Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Tống Siêu Cấp Học Bá

Chương 54

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn ta chỉ đành cười khổ một tiếng: - Đương nhiên có thể!

Chu Thủy Căn liền thuật lại một lần ý kiến của hai nhà và kết luận cuối cùng.

Còn không đợi Chu Nguyên Phủ mở miệng, Chu Bội đã cười hì hì nói: - Ta đến thay tổ phụ nói hai câu!

Phạm Ninh tức thời gấp gáp, nhỏ giọng khẩn cầu nói: - Bà cô nhỏ, ngươi đừng nhiều chuyện nữa có được không?

Chu Bội quay lại trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói: - Ngươi mà còn không cho ta nói, ta liền lập tức té xỉu, để cho ông nội đưa ta đi tìm đại phu.

Phạm Ninh không còn cách nào khác: - Ngươi nói đi!

Chu Bội dương dương tự đắc, nói với mọi người: - Ta cho rằng yêu cầu của Lục gia cũng có lí

Trong sân lập tức một mảnh xôn xao.

Phạm Ninh khẩn trương, giơ tay nhéo cánh tay nàng, đột nhiên nghĩ ra nàng là tiểu nương tử, chỉ đành buông tay ra, nghiến răng nghiến lợi nói: - Ngươi rốt cuộc đang giúp ai?

- Đương nhiên là giúp ngươi, sao lại không nghe ta nói hết đã, gấp đến mức giống con khỉ rồi, một chút nhẫn nại cũng không có!

- Lão nhân gia ngươi tiếp tục nói đi! Phạm Ninh thật sự không có cách nào với nàng.

Chu Nguyên Phủ chỉ cười tủm tỉm ngồi một bên, hứng thú nhìn hai người đấu khẩu.

- Mọi người im lặng, nghe ta nói hết đã!

Trong sân yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn chăm chú vào Chu Bội, tất cả mọi người đều nhìn ra, đây là một cô nương.

Chu Bội lại nói: - Chúng ta cho rằng Phạm gia nên đưa cho Lục gia năm trăm lượng bạc, nhưng nếu đã giải trừ hôn sự, hai đứa con của Phạm Thiết Ngưu cũng nên trở về Phạm gia!

Trong sân lập tức ào lên, Phạm Ninh vỗ trán một cái: - Hay! Sao ta lại không nghĩ tới chứ?

Chu Bội khinh thường liếc mắt nhìn hắn: - Ngươi là Phạm Ngốc Ngốc, sao có thể nghĩ ra được?

Lục viên ngoại lập tức nóng nảy, ông ta tức giận hổn hển nói: - Phạm Thiết Ngưu là con trai ở rể, con cái hắn sinh họ Lục, đây là quy định, sao có thể tùy tiện thay đổi?

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Chu Bội lạnh lùng nói: - Nếu như ngươi muốn tính toán rõ ràng, vậy thì không có ở rể nữa, vì sao còn phải theo họ Lục gia?

- Chuyện này... Lục viên ngoại lập tức á khẩu.

Chu Nguyên Phủ giơ ngón cái lên với cháu gái, ông cười ha hả nói: - Ý kiến của tôn nữ ta cũng chính là ý kiến của ta!

Lục viên ngoại vội vàng nháy mắt với hương thân mình mời đến, nhưng ba vị hương thân lại làm như không thấy, ba người không phải kẻ ngốc, bọn họ sẽ không vì loại chuyện này mà đắc tội Chu gia.

Lúc này, Lục A Thủy kéo huynh trưởng qua một bên, thấp giọng nói: - Tình hình không ổn, nếu không chúng ta nhường một bước đi!

Lục viên ngoại mặc dù bủn xỉn keo kiệt, nhưng cái gì cũng không quan trọng bằng cháu của mình.

Lão ta chỉ đành quay lại nói: - Vậy chỉ cần trả lại hai trăm lượng bạc sính lễ là được rồi, còn lại ba trăm quan tiền ta sẽ không truy cứu nữa.

- Được!

Chu Bội quyết đoán đáp ứng: - Tuy nhiên một khi trả lại sính lễ, vậy sẽ không phải là con rể ở rể nữa, ngươi phải trả con lại cho người ta.

Lục viên ngoại ngây ra, lão ta đột nhiên giậm chân: - Được thôi! Ta một văn tiền cũng không cần, hôm nay liền ly hôn!

Phạm Thiết Ngưu vẫn không lên tiếng đột nhiên nhảy ra: - Trả con gái cho ta, đây là ngươi đã đáp ứng!

Lục viên ngoại chỉ xem trọng cháu trai, không để ý cháu gái, lão ta vốn đã chuẩn bị đáp ứng cho cháu gái họ Phạm, nhưng điều kiện là Phạm Thiết Ngưu phải trồng ba trăm mẫu đất.

Hiện giờ Phạm gia có Chu đại quan chống lưng, lão biết mình chắc chắn đấu không lại, lúc này lão chỉ có thể bảo vệ cháu trai, cháu gái họ gì lão không quan tâm.

Lão lập tức một lời đáp ứng: - Được, con gái cho ngươi thì cho ngươi!

