Phùng Uyển lạnh lùng của tập đoàn Lam Thiên, không hợp tình người, nói là bốn giờ chiều bắt đầu cuộc họp, chính là đúng bốn giờ chiều và ngay cả cánh cửa phòng họp cũng không được mở ra. Vương Hi khác với cô ta, dù sao mọi người đến sớm thì để họ ở trong phòng hội nghị chờ, cũng sắp đến giờ rồi, bắt đầu trước mười mấy phút cũng không có gì.
Tạ Tư Kỳ bên này còn đang nói chuyện với Diệp Dục Hàn, bà ta là mợ cả của nhà họ Diệp, phương pháp bà ta đối phó với Vương Hi là lung lạc mọi người, tập trung tất cả họ hàng của nhà họ Diệp lại, cùng nhau loại trừ Vương Hi.
“Cho dù nói thế nào thì cũng không thể để Diệp Khinh Tuyết cùng Vương Hi làm chủ nhà, một người là ở rể, một người lại là phụ nữ, nếu để bọn họ giành được chức vị đó, chúng ta sau này tại thành phố Minh Hải cũng không còn mặt mũi gặp người khác nữa.” Diệp Hàn Dục nói.
“Chúng ta là đàn ông của nhà họ Diệp, nếu chúng ta ngay cả vị trí chủ nhà cũng không giữ được, vậy còn sống làm gì.” Diệp Thiên Tứ lạnh lùng nói.
“Ả bán gia vị kia lại đến rồi.” Diệp Thiên Hàn đột nhiên nói.
Lúc Diệp Dục Hàn, Diệp Thiên Tứ, Diệp Ninh và Tạ Tư Kỳ nói chuyện, bọn họ thấy Thẩm Giai Dao dẫn theo Doãn Tâm cùng vài người khác bước vào.
Thẩm Giai Dao hôm nay diện một chiếc váy dài màu trắng, Doãn Tâm bên cạnh đeo giày da kiểu tây, lại thêm vài người trẻ tuổi tháo vát, khiến cô ta lộ ra vẻ khí thế vô cùng.
Thẩm Giai Dao cũng là một mỹ nhân, thuộc loại xinh đẹp ngọt ngào, cô ta gần đây dường như thêm phần khí chất, khi bước chân vào hấp dẫn sự chú ý của không ít quản lý cấp cao doanh nghiệp.
“Một lúc nữa tôi sẽ lấy thân phận chủ nhân của tập đoàn Giai Mỹ chính thức đấu thầu, xem tôi chơi họ như nào.” Thẩm Giai Dao nói với Doãn Tâm đang đứng bên cạnh.
Do nhà họ Thẩm của cô ta là ỷ vào nhà họ Diệp mới có ngày hôm nay, từ nhỏ thường xuyên bị họ hàng nhà họ Diệp ức hϊếp và sỉ nhục, cô vẫn luôn nghĩ sau này có tiền rồi báo thù nhà họ Diệp như thế nào, cô ta đã đợi ngày này hơn hai mươi năm rồi.
Biểu cảm lúc này của cô ta lạnh lùng, trong lòng tràn ngập sự hưng phấn của sự báo thù sắp tới.
Đột nhiên Diệp Dục Hàn bước lên trước hai bước và kéo cô lại, khuôn mặt cười xấu xa nhìn cô nói: “Bán gia vị, làm sao đi đến đâu cũng có cô thế? Tiệc rượu của người có tiền trong thành phố luôn nhìn thấy cô, hiệp hội thương gia của các ông chủ lớn cũng nhìn thấy cô, bây giờ ngay cả loại đấu thầu này cũng có thể thường xuyên gặp được cô. Thế nào, việc kinh doanh gia vị của nhà họ Thẩm các người không được nữa, cần có sự chiếu cố của nhà họ Diệp chúng tôi không, đầu tư cho các người chút tiền tiếp tục kinh doanh?”
“Diệp Dục Hàn, anh có bệnh à, đừng có động tay động chân với tôi.” Khí chất lạnh lùng mà Thẩm Giai Dao vừa dựng lên thoáng chốc liền bị Diệp Dục Hàn phá vỡ, cô giận giữ hất bàn tay lớn của Diệp Dục Hàn khỏi người mình nói.
