Chương 86

Chương 86

"Ta biết hợp cốc huyệt." Lâm Hình Tố nắm lấy tay trái đại thúc,sau đó lấy ngón tay trái cùng ngón trỏ đâm kim tới.

"A! Đau ~~~ đau quá !Không được." Đây không phải là châm cứu mà là dùng kim chích người.

"Ta làm cho."

"Đại thúc vất vả nhịn xuống cơn đau răng. Dùng tay trái cầm lấy kim tìm đến hợp cốc huyệt thử mấy lần sau đó dứt khoát đâm xuống. Rút ra chiếc kim,máu đen từ đó nhỏ ra vài giọt. Đau đớn ở răng nhất thời giảm bớt.

"Tốt hơn một chút rồi."

"Đại thúc.Đi bệnh viện đi." Lâm Hình Tố cạy miệng đại thúc ra,nhìn nhìn. Này tiểu mèo con tham ăn, bình thường đã ăn bao nhiêu đường a ! Có thể đem răng bị ăn mòn thành như vậy. Hai cái lỗ thủng của răng hàm ,Bình thường lúc cười ,chỉ lộ ra mấy chiếc răng cửa trắng nõn,nho nhỏ rất đẹp. Ai cũng không biết là ở ngoài vàng bạc bên trong thối rữa. Ồ ! Đại thúc còn không có cả răng khôn. Cái đầu nhỏ trì độn như vậy lại còn chưa mọc răng khôn.

"Bên trong có hai cái răng hàm bị thủng lỗ xem ra men răng vẫn chưa hoàn toàn bị tổn hại,vì lẽ đó bình thường không cảm giác được đau đớn. Mới vừa rồi uống rượu mạnh ướp lạnh,chạm đến dây thần kinh răng. Nhất định phải lập tức đi đến bẹnh viện để khám, bằng không chẳng bao lâu nữa lại có thể đau tái phát."

"Là lỗi của ta. Đại thúc,xin lỗi." Diệp Tri Thu ảo não nói. Hắn thật sự vô cung hối hận.

"Là lỗi của ta. Ta là không nên đề nghị uống rượu." Bạch Lăng Phi đồng dạng ảo não nói.

"Không liên quan đến các ngươi,là ta chính mình không chú ý." Đại thúc an ủi.

"Tiểu mèo con tham ăn. Sau này cấm ăn nhiều đường như vậy, ăn phải có chừng mực." Hà Lỳ giả bộ tức giận gõ đầu đại thúc.

"Không muốn,răng thủng thì đi sửa là được,tại sao lại phải hạn chế đồ ngọt. Ta không muốn." Đại thúc quệt miệng kháng nghị.

"Việc này sau đó bán tiếp. Diệp Tri Thu ngươi đi chuẩn bị máy bay. Chúng ta lập tức đi bệnh viện." Lâm Hình Tố nói.

"Được."

"Ôi ~~~~" Liễu Vĩnh Nhạc bất đắc dĩ thở dài. Lần trước đại thúc vì ăn quá nhiều mà đau dạ dày mà hắn đã phải làm sổ tay ghi chú. Hiện tai lại phải làm thêm một cuốn "sổ tay phòng chống sâu răng cho nhi đồng nữa a ~~~.

Lâm Hình Tố ôm lấy đại thúc đi cùng những người khác xuống hầm phía sau để lên trực thăng . Chuyến du lịch tốt lành còn chưa chơi đến một này đã phải trở lại . Đáng tiếc a!

Lên máy bay ,không bao lâu . Cơn đau răng của đại thúc lại bắt đầu. Lần này càng kịch liệt hơn. hâm hợp cốc huyệt thế nào cũng không có hiệu quả. Đại thúc vốn vô cùng sợ đau. Chứ đừng nói đến cơn đau răng dữ dội như thế này. Đại thúc đau đến nỗi nằm ở trong ngực Lâm HÌnh Tố quằn quại. Bọn tiểu lang giữ hắn lại cũng vô tác dụng. Đại thúc một bên khóc một bên kêu đau. Nhanh chóng làm bọn họ luống cuống tay chân.

Lâm Hình Tố rất nhanh cũng không ôm được hắn.

"Đại thúc ta giúp ngươi liếʍ liếʍ như vậy sẽ dễ chịu một chút."

