- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt
- Chương 3-5: Chung sống (5)
Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt
Chương 3-5: Chung sống (5)
Bàn tay phía trước ôm lấy eo y rồi vòng ra sau, tay kia đè lưng y xuống, khiến cho cái mông y càng vểnh lên, lại dùng chân chen vào giữa
hai chân y làm hai chân càng tách xa ra, Thẩm Trác Hi căn bản không dám đi tưởng tượng chính y bây giờ là tư thế xấu hổ gì.
Ngón tay An Dật giống như mang theo nhiệt độ cao, từ khe đùi y di chuyển xuống dưới, lại chậm rãi hướng lên trên, quay lại không ngừng giày vò tiểu huyệt phía sau y, nóng đến mức Thẩm Trác Hi liên tục lui về phía trước, muốn trốn khỏi loại trêu chọc này, đáng tiếc tay An Dật đằng trước vững vàng cố định, không cho y có bất cứ đường trốn nào.
Cũng may An Dật đột nhiên lương tâm phát hiện, không tiếp tục giày vò hành hạ người nữa, chỉ là đưa tay lên khe đùi Thẩm Trác Hi, ngón trỏ cùng ngón giữa để ở chỗ hội âm, ngón khác không ngừng gãi gãi cánh mông y, Thẩm Trác Hi mới thở phào nhẹ nhõm, tay An Dật liền lay động kịch liệt, làm cho Thẩm Trác Hi thét lên một tiếng thật dài “A…”.
Đến khi Thẩm Trác Hi cả người đều là bọt trắng, An Dật mới ngừng lại, sáp vào bên tai Thẩm Trác Hi hỏi, “Thoải mái không?”
Thẩm Trác Hi xấu hổ không biết nên trả lời như thế nào, nói thoải mái cũng không phải, không thoải mái cũng không đúng, kí©h thí©ɧ vừa rồi quả thật quá lớn, Thẩm Trác Hi còn đang rối rắm vấn đề này, tay dính đầy bọt của An Dật đã bôi vào chỗ tiểu huyệt phía sau y, sau đó ngón tay theo sữa tắm trơn đâm vào trong, không có một chút trở ngại.
“Ưm… Ô…” Thẩm Trác Hi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể cứng ngắc.
“Thả lỏng, ngoan”. An Dật ở phía sau dỗ dành, giật giật ngón tay bị Thẩm Trác Hi kẹp lấy.
Người ba mươi mấy tuổi bị người ta nói ngoan, dỗ dành như trẻ con thật làm Thẩm Trác Hi cảm thấy mất mặt, nhưng hiện tại y không có hơi sức cùng lập trường đi phản bác An Dật, dù sao An Dật cũng không phải lần đầu tiên nói như thế.
Đợi đến khi An Dật thuận lợi đi vào ba ngón tay, liên tục ra vào xâm phạm mật huyệt phía sau của y, Thẩm Trác Hi đã hoàn toàn không cách nào suy nghĩ gì khác, chỉ biết vặn vẹo vòng eo phối hợp động tác An Dật, trầm luân trong kɧoáı ©ảʍ, cũng bất chấp tâm tư xấu hổ gì mà lớn tiếng rêи ɾỉ. Trước sau đều bị trêu chọc thoải mái, âm hành mẫn cảm không ngừng được vuốt ve có kỹ xảo, ngón tay phía sau xoay chuyển cực nhanh mà kịch liệt ma sát điểm mẫn cảm trong cơ thể, lại thêm đầu gối không ngừng cọ xát hai bên bắp đùi, thỉnh thoảng đẩy lên giữa hai chân y. Thẩm Trác Hi chỉ cảm thấy trước mắt trắng xóa, một tiếng thét cất lên, đạt tới cao trào, hai chân mềm nhũn, cũng chống đỡ không được sức nặng của mình nữa, yếu ớt trượt xuống, cũng may An Dật phản ứng đủ nhanh, cười ôm lấy người đã xụi lơ.
