Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt

Chương 3-4: Chung sống (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đừng náo loạn, đứng lên dội sạch dầu gội đầu”. Những lời này đối với Thẩm Trác Hi mà nói thật sự khiến người chịu đả kích, y thật vất vả cố lấy một chút dũng khí liền tiêu tán sạch trơn. Động tác An Dật dìu y đứng lên, không biết nên lấy biểu cảm gì đối mặt với An Dật, quá mất mặt mà, quyến rũ thất bại?

Thẩm Trác Hi xoay người, đưa lưng về phía An Dật, đứng cúi đầu dưới vòi hoa sen, hơi ngẩng đầu, để An Dật giúp y tẩy bọt xà phòng. Động tác An Dật rất nhẹ nhàng, dường như sợ làm đau y, khiến Thẩm Trác Hi trong lòng cảm động, An Dật thật sự là một người ôn nhu, lúc đầu e là cũng không tiện cự tuyệt y, cho nên mới để y có thể thừa cơ hội, phát triển trở thành loại quan hệ như bây giờ, mặc dù có phần bất đắc dĩ bị ép buộc, An Dật cũng luôn luôn đối xử rất tốt với y, cho tới giờ chưa từng làm khó dễ y, khiến y gặp khó khăn, trái lại mỗi lần để An Dật đối mặt với sự lựa chọn dường như đều là y. Nghĩ vậy Thẩm Trác Hi thật sự cảm thấy mình là một người đê tiện, giả dạng nhỏ bé đáng thương để tranh thủ sự thương hại của hắn.

“Đang suy nghĩ cái gì đây?” Không biết lúc nào An Dật đã khóa vòi sen, nhìn Thẩm Trác Hi đang xuất thần, hỏi.

“Không có gì…Ừm…” Thẩm Trác Hi thu hồi suy nghĩ miên man, trả lời, một âm tiết cuối cùng lại đột nhiên thay đổi, biến thành tiếng rên run rẩy phát ra từ cổ họng.

Sữa tắm đầy trên tay An Dật, từ sau lưng lướt qua nách y thoa sữa tắm lên trước ngực y, chẳng qua là An Dật ở phía sau lưng nên không nhìn thấy, vì vậy cũng không biết có phải là An Dật cố ý hay không, rất không khéo léo mà xoa lên đầu nhũ Thẩm Trác Hi.

Thẩm Trác Hi vội vàng lấy che miệng lại, cư nhiên phát ra loại thanh âm này.”Giơ tay lên nào”. An Dật ở phía sau ra lệnh nói, Thẩm Trác Hi hiển nhiên là ngoan ngoãn làm theo, lần này là xoa lên giữa bụng y, sau đó là phía sau lưng, Thẩm Trác Hi lại hình như không chịu nổi lực đạo của An Dật, chống tay tựa vào vách tường, tới lúc An Dật sờ soạng lên cái mông tròn trĩnh vểnh lên của y vài cái, Thẩm Trác Hi xấu hổ thiếu chút nữa kêu ra, cắn một cái lên cánh tay mình đang để ngang tầm mắt, đầu dựa lên tường. Tay An Dật lại không kiêng nể gì từ mông y đi xuống len vào giữa hai chân y, vỗ vỗ mặt trong bắp đùi y, “Tách chân ra”.

Thẩm Trác Hi xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn làm theo, biết rõ An Dật không phải ý kia, thế nhưng tư thế ám muội này đã hoàn toàn giống như là y vểnh mông chờ đợi An Dật phía sau tới xâm phạm. Ý nghĩ này, khiến Thẩm Trác Hi cả người khô nóng, nhiệt lượng toàn thân cũng hướng về phía bộ vị dưới thân mà phóng đi, nơi đó đã bắt đầu có xu thế ngẩng đầu rồi. Thẩm Trác Hi thầm mắng mình thật đê tiện, An Dật chỉ không chạm y vài ngày, thân thể mình lại hưng phấn lên, chẳng lẽ y thật lâu lắm rồi không làm, du͙© vọиɠ không thỏa mãn?

Thẩm Trác Hi không nhịn được quay đầu lại nhìn An Dật, chỉ thấy An Dật nửa ngồi xổm trên mặt đất, đang lấy sữa tắm thoa lên đùi y, từ góc độ này, y có thể nhìn thấy toàn vẹn lưng cùng eo hắn. Đường cong ưu mỹ, tấm lưng trơn bóng, khiến Thẩm Trác Hi hô hấp gia tăng, vội vàng quay đầu lại, nhìn nữa thật phải mất mặt.

Sau khi An Dật thoa sữa tắm lên toàn thân y, đứng lên cũng phát hiện tư thế mê người này của Thẩm Trác Hi, giống như là con cá nằm trên thớt đợi làm thịt ấy, chỉ chờ hắn hạ đao. Vì vậy kẻ xấu xa nào đó thừa cơ lại bắt đầu phát tác, lúc trước chúng ta đã nói qua An Dật này cái gì cũng tốt, nhưng về mặt tình ái lại thích hành hạ Thẩm Trác Hi đại thúc, tính tình ác liệt này càng ngày càng trầm trọng thêm.

