Chương 11

"Tôi muốn nhờ anh giúp tôi tiếp cậu ta , tuần sau tôi phải thi học kỳ nên không có thời gian "

Tống Hy Duật nghiêm túc nói.

Đây là lần đầu tiên y thấy cậu ta bày ra vẻ mặt nghiêm túc.

Kỳ thật cậu cũng không quan trọng chuyện thi cử .

Nhưng nếu lần này thi không đoạt kết quả giỏi thì cậu sẽ bị cấm túc 3 tháng .

" Oh. Được thôi "

Tuy không hiểu Tống Hy Duật tại sao lại nhờ mình giúp nhưng mà y vẫn đồng ý.

"Được, nhờ anh "

Trong lúc hai người thì thầm qua lại, Tần Mặc Phong đang ngồi suy nghĩ và nhìn chằm chằm vào Tần Duyệt Vũ.

" Vậy hôm nay chúng ta dừng lại ở đây được không , Tống thiếu "

Tần Mặc Phong nghe điện thoại sắc mặt thay đổi. Rồi lập tức kết thúc cuộc trò chuyện.

" Vậy hợp tác vui vẻ "

Sau đó , cả hai bên bắt tay nhau .

" Nè đại thúc, vậy tuần sau giao cho anh "

Rồi Tống Hy Duật và Tần Duyệt Vũ ra về.

Lúc này ở trong phòng giám đốc vọng ra tiếng động lớn.

Tất cả mọi người đều hoang mang không dám vào phòng.

" Sao tức giận vậy, chủ tịch "

Đào Nhật Vân sau khi Tống Hy Duật và Tần Duyệt Vũ rời đi , cũng thay đổi bộ mặt.

" Còn không phải tại cậu "

"Chuyện nhỏ thôi mà "

" Chuyện nhỏ ?tôi đã dặn cậu muốn qua lại vs ai thì phải điều tra kĩ , cậu có để tâm không "

Có chết hắn cũng không nói vì thấy Tần Duyệt Vũ không để ý mình nên mới bực .Còn việc của Đào Nhật Vân đã được giải quyết từ lâu .

" Làm sao tôi biết cô ta là gián điệp"

"Còn không phải tại cậu mê gái "

"Không nha , gái đẹp tôi mới thích "

Bộ dạng lịch sự hồi nãy của cậu hoàn toàn biến mất, thay vào đó là bộ dạng không đánh thì không chịu nổi.

" Cậu , cmn thiếu đánh "

Tần Mặc Phong rất ít khi chửi tục, mà một trong những người được hân hạnh nghe chính là Đào Nhật Vân.

" Mà nè ,đại thúc đó nhìn cũng không tệ, nếu dùng để trêu đùa thì thú vị lắm!? "

Lúc nãy khi Tần Duyệt Vũ và Tống Hy Duật thì thầm , thì cũng là lúc Đào Nhật Vân đánh giá Tần Duyệt Vũ.

"Cậu đừng đυ.ng vào anh ta , bẩn"

Trong mắt hắn, Tần Duyệt Vũ rất bẩn, rất đê tiện là một kẻ thủ đoạn ,đáng kinh tởm.

"Oh , tôi không ngại nha~"

Đối với Đào Nhật Vân sạch không quan trọng mà quan trọng là dễ nhìn và hiểu chuyện.

Dù gì hắn cũng có hôn thê rồi , hắn có quen cũng chỉ là qua đường, không có tình cảm.

" Cậu định làm gì ? Theo đuổi sao?Loại đó không xứng "

Tần Mặc Phong càng ngày càng cảm thấy Tần Duyệt Vũ hảo tiện .

" Mặc tôi đi , tôi thích "

"Hừ , vậy cậu có cơ hội tốt đó "

Biểu tình của Tần Mặc Phong hoàn toàn không giống đang chúc mừng.

" Phải cảm ơn anh rồi "

Sau đó , Đào Nhật Vân rời đi .

Tần Mặc Phong nhìn Đào Nhật Vân rời đi mà trong lòng bựa tức .Biết vậy không giao cho cậu ta dự án này .Hừ. Đáng ghét.

--------------------------------------------------

Chương này hơi chán nhễ