Chương 90

Chương 90

"Tỷ, Lý tiểu thư. Mời vào !" Bạch LĂng Phi lúc này mới dám tránh người ra để các nàng đi vào.

"Bạch đồng học, Tiểu Tuyết tới rồi !" Liễu Vĩnh Nhạc phẫn nội thăm hỏi.

"Ân! Ca,nta tới thăm ngươi một chút xem khảm răng như thế nào rồi ?" Tiểu Tuyết đối với thái độ hắn không hoan nghênh cũng không để ý lắm.

Đại thúc sợ đến không dám há miệng , tim đập thình thịch. Không biết trong miệng còn vị ngọt không, không thể để Tiểu Tuyết biết được. Không thể há miệng. Diệp Tri Thu đi tới trước mặt đại thúc, Đẩy miệng nhỏ ra.

"Xem đi! Đã không có chuyện gì !"

"Ân, không tệ!"

"Ta xem một chút, không ngờ răng Tề ca ca lại trắng như vậy !

Thấy Tiểu Tuyết không có phát hiện, tâm đại thúc mới chậm rãi trỏ lại bình thường. Dùng sức muốt nước miếng, xoa một chút mồ hôi trán.

"Ca, ta tới hôm nay còn có việc khác."

"Chuyện gì?"

"Ngày mốt, Mộc tỷ tỷ tham gia thi đàn tỳ bà, ngươi cùng đi cổ vũ!."

"Ta a?"

"Ân, đi cổ vũ cho Mộc tỷ tỷ."

"Vậy cũng tốt." Đi nghe một chút âm nhạc cũng không tệ.

"Không muốn, đại thúc! Ngày mốt chúng ta ra ngoài chơi." Liễu Vĩnh Nhạc thiếu kiên nhẫn nói. Nàng lại tới dằn vặt chúng ta, chơi vui a!

"Tề đại ca muốn ra ngoài chơi a! Vậy thì ta không làm phiền." Lý Mộc Di cười cười có vẻ như khoan dung nói.

"Không sao, không phiền phức, chơi thì lúc nào chơi chả được. Mộc tỷ tỷ thi đấu quan trong hơn. Mấy người các ngươi đều đi cổ vũ đi. Nhiều người sức càng lớn , hô càng to. Như vậy có thể làm ban giám khảo chú ý đến. Như vậy sẽ có thể được điểm cao a." Đây là cái logic gì a! Như thế nào mà Tiểu Tuyết cũng nghĩ ra được.

Diệp Tri Thu vừa nghe xong, đàn tỳ bà. Có vẻ trước đây đã từng nghe qua. Đó là lúc ở Nhật Bản du học. Thời khắc buồn tẻ, đăng kí tham gia nghệ thuật xã đoàn. Lúc đó học một lúc ba chương trình. Không ngờ trong trận đấu của nghệ thuật xã đoàn có giải thưởng. Khi đó lão sư môn âm nhạc có một cây đàn tỳ bà, lại bởi vì mình là người Trung Quốc, thế nên sau thời gian học, Lão sư liền chỉ điểm cho một số cách đánh đàn tỳ bà. Không ngờ sau này còn có ngày dùng đến. Dứt khoát báo danh tham gia, còn có thể ở trước mặt đại thúc khoe khoang.

"Tốt lắm. Đại thúc,ngày kia ta cũng tham gia. Chúng ta đều đi." Diệp Tri Thu nói.

"Ngươi?" Mọi người ngoại trừ Lý Mộc Di ai cũng đều thán phục không ngớt. Tòa băng sơn này còn có thể đánh được đàn tỳ bà.

"Đúng, làm sao?"

Lý Mộc Di tự nhiên nở nụ cười , đối với Diệp Tri Thu nói :Tiểu Thu ta nhớ ngươi học ba chứng chỉ cũng không có cái nào là đàn tỳ bà." Nói xong sắc mặt một mảnh thương xót, dùng ánh mắt " Tiểu tử, nhất định không được cùng tỷ tỷ tranh cướp đại thúc ! Ngươi nếu tham gia, hai ta đoạn tuyệt quan hệ" nhắc nhở hắn.

(Hai ông bà này là chị em họ thì phải lúc Lý Mộc Di đưa đại thúc đến dự cái party mừng Diệp nó tiếp quản công ty đó )

Diệp Tri Thu không nhìn ánh mắt của nàng. Tỷ đã là gì, ai dám cướp đại thúc người đó chính là kẻ thù của ta.

"Đây không phải là điều ngươi nên bận tâm."

"Tri Thu học cả âm nhạc a! Thật là lợi hại, trước đây làm sao không thấy ngươi nhắc qua." Đại thúc sùng bái nhìn Diệp Tri Thu, khi trong ý thức của hắn chỉ có nữ nhân mới có thể đàn hát.

"Ngươi muốn nghe?"

Đại thúc sùng bái gật gù.

"Mốt thi đấu sẽ được nghe, sẽ ngạc nhiên hơn."

"Lão Diệp, ngươi chừng nào thì đi báo ? " Liễu Vĩnh Nhạc kéo Diệp Tri Thu qua một bên lặng lẽ hỏi.

"Ngày mai!"

"Cắt."

"Được rồi, cứ như vậy là chắc chắn rồi. Ca,các ngươi muốn tắm rửa. Chúng ta sẽ không quấy rầy. Mộc tỷ tỷ chúng ta đi. Đêm nay ta sẽ cùng ngươi luyện lại mấy lần."

"Ân, được! Đi thôi! Tề ca ca . Ngày mốt gặp." Lý Mộc Di mỉm cười đối với đại thúc vẫy vẫy tay. Tiện đà chuyển hướng sang Diệp Tri Thu đứng bên cạnh không tình nguyện nói: "Tiểu Thu, chăm sóc tốt cho Tề ca ca."

"Các ngươi đi được rồi!" Diệp Tri Thu lạnh lùng đáp lạ nàng một câu.

"Lăng Phi , tỷ đi đây. Chúng ta trên sàn thi đâu gặp lại. Nhớ mang nhiều nhiều người cho khí thế. Ca,ngày mốt gặp." Tiểu Tuyết ôm đại thúc hướng cái trán hắn hôn một cái.

"Ta đi rồi, nhớ chăm sóc thật tốt cho bản thân." "Ân. Ngươi cũng phải tự chăm sóc tốt cho bản thân. Không được tối ngày làm việc." Đại thúc như gà mẹ dặn dò. Lâm Hình Tố rừ phía sau ôm chầm lấy đại thúc. Đánh gãy lời nói của bọn họ.

"Được rồi, Tiểu Tuyết muội muội. Sắc trời đã muộn. Chúng ta muốn nghỉ ngơi."

"Được rồi , ca ca gặp lại sau."

"Không tiễn! : Chúng lang cắn răng thốt ra vài chữ. Chờ sau khi Tiểu Tuyết đóng của lại. Năm người vây bên đại thúc. Đồng thời đưa tay ra hướng trán đại thúc lau, dùng sức lau.

"Sau này không cho phép để muội muội ngươi đυ.ng chạm, biết không ." Đại thúc muốn tránh lại bị năm người vây không thoát được.

"A! Các ngươi lau đau quá. Đó là muội muội ta a."

Bọn họ vừa nghe lại càng dùng sức xoa. Lâm Hình Tố lấy ra khắn ướt trong túi lau cho hắn.

"Muội muội ngươi cũng không được. Ai cũng không được." Đại thúc đau méo cả miệng nói bừa: "Biết rồi, đau quá."