Chương 17-4: Giao thừa – 4 –

Bất kể mình động thế nào, hình như đều không thể thỏa mãn, nhìn người bên cạnh xin trợ giúp, dùng thân thể cọ cọ, lấy lòng. An Dật bị động tác này của Thẩm Trác Hi chọc cười, dùng khăn tắm bao lấy người y, ôm ngồi dậy, để y dựa vào ngực mình, hai tay vòng quanh thắt lưng y, nhẹ giọng hỏi han: “Làm sao vậy?”

Đôi tay xoa y thật thoải mái bỗng nhiên dời đi, trước sau đều hư không khó chịu, khó nhịn mà vặn vẹo thân thể cọ cọ An Dật, “Khó chịu… Ngứa… Ân…”

Biết rồi còn hỏi mà tiếp tục: “Ngứa chỗ nào?” Hai tay ngăn động tác y lại, không cho y dùng thân thể cọ xát lên người hắn để xoa dịu du͙© vọиɠ.

Y không hiểu quay đầu nhìn An Dật, bộ não chậm chạp động động, ngứa chỗ nào? Chỗ tư mật phía sau ngứa ngáy khó chịu, thật muốn lấy tay gãi gãi, mật huyệt được khuếch trương mở ra muốn bị cái gì lấp đầy, phân thân đằng trước bị lạnh nhạt đang kháng nghị, muốn thêm nhiều an ủi, thế là Thẩm Trác Hi thành thành thật thật trả lời: “Chỗ phía sau ngứa”.

An Dật cười khẽ hỏi: “Chỗ đó là chỗ nào?”

Thẩm Trác Hi nhíu nhíu mày, tựa hồ đang tự hỏi trả lời như thế nào, “Cái miệng nhỏ phía sau”.

Đột nhiên nghe được đáp án bất ngờ đến vậy, An Dật thiếu chút nữa cười phụt ra, vất vả nhịn xuống, bây giờ cười ra cũng chơi không vui, kéo thần chí Thẩm Trác Hi lại sẽ không hay lắm, nhưng làm sao cũng không kiềm nén được khóe miệng cứ nhếch lên, tiếp tục khổ não hỏi: “Chỗ ngứa kia làm sao bây giờ?”

“Tay…” Giọng điệu gần như làm nũng, kéo tay An Dật dẫn tới phía sau mình, “Chạm vào nó”. Thậm chí dẫn dắt ngón tay An Dật tự tham nhập vào trong tiểu huyệt còn hơi mở.

An Dật thật sự bị động tác lớn mật này của Thẩm Trác Hi hù dọa, thế nào cũng không ngờ tới lúc mình không trêu Thẩm Trác Hi, y lại kéo tay mình làm ra hành động kiểu này. Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng vẫn cười hôn lên tên Thẩm Trác Hi đang hầu như hận không thể áp cả người lên người hắn, Thẩm Trác Hi chủ động như thế chính là hiếm thấy lắm a, chủ động làm hành động lớn mật cỡ này thật sự là có một phen phong tình khác a, có tư thái như một cô gái thẹn thùng khác với bình thường, vô tư tự nhiên, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© mang lại, Thẩm Trác Hi như vậy hắn cũng rất thích mà.

Vội vã quấn lấy, thậm chí cấp bách không chịu được cạy răng môi An Dật. An Dật cười thuận theo hé miệng ra, để y tiến vào, hưởng thụ Thẩm Trác Hi nhiệt tình hiếm có, thấy hôm nay không uổng công trêu y a.

Vừa gặm cắи ʍút̼ mát đôi môi An Dật, vừa đong đưa vòng eo, giống như chê động tác tay hắn không đủ nhanh, hoàn toàn không cách nào giảm bớt dục hỏa càng cháy càng mạnh, thúc giục động tác hắn nhanh lên một chút.

An Dật thật sự coi như là mở mang kiến thức một mặt hoàn toàn mới lạ của Thẩm Trác Hi, tăng nhanh động tác trên tay, dùng sức xoa tính khí trương lớn của y, động tác phía sau cũng không dừng lại, nắm lấy ngón tay Thẩm Trác Hi cùng ra vào mật huyệt của y, làm dầu massage hoàn toàn hòa tan phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ.