“Ồ, em gái nhỏ của tôi còn biết phải có thể diện kìa, thế nào, cô đến nơi này không phải là vì kiếm tiền sao? Tôi cho cô, cho cô hai trăm ngàn, cô nịnh nọt tôi thật tốt, khiến tôi vui vẻ, tôi giúp cô kiếm tiền.” Diệp Dục Hàn cười xấu xa nói.
“Ai thèm những đồng tiền thối của anh?” Thẩm Giai Dao lạnh lùng đáp.
“Thẩm Giai Dao, tập đoàn Giai Mỹ không phải là nơi cô có thể tới, buổi đấu giá ngày hôm nay chỉ thu nhận hạng mục công trình, không nhận gia vị, nhanh chóng rời đi đi.” Diệp Thiên Tứ lạnh lùng nói.
“Ai nói tôi đến đây để bán gia vị?” Thẩm Giai Dao trầm giọng, lập tức bị hai anh em nhà họ Diệp làm cho tức giận tới khuôn mặt đỏ lựng.
“Không phải là bán gia vị, cô còn đến bán cái gì? Bán thân?” Diệp Ninh ở một bên lạnh lùng nói.
“Tiểu cô nương này tôi đã gặp qua, là mỹ nữ nổi danh của thành phố chúng ta, thường xuất hiện vào các dịp khác nhau, dường như vẫn luôn muốn gả cho một người có tiền.” Có quản lý cấp cao đấu thầu nhận ra Thẩm Giai Dao, hùa vào cùng người nhà họ Diệp chế nhạo.
“Anh bạn, anh nói chuyện có chút quá đáng rồi?” Doãn Tâm ngăn lại trước mặt Thẩm Giai Dao.
“Cô ta là một người đẹp nổi danh mà thôi, không bán thân, không lẽ còn bán cái khác sao?” Diệp Ninh lạnh lẽo nhìn chằm chằm cơ thể Thẩm Giai Dao, không có ý tốt lên tiếng.
“Người đẹp nổi danh và bán thân dường như không có liên quan thì phải?” Doãn Tâm nói.
“Haha, cùng là ăn uống vói người có tiền, tôi cảm thấy không có gì khác biệt cả.” Diệp Ninh bĩu môi nói.
“Cô bé đó là ai? Trông khá xinh đẹp.” Có quản lý cấp cao hói đầu hỏi.
“Cô bé của nhà họ Diệp, họ hàng bên ngoại, dựa dẫm vào sự ủng hộ của nhà họ Diệp, lăn lộn được một thân phận người đẹp nổi danh, trước giờ muốn gả cho người có tiền. Giám đốc Từ, ông thích sao? Nếu thích lát nữa tôi giúp ông liên hệ. Cô bé này dường như còn khá sạch sẽ, đến bây giờ vẫn chưa có nghe nói cô ta chung sống với ai.” Có vị quản lý cấp cao cười đểu.
“Thì ra vẫn là tờ giấy trắng, cái này tôi thích, muốn tiền thì dễ thôi, tôi cho cô ta.” Tên quản lý cấp cao hói đầu lộ ra nụ cười dung tục.
Thẩm Giai Dao là họ hàng của nhà họ Diệp, mặc dù không có huyết thống, nhưng cũng cực kỳ thân thiết với Diệp Khinh Tuyết. Những người nhà họ Diệp này đều coi thường cô, làm sao có thể khiến cho những quản lý cấp cao khác ở đây coi trọng cô được.
Lúc hai người Diệp Dục Hàn và Diệp Ninh tranh nhau sỉ nhục Thẩm Giai Dao, những người khác cũng trở nên xem thường cô.
Thấp kép mà cũng vô sỉ.
Trong thương giới, rất nhiều cô gái vì không có bối cảnh vững chắc mà thường xuyên bị người khách khinh thường.
“Bắt đầu rồi.” Hai ngày nay quan hệ giữa Doãn Tâm và Thẩm Giai Dao không tệ, thấy nhiều người như vậy dùng lời nói trêu ghẹo Thẩm Giai Dao, sắc mắt của anh ta có chút khó coi.
