- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sảng Văn
- Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
- Chương 25: Người phá bĩnh
Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
Chương 25: Người phá bĩnh
"Hi vọng anh không làm tôi thất vọng." Đường Ninh khẽ cười rồi đi
Chỉ chốc lát sau, Đường Ninh thêm Vương Hi vào nhóm Wechat, trong nhóm đều là học sinh lớp đào tạo lần này. Lần đào tạo này, học sinh trẻ tuổi nhất cũng đã hai mươi tư tuổi, lớn cũng hơn ba mươi tuổi, tuy lớp đào tạo yên tĩnh, nhưng trong nhóm lại vô cùng náo nhiệt.
"Có thể tập hợp lại cùng nhau là duyên phận, chúng ta đều là nhà doanh nghiệp của thành phố Minh Hải, tương lai của thành phố Minh Hải, buổi trưa mọi người chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, tôi mời!" Một người trẻ tuổi tên gọi Hầu Đình Uy nói.
"Tổng giám đốc Hầu thật hào phóng." Có cô gái xinh đẹp nịnh nọt.
“Nghe nói đồ ăn của lớp đào tạo không ngon, không chỉ buổi trưa, buổi tối, mấy ngày sau này tôi cũng mời hết, các cậu đi theo tôi là được." Hầu Đình Uy lại nói.
"Quá tốt rồi, đang muốn cùng anh Hầu học vài thứ đây." Một người trẻ tuổi nói.
"Giám đốc Hầu, mấy ngày sau của em giao hết cho anh, anh phải chịu trách nhiệm với người ta đó." Người đẹp tiếp tục nịnh bợ.
Lần đào tạo này, người nổi trội nhất chắc hẳn là người trẻ tuổi tên Hầu Đình Uy này. Vương Hi bấm vào hình đại diện của anh ta nhìn thoáng qua, tuổi hai mươi bảy hai mươi tám, không phải rất đẹp trai, nhưng có vẻ ngoài rất phấn chấn.
Bây giờ anh đang trong thời kì tuyển dụng người, cần một hai người trợ thủ đắc lực, nên anh phát vào nhóm một trăm tệ lì xì: "Có người am hiểu về đầu tư mạo hiểm và quản lý tài chính không?"
Vương Hi phát lì xì, có người dứt khoát giành lấy lì xì của Vương Hi nhưng chẳng có ai để ý đến anh.
Đường Ninh đã nói với anh, lớp đào tạo lần này, người có tiền nhất mới chỉ bằng một phần hai mươi mươi của anh, rất nhiều người biết anh đã lấy được một trăm triệu tệ tiền đầu tư từ Hàn Thiếu Kiệt, lần đào tạo này Hầu Đình Uy đứng đầu, chắc hẳn trong tay có năm trăm ngàn tệ. Lớp đào tạo lần này rất nhiều người thiếu tiền, vừa vặn anh có tiền, anh cảm thấy chọn một đàn em trong lớp đào tạo khá thích hợp.
“Nếu có người có năng lực tốt, bằng lòng làm việc cho anh, đãi ngộ anh đưa ra chắn chắn sẽ không kém, một vụ mua bán thành công chắc hẳn anh sẽ thưởng hai triệu tệ.
"Không ai am hiểu về đầu tư mạo hiểm và quản lý tài chính sao?" Vương Hi lại hỏi.
Trong nhóm vẫn không có ai nói gì.
Sao lại im ắng hết?
Vương Hi nghĩ thầm.
"Có người am hiểu pháp luật và kế toán không?" Bỗng nhiên, một người tên Lý Quang lên tiếng.
Lúc hắn ta nói còn tag Hầu Đình Uy vào.
"Tag tôi làm gì?" Hầu Đình Uy lên tiếng.
"Anh Hầu, anh mở công ty, học sinh lớp đào tạo của chúng ta đều biết, trong nhóm này có anh là có triển vọng nhất. Nghe nói năm nay công ty của anh báo sổ sách lên thành phố năm trăm ngàn tệ, lúc họp phó thị trưởng còn đặc biệt khen ngợi anh đó, nói anh tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Anh xuất sắc như vậy, tương lai công ty chắn chắn sẽ càng làm càng tốt, cho nên em muốn giúp anh chiêu mộ vài người." Lý Quang nói.
"Công ty của tôi đúng thật đang cần cố vấn pháp luật và chuyên viên kế toán công chứng, cám ơn cậu." Giọng điệu Hầu Đình Huy tốt lên một chút, thuận tiện phát hai trăm tệ lì xì.
"Cảm ơn giám đốc Hầu."
"Chúc giám đốc Hầu làm ăn ngày càng phát đạt!"
Một đám người trong nhóm nói cám ơn, nhao nhao gửi các loại biểu tượng cảm xúc khác nhau.
