Chương 80

Chương 80

Năm người như cá trạch nhảy nhót loạn xạ, bất tri giác trời đã tối. Chơi đùa quá hứng khởi, thật sự có điểm mệt mỏi.

Ôm chầm lấy đại thuca nằm trên bãi cát/ Nhìn bầu trời đầy sao. Đặc biệt mỹ lệ. Những chòm sao lấp lánh, ánh trăng sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm.

Đại thúc nằm trong l*иg ngực Lâm Hình Tố . Hà Kỳ ,Liễu Vĩnh Nhạc ,Diệp Tri Thu gối đầu trên đùi đại thúc. Năm người dưới ánh trăng ngắm bức tranh vẽ ra từ thiên nhiên, như vậy hài hòa làm người người ước ao.

"Đại thúc, đại thúc." Liễu Vĩnh Nhạc như tiểu hài tử cầm tay đại thúc lắc lắc .Làm nũng nói: "Kể cho chúng ta nghe chuyện ngày trước của ngưới đi."

"Ta sẽ không kể chuyện trước kia đâu." Đại thúc làm khó dễ nói.

"Ta muốn nghe chuyện cũ. Các ngươi muốn nghe không?" Liễu Vĩnh Nhạc cổ động mọi người.

"Muốn nghe, muốn nghe. Đại thúc ngươi tùy tiện kể. Kể cái gì chúng ta nghe cái đó." Bọn họ phụ họa.

"Nhưng ta khhong có chuyện gì để nói a !"

"Ân, thôn ta tất nhiên vô cùng đẹp. Nơi đó ba mặt là núi vây quanh một con suooid. Giao thông tuy không tiện thế nhưng cảnh non xanh,nước biếc rất đẹp . Chúng ta ở nới đó có con suối nhỏ ,hàng năm những ngày hè nắng nóng ,ta liền đem Tiểu Tuyết đi đến dòng suối nhỏ chơi đùa." Nói đến đây đại thúc giọng hơi buồn buồn. Hắn rất nhớ Tiểu Tuyết a !

"Câm miệng! Nghe đại thúc nói.: Diệp Tri Thi nằm ở trên chân trái đại thúc , lấy đầu húc hắn một phát nhắc nhở hắn không nên xem miệng thối vào.

"Tri Thu, hắn nhỏ hơn ngươi,ngươi nhường hắn một chút." Daaij thúc an ủi vò vò đầu Liễu Vĩnh Nhạc.

"Hừ !" diệp Tri Thu hừ lạnh một tiếng. Hắn cũng không cùng kẻ mặt dày này tính toán.

Đại thúc, ta muốn đi đến chốn tiên cảnh đấy." Liễu Vĩnh Nhạc đứng lên trịnh trọng nói. Hắn có chút tức giận ,có chút đố lị. Lần này bọn chúng lang không trách cứ hắn.

"Đại thúc, ta cũng muốn đi." Cùng Hawai so ra, chốn tiên cảnh thôn dã ( nông thôn, dân dã) đấy càng đẹp hơn, ít nhất nghe tới suối nhỏ rất đẹp. Tiểu lang chúng mong ngóng nhìn đại thúc, đợi câu trả lời.

"Thời gian không còn sớm. Đại thúc chắc đói bụng rồi đi. Chúng ta nhanh về thôi." Lâm Hình Tố sờ sờ cái bụng lép của đại thúc.

"Ân,ta đói bụng."

"Trở về thôi." Diệp Tri Thu đứng dậy nâng đại thúc đứng lên.

"Đem quần áo cho ta. Ta mặc về."

"Ngày nóng như vậy, mặc quần áo gì a ? Để như vậy không tốt sap. Biệt thự cách đây không xa lắm. Hơn nữa quần áo hình như ~~~ còn đang ở ngoài biển." Hà Kỳ ở trên mông đại thúc đánh một cái. Như thế nào mê người vậy, đương nhiên phải nhìn nhiều một lúc.

Đại thúc bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, quần áo ướt, không thể mặc a

"Ta có một loại linh cảm không lành." Hà Kỳ nói.

"Ta cũng thế." Lâm Hình Tố mở miệng.

"Rút lui" !! Tiểu lang bọn chúng ôm lấy đại thúc vội vàng chạy trở lại hướng bãi biển. Bởi bọn họ thấy được trên cái phi cơ kia in một chữ Bạch chói lóa.

"Đứng lại!" Một âm thanh dễ nghe từ phía sau vang lên. Bọn tiểu lang vờ như không nghe thấy tiếp tục chạy về phía trước.

"Chờ chút, chờ chút. Ta nghe thấy tiếng của Tiểu Tuyết. " Đại thúc giãy dụa muốn từ trên người Diệp Tri Thu đi xuống.

"Ngươi nghe lầm rồi, không phải tiếng của Nữ bạo lực."

"Lăng Phi, Chặn bọn họ."