“Một lúc nữa cuộc họp bắt đầu, xem tôi làm sao xử lý anh!” Thẩm Giai Dao cũng là bị chọc tức tới đỏ mặt, tức giận nhìn Diệp Dục Hàn.
“Ô, còn muốn lúc họp xử lý tôi, để xem tôi cô xử lý tôi như thế nào. Tôi là nhị thiếu gia của nhà họ Diệp, cô chẳng qua chỉ là một người bán gia vị. Một lúc nữa ông chủ của tập đoàn Giai Mỹ tới, tôi xem xem ông ta giúp tôi hay giúp cô. Cẩn thận tôi nói xấu cô, bảo ông ta đuổi cô ra ngoài……”
Diệp Dục Hàn khoanh tay, bày ra dáng vẻ hất hàm sai khiến nhìn Thẩm Giai Dao.
Đúng lúc ý cười trên mặt hắn ta nồng đậm, một cánh tay bỗng nhiên vươn tới, gạt hắn ta sang một bên.
Là Vương Hi.
Lúc này anh bước xuống từ trên lầu, camera giám sát trong phòng làm việc có chức năng ghi lại âm thanh, lúc anh ở phòng làm việc nghe rõ ràng từng lời nói bẩn thỉu của người nhà họ Diệp.
“Anh muốn làm quen ông chủ của tập đoàn Giai Mỹ à?” Vương Hi mặt không biểu cảm, ngồi lên vị trí chủ tịch của phòng hội nghị, lặng lẽ nhìn Diệp Dục Hàn.
“Anh làm cái gì thế?” Diệp Dục Hàn không hiểu ý của anh, thấy anh đột nhiên xuất hiện, trong lòng bị anh dọa tới kinh ngạc.
“Các người muốn làm quen ông chủ của tập đoàn Giai Mỹ, tiếp nhận việc kinh doanh của tập đoàn Giai Mỹ sao?” Vương Hi châm một điếu thuốc, mặt lanh tanh nhìn tất cả mọi người.
“Vương Hi, cậu ở rể nhà họ Diệp, trước đây lại có quan hệ tư tình với Phùng Uyển, giành được tất cả dự án của tập đoàn Lam Thiên, hại chúng tôi đợi không công một buổi chiều. Cậu thật ngông cuồng, hôm nay lại dám ngồi lên vị trí ông chủ của tập đoàn Giai Mỹ, cậu không muốn sống nữa sao?” Sắc mặt tên quản lý cấp cao hói đầu nhìn Vương Hi liền thay đổi, lập tức lớn giọng nói.
Ánh mắt Tạ Tư Kỳ nhìn Vương Hi đầy kinh ngạc, cô ta nghĩ không ra, một tên tài xế tham tài như lão Lưu làm sao có thể làm cho mọi chuyện đổ bể, khiến anh có thể kịp lúc xuất hiện tại hội trường.
“Các người đều rất thích tiền đúng không?” Vương Hi không quan tâm tới chất vấn của mọi người, vẫn ngồi trên ghế chủ vị của phòng hội nghị, lặng lẽ nhìn tất cả.
“Vậy thì có quan hệ gì tới cậu?” Ông chủ hói đầu hỏi.
“Thích tiền, rất dễ, Thẩm Giai Dao là bà chủ lớn đứng sau tập đoàn Giai Mỹ, hôm nay dự thành phố ẩm thực của tập đoàn Giai Mỹ tổng cộng có 19 dự án, các người muốn làm dự án nào, nói với cô ấy, để cô ấy cho các người.” Vương Hi không chớp mắt nói.
“Cậu nói Thẩm Giai Dao là bà chủ của tập đoàn Giai Mỹ?” Sắc mặt Diệp Ninh dần dần trở nên nghiêm túc.
“Tôi tuyên bố, buổi đấu thầu của tập đoàn Giai Mỹ chính thức bắt đầu.” Vương Hi búng ngón tay.
Đứng phía sau anh, một slide về cuộc họp đấu thầu của tập đoàn Gia Mỹ đã nhanh chóng được mở lên…...