Thẩm Trác Hi khó nhịn vặn vẹo thắt lưng, vẫn không đủ, muốn thứ càng nóng hơn đến lấp đầy, muốn ma sát càng kịch liệt hơn, đầu óc đông đặc lại cũng không biết mình rốt cuộc muốn cái gì, đến khi cái mông không ngừng đong đưa đυ.ng phải nơi nào đó cứng rắn phía sau, thần chí hỗn độn cuối cùng biết được.

Kéo tay An Dật ra, xoay người quỳ trên ghế, cởi xoẹt quần An Dật, An Dật để mặc y làm, muốn xem xem Thẩm Trác Hi hôm nay còn có thể làm ra hành động gì.

Thẩm Trác Hi dồn sức nắm phân thân An Dật, lực tay không biết nặng nhẹ, niết đến nỗi khiến An Dật đau đớn, lại đột nhiên cảm giác nơi đó được đưa vào một nơi ấm áp ẩm ướt, cúi đầu nhìn thấy cái đầu mềm mại của Thẩm Trác Hi ghé vào giữa háng hắn, dở khóc dở cười nhìn Thẩm Trác Hi cư nhiên chủ động khẩu giao cho hắn. Cũng không phải bình thường Thẩm Trác Hi không muốn làm chuyện này vì An Dật, mà thật sự là da mặt y quá mỏng, kéo cách mấy cũng ko dày thêm tí nào, An Dật tự nhiên cũng không cưỡng cầu y làm như vậy, cho nên số lần khẩu giao của hai người chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

An Dật thở ra hưởng thụ Thẩm Trác Hi phục vụ, động tác mạnh dạn phóng túng cho An Dật thể nghiệm hoàn toàn mới. Không như lúc khẩu giao trước kia ngượng ngùng chỉ biết hàm chứa, cẩn thận từng li từng tí di chuyển đầu lưỡi, mà là không ngừng há miệng ra sức mυ"ŧ vào, biến hóa góc độ liếʍ lộng phân thân An Dật, hôn lên chóp đỉnh, phát ra tiếng vang ‘sách sách’ cũng không phát hiện mà tiếp tục

.

Dùng miệng mô phỏng động tác khi tính giao, liên tục nhả ra nuốt vào đồ vật càng ngày càng lớn hơn trong miệng, dường như hết thảy đều là bản năng, thường chọc sâu vào yết hầu, nhưng hoàn toàn không để ý. An Dật bị động tác mãnh liệt này của y làm thiếu chút nữa tinh quan thất thủ tiết ra, tức giận vỗ vỗ cái mông y, phát ra âm thanh vang dội.

Thẩm Trác Hi vẫn hàm chứa vật đó của An Dật, giương mắt nhìn An Dật, không hiểu vì sao đột nhiên An Dật lại vỗ mông y. Tư thế này, ánh mắt này, động tác này, liêu nhân quyến rũ đến mức An Dật cũng sắp mất khống chế, hận không thể một phát đẩy nhào cái người liên tục câu dẫn hắn lại còn tỏ vẻ vô tội kia ra rồi thượng luôn.

Đột nhiên Thẩm Trác Hi kéo tay hắn ra phía hậu huyệt mình lần tìm, hình như y tưởng rằng An Dật không tìm thấy cửa vào phía sau y. An Dật ngạc nhiên bị y dẫn dắt lần nữa tiến vào thông đạo chật hẹp kia. Cảm thán hôm nay Thẩm Trác Hi thật sự là cho hắn kinh hỉ liên tiếp a. Thẩm Trác Hi lại còn sợ không đủ, vươn tay kéo kéo chân An Dật, lôi hắn lên ghế nằm, để hai chân y càng tách ra thêm, tiện cho động tác hiện tại của y.

Thẩm Trác Hi mυ"ŧ thế nào thứ đó cũng không ra, khổ não nhả vật hàm chứa trong miệng, không biết nên làm cái gì bây giờ, đành phải nhìn An Dật.

Ngón tay An Dật điểm điểm nội bích bên trong thân thể y, quyến rũ nói: “Giờ tự mình ngồi lên đi”.