Lâm Hình Tố thực sự không có biện pháp. Đè lại đầu đại thúc.Hai môi chạm nhau. Đầu lưỡi nhanh chóng thăm dò vào miệng đại thúc. Đầu lưỡi tìm tới chỗ răng sâu. Cẩn thận liếʍ. Miệng đại thúc thật ngọt.Lâm Hình Tố nghĩ trách sao lại sâu răng như vậy.

Đại thúc được Lâm Hình Tố liếʍ như thế, cơn đau răng cũng dần dịu xuống. Các tiểu lang khác trong tâm vô cùng đố kị. sớm biết như vậy chính mình liếʍ a ! Quên đi! Đại thúc không đau là tốt rồi. ( tình tiết phi thực tế, không có căn cứ khoa học_ lời tác giả ).

Mệt mỏi cả buổi tối, đại thúc rất nhanh ở trong vòng tay của Lâm Hình Tố thϊếp đi. Có bọn họ ở bên cạnh đại thúc ngủ vô cùng an ổn.

Lâm Hình Tố không phải là thái giám ,nên khi cùng đại thúc hút hút đầu lưỡi đã nhanh chóng có phản ứng . Nhưng đại thúc như tiểu hài tử coi hắn như núʍ ѵú cao su để ngủ thế kia ~~~ . May mà định lực của hắn đủ kiên cường. Vẫn duy trì động tác này hơn một giờ. Đầu lưỡi đều đã đau xót. Xem ra lúc này đại thúc đã ngủ an ổn. Liền đem đầu lưỡi từ trong miệng đại thúc rút ra. Tuy rằng lưu luyến không dời nhưng miệng lưỡi thật sự vô cùng chua xót a! Hóa ra hôn môi cũng là một loại việc vô cùng tốn sức

Lâm Hình Tố vừa cứng rắn buông miệng đại thúc. Đại thúc liền bắt ở trong ngực Lâm Hình Tố dãy dụa. Tựa như tiểu hài tử nhắm chặt hai mắt la đau. Một tay ôm má, một tay tìm kiếm miệng Lâm Hình Tố. Lâm HÌnh Toó không biết phải làm như thế nào a! Ta mệt mỏi quá a đại thúc ! Ngươi nghĩ định ép khô ta ư! Cúi đầu một lần nữa hôn lên môi đại thúc. Đầu lưỡi trở lại trong miệng hắn. Răng lập tức dịu đi cơn đau. Đại thúc lại yên ổn ngủ thϊếp đi. Tay cũng vô thức từ trên mặt buông ra. Lâm Hình Tó nhìn đại thúc " bướng bỉnh" như đứa nhỏ có núʍ ѵú cao su liền an ổn ngủ, rút núm cao su sẽ náo động đến khóc nháo, dở khóc dở cười,đúng là thật xấu.

. "Để ta. Ta tới giúp đại ca." Bạch Lăng Phi đi tới bên cạnh họ. Đưa tay đón đại thúc. Lâm Hình Tố vừa ngẩng đầu ,chuẩn bị ddem đại thúc chuyển đến l*иg ngực Bạch Lăng Phi .Lúc này liề dừng lại mất một ít thời gian. Đại thúc lại muốn ngọ ngậy khó chịu. Sợ đến mức Lâm Hình Tố lại nhanh chóng cúi đầu hôn xuống. Bạch Lăng Phi vừa nhìn vừa tức vừa buồn cười.

"Đại ca, ngươi thật vô lại!"

Bất đắc dĩ lắc đầu một cái, rồi nhẹ nhàng luồn tay xuống dưới người đại thúc. Chậm rãi đem miệng đến gần miệng hắn. Lâm HÌnh Tố ngẩng đầu chờ Bạch Lăng Phi chuẩn bị xong. Liền rút miệng mình ra . Bạch Lăng Phi lại cấp tốc hôn lên miệng đại thúc. Quá trình diễn ra không quá 1 giây, Bạch Lăng PHi đã tiếp nhận ca ca của hắn.

Lâm Hình Tố xoa xoa cái miệng chua xót. Mệt mỏi quá a! Có điều,thật hạnh phúc ! Miệng đại thúc thật ngọt. Thật ngon !

Mãi đến tạn tảng sáng bọn họ mới đến được bệnh viện tổng hợp Lâm thị. Cả đêm ,bọn họ thay phiên nhau "chăm sóc" đại thúc a!

Máy bay đậu chuẩn xác trên sân tầng thượng của bệnh viện.

"Các bác sĩ đã ở dưới chờ . Thang máy khuẩn cấp cùng mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi." giọng của Thụy Đức từ trong di động Lâm Hình Tố truyền ra.