Nghe được tiếng phì cười của An Dật ở phía sau y, Thẩm Trác Hi xấu hổ đến mức quả muốn tìm một khe hở để chui vào, cư nhiên bị An Dật lấy ngón tay đùa bỡn như vậy đã bắn.
“Tôi giúp anh dội sạch”. Vừa nói liền mở vòi sen, nước ấm áp xối xuống, An Dật xoa nắn thân thể y kỹ càng, dội sạch hết bọt trên người y, Thẩm Trác Hi lại cứng ngắc tại chỗ, chỉ sợ hơi không kiềm chế, du͙© vọиɠ vừa mới ngủ lại thức dậy.
Dội khá sạch rồi, An Dật lấy vòi sen từ phía trên xuống, cầm trên tay, tinh tế mà gột rửa mỗi một tấc da thịt trên người y, đối với bộ vị đặc biệt lại càng chăm sóc đặc biệt. Bởi vì cầm sát, nước chảy mạnh xối vào hạ thân, hơn nữa tay An Dật lật qua lật lại hạ thân y, khiến Thẩm Trác Hi cảm thấy thằng nhỏ không nghe lời lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Cắn chặt răng, kiềm chế kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙©, cũng may đại khái An Dật cảm thấy tắm khá sạch rồi, đem cái vòi sen giày vò người ta ra xa, nhưng mà động tác bên dưới của An Dật cũng nói cho Thẩm Trác Hi hiểu được hành hạ còn khuya mới kết thúc.
An Dật trực tiếp cầm vòi phun nhằm vào tiểu huyệt phía sau y, theo động tác An Dật đẩy vào hai ngón tay sau đó mở ra, nước nóng từng chút theo thông đạo chảy vào.
“A… Đừng…Xin cậu…ưm” Thẩm Trác Hi sợ đến mức lập tức cầu xin.
“Đừng lộn xộn, sữa tắm mới rồi cũng vào trong, phải rửa sạch”. Đáng tiếc chính là, An Dật không chút nào dao động, ngón tay lại còn nới rộng hơn nữa, khiến nước chảy vào càng nhiều, còn đưa ngón tay khác luồn vào quấy nước bên trong, không ngừng cào cào nội bích.
“Đau…A…Nhẹ một chút” Thẩm Trác Hi đáng thương hề hề quay đầu lại cầu xin An Dật, để hắn đừng nới phía sau rộng như vậy, làm y có ảo giác sẽ bị xé ra, nước mắt khống chế không được đã rơi xuống.
Nào ngờ hoàn toàn ngược lại, biểu cảm đau đớn đáng thương, đôi mắt ẩm ướt, hai má bị hơi nóng chưng đỏ, vương trên mặt không biết là bọt nước hay là nước mắt, khuôn mặt bình thường thành thục chững chạc bây giờ tràn ngập du͙© vọиɠ, khao khát thật nhiều thương yêu, biểu cảm này hung hăng kí©h thí©ɧ An Dật vốn đã nhẫn nại đến khổ cực. Trên tay không khống chế được, hung hăng đâm vào thông đạo chật hẹp, cả ngón đi vào.
“A” Thẩm Trác Hi đau đến mức rên lên một tiếng, ánh mắt nhìn An Dật vạn phần ủy khuất, tựa hồ lên án hành vi độc ác vừa rồi của An Dật, nhưng mà tố cáo vô hiệu, ai đó còn ác nhân trước cáo trạng bộ mặt hung dữ thấp giọng khàn khàn “Đã bảo anh đừng lộn xộn” nói xong ngón tay tỏ ý trừng phạt bắn một cái trong thông đạo bên trong thân thể y.
Đáng thương Thẩm Trác Hi sợ đến mức lập tức không dám có bất cứ vọng động gì, y thật sự sợ An Dật mà kí©h thí©ɧ y nữa, y lại muốn bắn.