Gật đầu như bỗng nhiên tỉnh ngộ, kéo ngón tay An Dật đặt phía sau y ra, đối diện với An Dật khóa ngồi xuống đùi hắn, tự mình tách hai cánh mông lộ ra mật huyệt đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, nâng phân thân An Dật rồi ngồi xuống.

Thoáng cái ngồi đến tận cùng, tiểu huyệt khuếch trương đầy đủ nuốt hết cả gốc lẫn ngọn, ngoại trừ hơi trướng, không chút đau đớn, loại cảm giác được lấp đầy này khiến y thoải mái mà phát ra một tiếng thở dài, cuối cùng đã thỏa mãn rồi. Tên đáng ghét nào đó sau khi tiến vào lại cố nén xúc động muốn di chuyển mà bất động, hôm nay An Dật quyết tâm phải làm cho Thẩm Trác Hi hoàn toàn chủ động mới thôi.

Quả nhiên tuy được lấp đầy rồi, nhưng cứ dừng bất động như vậy chẳng khác chi cách giày gãi ngứa, Thẩm Trác Hi tự lực cánh sinh vịn vai An Dật bắt đầu động tác nhấc lên ngồi xuống, dùng tần suất mình thích khống chế được tốc độ.

Tiểu huyệt phối hợp với động tác nhấc lên thì thả lỏng, ngồi xuống lại xiết chặt, tự biên tự diễn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời, miệng không chút che giấu phát ra tiếng rêи ɾỉ sảng khoái.

“Ân hừ… Thật… Thoải mái… Ân… Di chuyển di chuyển… Ha…”

“Hừ a… Di chuyển một chút… A… Di chuyển a.” Thỏa thích đong đưa thân thể, co rút hậu huyệt, thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ đặc biệt hoàn toàn khác với kí©h thí©ɧ phân thân phía trước, như rắn nước lắc lư trên người An Dật, chân quỳ hai bên sườn An Dật, liên tục đạp chân lên xuống nhấp nhô thân thể.

Nếu Thẩm Trác Hi đã yêu cầu, An Dật dĩ nhiên muốn thỏa mãn y, phối hợp với động tác của y, nâng thắt lưng cố di chuyển phân thân, khi y hạ xuống thì ưỡn lên, lúc y hướng lên thì hạ xuống rút khỏi, sau đó lại tiếp tục va chạm.

Vì trọng lượng thân thể mà tư thế này làm An Dật tiến vào thật sâu trong cơ thể Thẩm Trác Hi, đυ.ng đến chỗ sâu nhất chưa bao giờ đυ.ng tới, Thẩm Trác Hi lại hồn nhiên chưa phát giác mà tiếp tục lên tiếng rêи ɾỉ phóng đãng, bị An Dật đâm đến thoải mái thét chói tai, lung tung nói những câu mê sảng nghe chẳng hiểu gì. “Sướиɠ quá” Loại lời nói thế này Thẩm Trác Hi chưa bao giờ nói khi làʍ t̠ìиɦ giờ cũng bị y không hề cố kỵ kêu lên, thật giống như hoàn toàn biến thành người khác.

An Dật đột nhiên ôm lấy Thẩm Trác Hi, không cho y hoạt động.

“Ngô.” Vặn vẹo thắt lưng, ư bảo hắn buông ra, không hiểu v́ sao hắn ngăn cản mình, “Buông ra, anh muốn… Ân… Buông ra”.

“Chúng ta lên giường?” An Dật nhìn nhìn chiếc ghế nằm nhỏ hẹp này, hai người lên mà một người không cẩn thận sẽ té xuống, hắn cũng không muốn lúc làʍ t̠ìиɦ lại bị một cú như vậy, sẽ ảnh hưởng tính phúc nửa đời sau mất.

“Ừ.” Qua loa đồng ý, bây giờ chỉ cần An Dật buông y ra, làm cái gì cũng được.

An Dật giữ nguyên tư thế kết hợp như vậy, ôm eo Thẩm Trác Hi đứng lên, thân thể Thẩm Trác Hi hiển nhiên là trượt xuống, phân thân còn đặt trong thân thể, bỗng nhiên lại bị đâm vào thật sâu, “A” bật lên tiếng thét, hai chân vội vàng kẹp lấy eo An Dật.