Bất động thanh sắc mà xoa bọt xà phòng trên lưng y, nơi ngón tay đi qua lại lộ ra chỗ mẫn cảm của Thẩm Trác Hi, hai bên hông, chỗ xương cùng, bọt mịn dính trên ngón tay lướt qua làn da trơn mượt của Thẩm Trác Hi, thật là một loại hưởng thụ, vì thế An Dật cứ như vậy chậm rãi ung dung mà bắt đầu cực hình với đồng chí Thẩm Trác Hi.

Mỗi một chỗ trên người bị ngón tay An Dật lướt qua, đều khiến cho Thẩm Trác Hi run lẩy bẩy một trận, du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất trong thân thể bị khơi dậy, đến khi ngón tay An Dật chuyển tới trước ngực Thẩm Trác Hi, hai tay vây quanh quầng nhũ cùng nhũ đầu của y bắt đầu vân vê xoa bóp, Thẩm Trác Hi đã là ném khôi quẳng giáp, quân lính tan rã rồi, nếu không phải miệng bị cánh tay chính mình che lại, sợ là tiếng rêи ɾỉ mất hồn đã sớm truyền ra rồi.

Chờ An Dật chơi đùa đủ với hai khối nhũ đầu đáng thương của y, trêu chọc bọn chúng đến mức cứng như đá lại bắt đầu lần mò xuống dưới, cùng với một câu sau của An Dật “Nơi này cũng phải tẩy sạch”. Liền nắm hạ thân đã đứng lên của y. Ngón tay theo như lời hắn nói, tử tử tế tế vân vê khắp hạ thân y, cuối cùng lại dùng ngón tay dọc theo khe hở giữa hai khỏa tiểu cầu dưới thân hướng chỗ

hội âm(*)

mà trượt qua trượt lại.

(*) hội âm: đáy chậu (vùng giữa hậu môn và bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©)

“Ưm… An Dật…”

“Hửm?” Ngoài miệng đáp lời, trên tay lại như cũ hết sức chuyên chú chơi đùa xoa nắn hai khỏa tiểu cầu.

“Đừng… Ưm hừ… Chạm… Nơi đó… A”

“Hả, sao tôi lại cảm thấy hình như nó đứng lên”. An Dật một tay vừa hướng nơi tiểu huyệt y thăm dò từ trước ra sau, một tay nắm âm hành đã cứng rắn như thép của Thẩm Trác Hi kinh ngạc mà hỏi.

Nếu như chỗ mẫn cảm nhất của một người đàn ông bị người ta đùa bỡn như thế còn không có phản ứng, vậy thật sự là hoài nghi tôn nghiêm nam tính của hắn có vấn đề rồi, đáng tiếc Thẩm Trác Hi đại thúc của chúng ta chẳng những là đàn ông, mà còn là đàn ông thân thể mẫn cảm đã bị An Dật huấn luyện, làm sao chịu đựng được An Dật khıêυ khí©h như thế.

Thẩm Trác Hi tự nhiên sẽ không ngốc nghếch mà đi trả lời câu hỏi này của An Dật, y bây giờ chỉ là kiềm chế tiếng rêи ɾỉ của mình đã đủ khổ rồi.

“Chỗ này cũng phải tẩy sạch nha”. An Dật hàm chứa ý cười nói, động tác trên tay nghiêm ngặt chiếu theo lời mình nói, tinh tế tẩy sạch hạ thể của Thẩm Trác Hi, không buông tha một tấc nào, lại còn dùng móng tay lật bao bì, lộ phía sau qυყ đầυ hiện ra đường cong kín của tiểu bộ vị, dùng tay bao quanh

lấy chậm rãi hoạt động, còn luôn luôn dùng móng tay lướt qua chỗ yếu ớt kia, thỉnh thoảng dùng móng tay ngón cái đâm vào lỗ nhỏ mẫn cảm nhất.

Thẩm Trác Hi không ngừng bị An Dật đùa giỡn đến mức hai chân run lên, sắp chống đỡ không được sức nặng chính mình, rồi lại không nhịn được cúi đầu nhìn động tác An Dật, chỉ thấy ngón tay An Dật linh hoạt nắm quanh hạ thân y chơi đùa, ở hạ thân y xoa nắn ra vô số bọt xà phòng nho nhỏ, hình ảnh da^ʍ mỹ này, khiến Thẩm Trác Hi không rời tầm mắt. Nhìn mình bị cảm giác cấm dục cùng xấu hổ, làm cho Thẩm Trác Hi cực kỳ mẫn cảm, đầu để trên cánh tay, miệng thở hổn hển, không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ kiềm nén thống khổ lại vui sướиɠ.

Mỗi khi móng tay An Dật lướt qua chỗ mẫn cảm, đều khiến Thẩm Trác Hi run rẩy một hồi.

“Ưm…Ưm…Ưm a… Đau” Thanh âm Thẩm Trác Hi mang theo nỉ non thấp giọng cầu xin, hy vọng An Dật vì vậy buông tha y, bởi vì tiếp tục đùa nữa y sẽ không nhịn được bắn ra.

Đáng tiếc kẻ xấu xa kia hưng trí nổi lên, chẳng những không vì vậy thu tay lại, ngược lại một tay khác không ngừng vuốt ve mông cánh hoa tròn trĩnh của Thẩm Trác Hi, hứng thú ác liệt mà đem nó nặn thành đủ loại hình dạng, không ngừng ra sức xoa nắn nó đỏ lên rồi mới buông nó ra, đem Thẩm Trác Hi chỉnh đến mức muốn khóc cũng khóc không được.
« Chương TrướcChương Tiếp »