Cơ thể cứng ngắc thật vất vả để An Dật tẩy sạch thân thể y, mới dám xoay người đối mặt An Dật, không dám ngẩng đầu đi nhìn trên mặt An Dật bây giờ là biểu tình gì, tầm mắt đi xuống không may lại nhìn thấy hạ thân đang bừng bừng của An Dật. Thẩm Trác Hi lúc này mới nhớ vừa rồi y chỉ lo sảng khoái một mình, hoàn toàn không nghĩ tới An Dật, người đàn ông nào bị trêu chọc như vậy lại không phản ứng, An Dật vì y nhẫn nại đến bây giờ, ngoại trừ không thể không bội phục định lực tốt của An Dật ra, càng cảm động nhiều hơn.
Thẩm Trác Hi đưa tay muốn giúp An Dật giải quyết, An Dật cười chặn tay y lại, “Không sao”.
Thẩm Trác Hi ngây người một chút, sau đó quỳ dưới đất, trước khi An Dật còn chưa kịp ứng, ngậm lấy hạ thân hắn.
Đến khi thật sự ngậm vào, chút dũng khí mới rồi của Thẩm Trác Hi tức khắc không còn, cự ly gần như thế nhìn thẳng cực đại của An Dật, thật vô cùng hùng vĩ, sợ đến mức y lập tức nhắm mắt lại, cố sức mở miệng thật lớn ngậm lấy nó, không để hàm răng cắn vào nó, đầu mũi cảm nhận được một làn hương nhẹ nhàng khoan khoái của sữa tắm, tuyệt không buồn nôn như trong tưởng tượng.
An Dật thoải mái rên lên một tiếng, lúc Thẩm Trác Hi cố gắng há miệng nuốt tính khí hắn vào sâu hơn, giữ đầu y lại, vì nước miếng không cách nào nuốt xuống, Thẩm Trác Hi vô thức làm một động tác nuốt, kết quả là đưa vật trơn trong miệng càng hướng vào bên trong, An Dật trên tay cũng căng thẳng.
“Di chuyển đầu lưỡi”. An Dật nhìn động tác Thẩm Trác Hi trúc trắc, biết y chưa từng làm khẩu giao cho người khác, chỉ cứ ngậm lấy mà thôi, mở miệng chỉ đạo.
Thẩm Trác Hi lúc này cũng không rảnh lo cái gì xấu hổ, chỉ chiếu theo lời An Dật mà làm, di chuyển đầu lưỡi liếʍ trụ thân An Dật, An Dật phối hợp rút ra ngoài, để đầu lưỡi y có thể có thêm nhiều không gian hoạt động. Thẩm Trác Hi thở dốc một hơi, vụng về liếʍ, thế nhưng động tác cực kỳ trúc trắc này lại lấy lòng An Dật, làm phân thân hắn nóng lên, càng trướng lớn hơn.
Nếu người bình thường được người hầu hạ như vậy, sợ rằng đã sớm hóa thân dã thú không quan tâm mà mãnh liệt xúc phạm rồi, cũng may An Dật định lực siêu cường, cho dù là như thế này cũng có thể chịu đựng động tác, chỉ ôm lấy đầu Thẩm Trác Hi, di chuyển một khoảng nhỏ, lo Thẩm Trác Hi lần đầu không thích ứng.
Đến lúc Thẩm Trác Hi dần dần thích ứng, biết được phối hợp An Dật ra vào hô hấp, An Dật mới từ từ buông ra, di chuyển nhanh trên diện rộng. Khi An Dật biết mình sắp cao trào thì chuẩn bị rút về phía sau, nào ngờ Thẩm Trác Hi, vốn đã ý loạn tình mê, nhận thấy được động tác của hắn, vòng qua eo hắn, không cho hắn lùi về sau, trực tiếp bắn trong miệng.
Thẩm Trác Hi sặc sụa ho khan không ngừng, lại vẫn chịu đựng luồng tinh vị kia trực tiếp nuốt thể dịch An Dật xuống, An Dật muốn ngăn cản cũng không kịp. Chỉ có thể tức giận trừng y, cuối cùng hóa thành nụ hôn ôn nhu, đặt lên bờ môi đã bị rách da của y.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt
- Chương 3-5: Chung sống (5)