Chương 16: Khép đôi mắt đỏ của ngươi lại

Ngó lơ đại cô nãi nãi đang thương tâm, Tạ thị trừng mắt nhìn cái túi tiền mộc mạc chỉ thêu hai chữ ‘bình an’ trong tay Vương thị, đôi mắt đỏ quạch, hận không thể giật lấy để nhìn xem bên trong có bao nhiêu bạc.

Vương thị nắm chặt túi tiền, cảm giác bên trong không có vật cứng, nghĩ chắc đều là ngân phiếu linh tinh, bèn nói: “Mẫu thân, đã được ngài giao cho con làm đương gia, con đây có thể toàn quyền làm chủ ạ?”

Tần lão thái thái mệt mỏi gật đầu.

“Đại tẩu, mau nhìn một chút xem trong này có bao nhiêu bạc? Này lại mua thêm hai hạ nhân đi!” Tạ thị há mồm chỉ đạo.

Vương thị liếc nàng ta một cái, cũng không mở túi tiền, chỉ nhìn Tần lão thái thái rồi hồi bẩm: “Trong nhà chuyện tới đột ngột, cũng không có tài vật gì, hôm qua tức phụ đã kêu Lý thúc đi tìm nha bà, trước mời một bà vυ" cho tam đệ muội, lại thuê thêm hai thô sử bà tử để làm các công việc tạp vụ giặt giũ.”

“Một bà vυ"?” Tần lão thái thái mày nhăn lại.

Vương thị nói: “Bởi vì quá gấp, phù hợp cũng chỉ tìm được một người, nàng ấy vừa mới sinh hài tử được hai tháng, thân thể dưỡng tốt rồi, cho hai đứa nhỏ ăn là đủ, con đã bảo Lý thúc nhờ người tìm thêm một người nữa, mặt khác, Cúc Nhi bên người của ngài cũng chỉ hầu hạ tam đệ muội.”

Tần lão thái thái gật đầu: “Có thể. Con bé sinh đôi bé trai này thiếu ngày thiếu tháng, lại đại thương nguyên khí, bình thường phải có người trông chừng, để cho Cúc Nhi ở bên người nó hầu hạ đi. Mặt khác cũng phân phó thêm với phòng bếp, cho con bé đồ bổ bồi dưỡng thân mình, nhất định phải đem quá trình ở cữ này làm xong, đến nỗi chúng ta, ăn ít một chút là được.”

Đứa con dâu nhỏ này đối với việc hài tử tới không đúng lúc, lại tổn thương cơ thể mẹ, ưu tiên cho nó là nên làm, bằng không, thân mình không chăm sóc tốt, về sau lão tam cùng mấy đứa nhỏ phải làm sao bây giờ?

Vương thị nói: “Ngài yên tâm, con sẽ phân phó xuống dưới, ngài cùng với tam đệ muội, chi phí sinh hoạt là không thể cắt bớt.”

Tạ thị có chút gấp, vậy còn bọn họ thì sao?

“Đại tẩu, chúng ta bên này có phải hay không cũng nên mua chút nha hoàn hầu hạ?”

“Nhị đệ muội, Tần gia bị xét nhà, tất cả tài vật đều bị niêm phong, chúng ta lấy đây ra bạc? Ngươi là nhìn thấy chút bạc này?” Vương thị giơ giơ túi tiền trong tay lên, nói: “Phụ thân cùng phu quân tiểu thúc bọn họ giờ đều đang trên đường lưu đày, nơi chốn đều cần phải chuẩn bị bạc, còn chi phí sinh hoạt cho lớn lớn bé bé ở đây nữa, cần phải nghĩ biện pháp tăng thu giảm chi, làm sao có thể chi đồng tiền lớn mua người hầu hạ?”

Tần lão thái thái trừng mắt nhìn Tạ thị, vẻ mặt không vui, lạnh lùng nói: “Ngươi nếu không chịu được khổ này, liền về Tạ gia đi thôi, nghĩ đến Tạ gia cũng không thiếu ngươi một miếng ăn.”

Tạ thị vẻ mặt trắng nhợt, thình thịch quỳ xuống xin tha: “Mẫu thân, con dâu nửa điểm cũng không dám có suy nghĩ này, con dâu sống là người Tần gia, chết cũng là quỷ Tần gia.”

Trước khi xuất giá, nàng ta vốn là kiếm ăn dưới tay kế mẫu, do có duyên phận với cô tổ mẫu, lại lọt vào mắt Tần nhị gia, lúc này mới có thể gả vào Tần gia, phong quang nhiều năm.

Tuy là như thế, trong phòng cũng có thị thϊếp, nhưng này đều không ảnh hưởng đến vị trí chính thất của nàng ta, nếu như về nhà mẹ đẻ, kế mẫu không ưa, huynh đệ không thích, không khác gì đường cùng.

Tần lão thái thái nặng nề hừ một tiếng: “Nếu như thế thì liền thu lại tâm tư của ngươi đi, có tay có chân, còn có thể không tự lo thân được à? Nếu như ngươi có thể kiếm được bạc tới, ngươi muốn mua mấy đứa nha hoàn hầu hạ, đó là bản lĩnh của ngươi. Nhưng bạc này là cung cấp chi phí sinh hoạt cho cả nhà, càng quan trọng hơn là phải chuẩn bị trước cho mấy người công công bên kia, ngươi nhân lúc còn sớm bỏ xuống tư tâm, khép lại đôi mắt cáu đỏ , đừng nghĩ đến chút bạc này nữa.”

“Vâng ạ.” Tạ thị sợ hãi cúi đầu.

Tần lão thái thái đang muốn nói thêm nữa, tam phòng cháu gái nhỏ Tần Minh Bảo khóc lóc chạy lại đây, nói nương con bé không tốt lắm, mọi người đều biến sắc.

( Hết chương )