Chương 24

" Đào Nhật Vân sao cậu lại nằm trên giường tôi "

Theo đồng hồ sinh học ,6 giờ Tần Duyệt Vũ đã dậy .Thấy kế bên là Đào Nhật Vân y đã rất bất ngờ.

"À tôi bị mộng du "

Cả buổi tối hôm qua,hắn đều ngủ không được, khó khăn lắm mới chợp mắt liền bị Tần Duyệt Vũ kêu dậy.

" Ồ ,vậy sao "

Nghe được câu trả lời của Đào Nhật Vân, Tần Duyệt Vũ cũng không quan tâm lắm .Vì y nghĩ tính hướng của hắn rất bình thường. Sẽ không thích gay như y.

"Tôi đi làm đồ ăn sáng ,cậu ăn không ?"

Thói quen của Tần Duyệt Vũ Đào Nhật Vân đều điều tra rất kĩ .

Nhưng theo hắn biết Tần Duyệt Vũ không thích ăn sáng .

"Anh làm cho tôi sao !"

Mặc dù câu hỏi của hắn không liên quan đến vấn đề Tần Duyệt Vũ hỏi.

"Phải "

"Không đâu ,cảm ơn "

Đào Nhật Vân vẫn còn nhớ 8 giờ buổi chụp hình sẽ bắt đầu. Tuy rất muốn ở lại nhưng hắn không thể,hắn có quy tắc của hắn.

" Vậy ........ chừng nào cậu đi"

Y phải nói một điều , y rất muốn cậu ta đi. Vì y phải đi tắm .

" Tôi đợi trợ lí qua sẽ đi ,anh muốn làm gì thì cứ làm "

Hắn biết thói quen tắm buổi sáng của Tần Duyệt Vũ đã kéo dài gần 20 mươi năm.

Nếu không tắm sẽ khó chịu cả người.

"Ừ, vậy cậu tự nhiên "

Nói rồi, y chạy vọt vào nhà tắm .

Khoảng 5 phút sau , tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh vang lên .

Thật không biết phải nói làm sao với đại thúc ngốc nghếch này .

Để người lạ trong nhà mà có thể an tâm đi tắm , không sợ bị trộm đồ sao .

Đại thúc khờ.

Thiệt không hiểu sao lại thích y .

"Alo ,đến rồi, đến sớm vậy làm gì"

Mới 6 giờ 30 tên ngốc này đến sớm vậy làm gì .Ta còn chưa mần ăn được gì.

" Còn không phải do cậu kêu sao"

Oan ức a, rõ ràng là do Đào Nhật Vân kêu y sao lại thành y làm sai .

"Có sao "

Hắn có kêu cậu ta đến sớm sao .Sao hắn không nhớ nhỉ !

" Thôi bỏ đi , cậu xuống đi"

Cái tên trí nhớ cùi này , hảo quá đáng .

" Được, 10 phút nữa "

Nói xong , cúp máy.

"Anh Vũ ,tôi phải đi "

Hắn vừa dọn dẹp vừa nói vọng vào nhà vệ sinh .

"Được ,tạm biệt "

Thì ra hắn chưa về. Y tưởng hắn đi rồi, thôi tiếp tục tắm .

Kiểu gì thì kiểu đi tắm quan trọng hơn .

" Hừ , anh ta không quan tâm lắm, thôi lần sau sẽ khác "

Tự an ủi mình xong , hắn mở cửa đi ,trước khi đi còn giúp y khóa cửa ,tiện tay lấy luôn chìa khóa dự phòng của y .

Sau đó ,y từ nhà tắm bước ra không gian yên lặng ,y thấy bình yên .

Sau đó , y thay đồ, chuẩn bị đến Tống thị .

Đúng lúc này chuông cửa vang lên .