"Năm nay công ty của tôi làm khá lớn, thiếu không ít nhân viên, nếu các bạn không chê, ai chưa có chỗ tốt, hoan nghênh gia nhập vào công ty của tôi, chắc chắn đãi ngộ sẽ không thấp, tôi sẽ cố gắng trả lương cho các bạn trên ba trăm ngàn tệ một năm." Hầu Đình Uy nói.
"Lương một năm ba trăm ngàn? Đó chẳng phải là phất lên sau một đêm rồi sao?" Có người ngạc nhiên mừng rỡ nói.
Vương Hi thấy mình bị lạnh nhạt, không nói thêm gì nữa.
Anh đã hiểu vì sao Hàn Thiếu Kiệt xem thường mấy người lớp đào tạo, chất lượng quá kém, trừ Hầu Đình Uy có thể miễn cưỡng được gọi là nhà doanh nghiệp, những người khác vốn đến để tìm chỗ dựa dẫm.
Thành phố Minh Hải là thành phố sầm uất nhất ở phía Bắc, về phương diện phát triển kinh tế thành phố Minh Hải được coi như làm tốt nhất ở phía Bắc, đối với việc bồi dưỡng các loại doanh nghiệp người giỏi vẫn luôn rất thấp, chỉ cần người đăng kí có chút thành tích, có lòng phát triển trên con đường kinh doanh này, thành phố Minh Hải liền mở rộng cánh cửa lớn cho mấy người này gia nhập hiệp hội các nhà doanh nghiệp.
Bởi vậy, lớp đào tạo khóa này của bọn họ nhóm người gì cũng có, có người thật sự làm doanh nghiệp, có người tận lực đến kết giao mạng lưới quan hệ dựa dẫm, thậm chí rõ ràng có người đến để tìm việc.
Mà Hầu Đình Uy đưa ra mức lương ba trăm ngàn tệ một năm, mức đãi ngộ quả là không thấp ở phía bắc, kinh tế phía bắc hơn một nửa là doanh nghiệp quốc gia, công nghiệp nặng và ngành năng lượng là chính, công nhân doanh nghiệp đa số ăn lương thợ rèn, doanh nghiệp tư nhân không phát triển mạnh được như phía nam.
"Anh Hầu ưu tú, em làm về đầu tư mạo hiểm và quản lý tài chính, mong anh cho em theo với." Tần Thư Hào bỗng nói trong nhóm, cùng lúc gửi một biểu tượng cười lé mắt.
Tần Thư Hào là một kẻ nhỏ mọn, rõ ràng hắn biết giá trị con người của Vương Hi cao, Vương Hi có lòng thu hút người giỏi ở trong nhóm, nhưng hắn không tán tụng Vương Hi, cố ý đề cao Hầu Đình Uy không bằng Vương Hi khiến trong lòng Vương Hi khó chịu.
"Tần Thư Hào? Cậu là người giỏi trong nhóm ưu tú của thành phố chúng ta, từng đi du học nước ngoài, nghe nói công ty cậu ở thành phố làm ăn không tệ, cậu lại muốn đầu nhập cho tôi? Đừng đùa nữa." Hầu Đình Uy quen biết Tần Thư Hào, anh khen tặng Tần Thư Hào ở trong nhóm.
"Em chỉ là một kẻ kém cỏi, không thể so sánh với Hầu tổng." Tần Thư Hào cùng tâng bốc lẫn nhau.
"Loại người tài như cậu vẫn kém cỏi, vậy có lẽ tôi hết cách sống rồi." Hầu Đình Uy gửi biểu tượng che miệng cười.
Vương Hi lặng lẽ nhìn lịch sử nói chuyện, bây giờ Tần Thư Hào điên cuồng tìm quan hệ trong thành phố, gần như có quan hệ liền đào sâu về phía người có tiền trong thành phố, đoán chừng hắn và Hầu Đình Uy cũng quen biết nhau trong một hoạt động nào đó. Không chỉ hai người bọn họ quen biết, trong nhóm này rất nhiều người đã quen biết từ trước, có thể bọn họ cảm thấy Hầu Đình Uy và Tần Thư Hào rất giỏi, mấy con buôn doanh nghiệp nhỏ chặt chẽ kết thành một hội. Trước đây Vương Hi chưa từng tiếp xúc với bọn họ, chắc hẳn vì tên quá lạ lẫm, mấy người này không biết anh, anh bị mấy người này xa lánh.
Tên wechat của anh là Vương Kiêu Nam.
Kiểu người như anh thường có hai tên, một là tên chính thức, một là tên thường ngày, tên thường ngày của anh là Vương Hi, tên chính thức là Vương Kiêu Nam. Cái tên Vương Hi này, lúc anh còn nhỏ còn khá dễ nghe, lớn rồi liền thấy có chút ngây thơ trẻ con, loáng một cái bây giờ anh đã hai mươi sáu tuổi rồi, cho nên anh bắt dầu từ từ dùng tên chính thức này.