Phạm Đại Xuyên vui tới mức không ngậm được miệng, cư nhiên lại không đòi một đồng tiền nào của mình.

- Được! Hôm nay mối hôn sự này xem như hủy bỏ, mọi người cùng chứng kiến!

Lục viên ngoại thở dài, mặc dù lão vốn không muốn ly hôn, nhưng hiện tại lão đã ngồi trên lưng hổ cọp khó xuống, chỉ đành gật gật đầu: - Thảo một phần thỏa thuận ly hôn, các vị chứng kiến, hai nhà Phạm gia Lục gia từ nay đường ai nấy đi.



- Ta không ly hôn!

Một nữ tử trẻ tuổi đột nhiên chạy từ bên ngoài vào, mặc một chiếc áo dày màu xanh nhạt, gấp đến độ nước mắt lưng tròng, nàng chính là nương tử của Phạm Thiết Ngưu, nàng vừa thấy phụ thân liền khóc to: - Cha, người không phải nói sẽ không ly hôn sao? Sao lại thay đổi?

- Ai da!

Lục viên ngoại nặng nề thở dài một tiếng: - Ta cũng không biết sao lại trở thành thế này?

Nương tử của Phạm Thiết Ngưu chạy lên, ôm chân trượng phu khóc lớn: - Thiết Ngưu, chàng không thể không cần ta nữa!

Phạm Thiết Ngưu cay cay mũi: - Nhưng cha nàng đối xử với ta quá hà khắc!

- Nhưng ta đối tốt với chàng mà! Năm ngoái chàng xuống nước ngã bệnh, ta chăm sóc chàng ba ngày không ngủ, chàng quên rồi sao? Cha không cho chàng ăn thịt, là ai mỗi ngày len lén để giành thịt cho chàng ăn? Chàng muốn Nữu Nữu mang họ Phạm, là ai đi khuyên cha đồng ý, chàng đều quên rồi sao?

Nương tử vừa khóc vừa oán trách, lúc này, một đứa bé trai cũng chạy vào ôm một chân kia của Phạm Thiết Ngưu, cũng khóc to nói: - Cha, người không cần con nữa sao?

Phạm Thiết Ngưu cuối cùng không kìm được, ôm chặt lấy mẹ con hai người, nghẹn ngào nói: - Ta sẽ không rời xa hai ngườii!

Một nhà ba người ôm nhau khóc, người của hai nhà ngơ ngác nhìn nhau, mọi người đấu đến tối tăm mặt mũi, nhưng bản thân người ta không muốn ly hôn.

Lúc này, Chu Nguyên Phủ sâu xa nói với Phạm Ninh: - Cháu hiểu rồi chứ! Tại sao ta nói thà phá một phòng, cũng không hủy một nhà, bốn năm sinh hai đứa con, chứng tỏ rằng phu thê bọn họ tình cảm rất tốt, bé trai kia mặc dù không theo họ Phạm, nhưng cũng là con trai của y, mẫu nữ liền thịt, phụ tử liền tâm, bọn họ không thể tách rời!

Trong lòng Phạm Ninh hổ thẹn, hắn vốn là cực lực muốn tam thúc ly hôn, nhưng hiện giờ xem ra, mình chỉ suy nghĩ đến thể diện của Phạm gia, lại bỏ quên tình cảm của tam thúc.

Phạm Ninh lại liếc Chu Bội một cái, lại thấy nàng nghiêng đầu sang chỗ khác đang len lén gạt nước mắt, Phạm Ninh nhủ trong lòng: "Nha đầu xấu xa này tuy hơi bá đạo, nhưng tâm địa thực sự không xấu."

Lúc này, Chu Nguyên Phủ đứng dậy nói:

- Một nhà bốn người đều không chia xa, ta đề nghị nữ tế Phạm Thiết Ngưu vẫn tiếp tục ở lại, nhưng Lục gia không được ức hϊếp nữ tế nữa, hai bên định ra mấy quy tắc, mọi người cùng nhau làm chứng!

Chu Nguyên Phủ lại nói với Lục viên ngoại: - Lục viên ngoại, ngươi cũng sẽ có ngày già đi nằm một chỗ, ngươi chắc không hy vọng nữ tế trả thù ngươi đâu chứ! Cho nên ngươi bây giờ đối tốt với nữ tế một chút, hắn sau này sẽ chăm sóc cho ngươi, ta nói có đúng không?

Lục viên ngoại xấu hổ cúi đầu, lão cảm thấy Chu đại quan nói cũng đúng, mình suy xét vấn đề không chu đáo, vạn nhất sau này Thiết Ngưu đến trả thù mình thì làm thế nào?

Huynh đệ lão Lục A Thủy lại âm thầm tính toán, bọn họ trước đây còn coi thường Phạm gia, Phạm gia thế mà lại mời được Chu đại quan, mối quan hệ này phải nắm lấy, không thể bỏ đi, hắn ta vội vàng thấp giọng nói: - A ca, chúng ta cũng đồng ý với ông ấy!
« Chương TrướcChương Tiếp »