An Dật vẫn dùng tư thế đó ôm Thẩm Trác Hi từ phòng tắm hướng lên giường, mỗi một bước đều tưng tưng. Tưng đến thân thể Thẩm Trác Hi trượt xuống một chút, lại vội vàng ôm lấy cổ An Dật đỡ mình nhích lên, thật sự quá sâu rồi, cơ thể như sắp bị đâm xuyên qua. Phân thân vừa đi ra một chút, theo động tác An Dật nhấc chân lại đâm vào thật sâu. Lặp đi lặp lại như thế, quãng đường ngắn ngủi vài chục bước, Thẩm Trác Hi đã bị kí©h thí©ɧ trước nay chưa từng cảm thụ khiến cho toàn thân vô lực, thiếu chút nữa níu không được cổ An Dật. Vừa đến bên giường liền từ trên người An Dật xụi lơ xuống, vô lực ngã lên giường.

Tư thế kết hợp biến hóa, dẫn tới y lại rên lên một tiếng, nhưng không còn khí lực di chuyển nữa. Chỉ có thể tha thiết mong chờ nhìn An Dật, cầu hắn nhanh lên một chút di chuyển đi. Cố tình người nào đó chính là không đếm xỉa đến lời thỉnh cầu không tiếng của y, mặc dù mình cũng nhẫn nại rất vất vả, nhưng muốn khiến y chính miệng nói ra.

“Di chuyển nhanh lên… Ô… Hừ… Di chuyển một chút a.” Y không nhịn được mở miệng yêu cầu.

Nào ngờ An Dật thật sự chỉ động một cái, rồi lại bất động, y khó chịu thiếu chút nữa muốn khóc ra, người này thật sự quá đáng ghét a, túm lấy cánh tay hắn ôm eo mình qua, hung hăng đưa vào miệng cắn một phát, hàm hồ cuồng loạn khóc kêu: “Di chuyển… Nhanh lên một chút… Ân… Xuyên vào anh…Mau… Dật… Dật.” Y bất lực gọi tên người trong lòng.

An Dật vừa lòng thỏa dạ cuối cùng không chọc y nữa, nâng thắt lưng y, bắt đầu luật động kịch liệt chạy nước rút.

“A…” Cong thắt lưng, một tiếng thét thật dài, âm cuối kéo dài, phân thân vốn cũng đã tới trạng thái cực hạn bị An Dật đột nhiên trực tiếp xuyên vào mà bắn ra, An Dật cũng không cho y chút thời gian dừng lại thở dốc, không hề lưu tình tiếp tục xỏ xuyên kịch liệt.

Thẩm Trác Hi khàn giọng khóc kêu như muốn tắt thở, “A… Chậm… A a… Dật… Chậm một chút… Ân a…” Rõ ràng chính người bên trên giày vò làm thắt lưng y cũng sắp đứt lìa, nhưng chỉ có thể bất lực ôm lấy hắn, xin hắn chậm một chút, quá nhanh rồi, kɧoáı ©ảʍ quá mức mãnh liệt quét sạch toàn thân, hoàn toàn không biết làm thế nào, chỉ biết dùng tiếng khóc kêu thét gào để phóng thích phát tiết tình cảm này.

Đến khi An Dật đâm thật sâu vào cơ thể y, đạt tới cao trào, Thẩm Trác Hi đã gần kêu không ra tiếng rồi. An Dật thỏa mãn từ trên người y xoay mình xuống, ôm người còn đang thất thần, ngô, đêm nay quả là một đêm giao thừa tuyệt vời a, nhìn thấy Thẩm Trác Hi phong tình hoàn toàn khác biệt, nhiệt tình dâng trào như thế, thật sự là không uổng công quyến rũ y một hồi.

Nào ngờ mới ôm Thẩm Trác Hi không bao lâu, người trong lòng cư nhiên lại cọ tới, bắt đầu không an phận vặn vẹo thân thể, thằng nhỏ chọc vào bụng hắn kia, làm An Dật ngạc nhiên tỉnh lại, chẳng lẽ lúc nãy mình không cho y ăn no sao, cư nhiên còn có khí lực quấn lấy hắn đòi hỏi.