Liên quan đến tên chính thức của anh cũng có chút sắc thái mê tín, rất nhiều gia tộc vì nguyên do lợi ích quá lớn, thường hay nuôi dưỡng một thầy phong thủy, nhà họ Vương bọn họ cũng có, lúc nhỏ thầy phong thủy nhà anh nói trong mệnh của anh thiếu Mộc, cái tên Vương Hi này không vững chắc, cần một cái tên nặng một chút mới có thể lên như diều gặp gió được, cho nên ngoài cái tên Vương Hi, còn khai cho anh một cái tên trưởng thành như vậy.Gia tộc lớn nhiều quy củ, kiêng kỵ cũng nhiều, bình thường con cháu trong gia tộc xúc phạm đến quy củ và kiêng kỵ đều bị trừng phạt, điều này cũng phải chú ý.
Lần này Vương Hi muốn tìm người đề bạt anh ở trong lớp đào tạo, nhưng không ai để ý đến anh, ngược lại mọi người đều đi tâng bốc Hầu Đình Uy người không bằng anh và Tần Thư Hào, tuy anh không nói gì ở trong nhóm, nhưng trong lòng vẫn hơi nghẹn lại.
Đến trưa, quả nhiên mấy người lớp đào tạo theo Hầu Đình Uy như ong vỡ tổ, Tần Thư Hào đi ăn cơm, mấy người này lấy Hầu Đình Uy và Tần Thư Hào làm trung tâm, coi bọn họ thành đại ca của lần đào tạo này.
Anh ăn cơm cùng với Đường Ninh, dường như Đường Ninh biết anh bị lạnh nhạt, cười cười nói với Vương Hi: "Buổi tọa đàm buổi tối, tôi lên tiếng giúp anh đầu tiên, anh nói ra thân phận của anh trước, rồi nói về kinh nghiệm thành công của anh."
"Tôi lại không quan tâm đến thể diện, nhưng nếu như kết thúc năm ngày đào tạo mà tôi còn chưa tìm được một trợ thủ vừa ý, cảm thấy lần đào tạo này hơi lãng phí thời gian." Vương Hi nói.
"Anh ưu tú như vậy, chỉ cần anh nói ra thân phận, người muốn làm người thủ hạ của anh chắc chắn rất nhiều, tôi là viên chức chính thức của trực ban hiệp hội, bằng không tôi cũng muốn đi theo anh kiếm tiền." Đường Ninh khẽ cười.
"Nếu năm ngày này tôi không tìm được trợ thủ thích hợp, chỉ có thể trách vận may của bọn họ không tốt thôi." Vương Hi cười nói.
Buổi chiều, trong lớp vẫn yên tĩnh như cũ, trong nhóm lại tiếp lục hỗn loạn, mọi người tiếp tục đi tâng bốc Hầu Đình Uy và Tần Thư Hào,Hầu Đình Uy và Tần Thư hào cũng nhân cơ hội tạo dựng địa vị người đứng đầu trong nhóm.
Ngay lúc Tần Thư Hào chậm rãi nói chuyện trong nhóm, thấy Vương Hi ngồi bên cạnh ngẩn người, hắn phát ra một tiếng cười lạnh.
Hắn ở nước ngoài du học mấy năm cũng không uổng phí, hắn biết loại người như Vương Hi cần lôi kéo được đầu tư, chỉ là một mình Vương Hi thế lực mỏng manh, cho dù Hàn Thiếu Kiệt tài trợ cho anh một trăm triệu tệ, cũng không thành việc lớn được, dù sao Vương Hi chỉ có một mình, không có phép phân thân, Vương Hi vần một đội ngũ giỏi.
Mà hắn biết Vương Hi cần gì, hắn liền cố ý làm hỏng chuyện tốt của Vương Hi, không để Vương Hi thành lập đội ngũ, cho dù hắn rất muốn đầu nhập cho Vương Hi làm việc dưới trướng của Vương Hi, hắn cũng kiên nhẫn đối nghịch với Vương Hi.
Vương Hi có ưu tú, dù sao cũng là người ngoài, làm sao sánh được với tay tên đầu sỏ hắn? Cho dù hắn không có bản lĩnh như Vương Hi, nhưng học sinh trong lớp huấn luyện biết hắn, về mặt thể diện hẵn vẫn được thỏa mãn như cũ.
Tuy không như Hầu Đình Uy, lấy được vị trí thứ hai ở lớp đào tạo cũng không tệ.
Vương Hi biết Tần Thư Hào đang cố ý phá anh, anh không nói gì, chỉ cầm điện thoại ngẩn người trong lớp học.
Bỗng nhiên, có người khẽ sờ tóc của Vương Hi: "Mắt anh không tốt còn đi lung tung, loại lớp đào tạo chính quy của các nhà doanh nghiệp là nơi anh có thể đến sao?"
Vương Hi giật mình quay đầu sang, thấy Diệp Khinh tuyết đang nhìn anh bất đắc dĩ.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sảng Văn
- Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
- Chương 25: Người phá bĩnh