nào, ta cũng phải đấu, tuyệt đối không nhận thua!"
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Đại Viên Vương
- Chương 121: Thi yêu linh sát, vạn quỷ khuất phục