- 🏠 Home
- Cận Đại
- Lịch Sử
- Đại Thời Đại 1958
- Chương 60: Ai vào chỗ nấy
Đại Thời Đại 1958
Chương 60: Ai vào chỗ nấy
“Gần đây Azerbaijan có chuyện gì không?” Từ sân bay trở về, tâm trạng Serov vô cùng bình yên, nếu không phải trên xe còn có người thì có lẽ đã gối lên đùi phu nhân mà nói chuyện rồi, ngay cả bây giờ thì cũng như mắc bệnh mềm xương, nằm xụi lơ dựa vào bên cạnh vợ mình.
“Không có gì, chỉ là bí thư Semichastny đang truy quét tội phạm mới? Hình như gọi là đa cấp?” Trong lúc nói, ánh mắt Valia lấp lóe lúc sáng lúc tối, một mực không rời khỏi mặt Serov.
Đều do ngày xưa gặp người đẹp nói bừa gây thành họa! Serov vô thức đưa tay sờ sờ mặt, được rồi, cũng nóng đấy. Tôi cũng không bảo phải thử nghiệm trong nước mà? Serov hô to oan uổng, rõ ràng là có người không tin hậu quả hắn đã nói, kết quả mới xuất hiện kết quả đa cấp tràn lan? Bộ Nội vụ đang ăn phân à? Không biết bắt người?
“Nói những chuyện quan trọng ấy!” Serov thực sự không sẵn lòng vòng vo ở vấn đề do mình lắm mồm, chuyển sang hỏi những việc khác.
“Không có chuyện gì lớn, Azerbaijan vừa mới tiếp đón các đồng chí ở một sô hiệp hội hữu nghị, hình như có cái thành phố gọi là Thành...” Valia nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng vẫn do Serov tiếp lời, “Thành Đô?”
“Đúng, chính là Thành Đô!” Giống như một bé gái, Valia búng tay đánh chóc.
Tới thế giới này sắp sửa được một năm rồi, loanh quanh một hồi hình như chẳng thay đổi được gì cả? Điều đó khiến Serov có cảm giác thất bại nặng nề, giống như một đàn cá đang bơi trong biển, Serov là con cá không ngừng cố gắng dẫn hướng cho bầy cá thoát khỏi cái mồm rộng đẫm máu phía trước, nhưng rồi phát hiện ngoài tự chen lấn cho mình mệt mỏi hết sức ra, bầy cá vẫn tiếp tục bơi theo hướng cũ.
“Cố gây nhiều chuyện một chút chung quy sẽ có thay đổi...” Serov không ngừng tự an ủi bản thân, chỉ là hai ngày nay Mendeleev biến đi đâu rồi nhỉ?
Hắt xì..., Mendeleev hắt hơi một tiếng, nói: “Như vậy lần này chỉ có mấy người các cậu tới Italia?”
“Đúng thế, thiếu tá Mendeleev, mấy người chúng tôi đều tốt nghiệp từ khu Nam Âu, thành phố Gatchina, thậm chí ngay từ khi chúng tôi còn đang học tập đã có thân phận hợp pháp tại Italia, tuyệt đối không để lọt vấn đề gì!” Một người thanh niên tóc nâu, mang vẻ mặt cợt nhả nói. Chỉ từ cách ăn mặc thì thật sự không có một sơ hở nào, đầu đội mũ tròn, mình mặc áo sơ mi ngắn tay in hoa, dưới là quần short rộng, chân đi dép lê.
Quan trọng nhất là trong mắt người bình thường, dung mạo những người này coi như có chút tuấn tú, mang vẻ hơi tự luyến của người Ý.
Tới quán cà phê do KGB mở ở Roma, những người này thích ứng hoàn cảnh cực nhanh, giống như đã sinh sống nhiều năm tại Italia vậy, điều đó khiến Mendeleev càng thêm bội phục các đồng chí ở tổng bộ, tìm đâu ra những người này vậy? Nếu không phải mình nhận được tin tức tới tiêp đón thì sẽ không thể tưởng tượng được những người này lại là đặc vụ Gatchina, tại sao nói tiếng Ý còn trôi chảy hơn tiếng Nga vậy?
Kỳ thực Mendeleev không hề nghĩ sai, với những người cư ngụ ở Gatchina này, ngôn ngữ đầu tiên tiếp xúc từ khi còn nhỏ chính là ngôn ngữ của quốc gia họ sẽ công tác trong tương lai, tiếng Nga thật sự có thể tính là ngôn ngữ thứ hai. Thậm chí ở trong Gatchina, nói tiếng Nga một khi bị phát hiện còn phải chịu trừng phạt. Cho nên mấy đặc vụ được phái tới Italia này, về bản chất ngoài lí lịch xuất thân ra, hoàn toàn chính là một đám người Ý sinh sống tại Liên Xô.
“Với năng lực của các đồng chí, bản thân tôi hoàn toàn thừa nhận, tổng bộ phái mọi người tới đây, chắc chắn là đáng tin tưởng!” Mendeleev chỉ có thể đối sang tiếng Ý, nói: “Kế hoạch lần này có độ nguy hiểm rât cao, khác với những hành động thông thường khác, điều đầu tiên cần làm không phải ẩn nấp mà phải công khai hoạt động tạo thành ảnh hưởng, phối hợp với kế hoạch lớn của chúng ta! Hy vọng các đồng chí hiểu được nguy cơ tiềm ẩn trong đó...”
“Vì tổ quốc, cho dù yêu cầu chúng tôi đi chịu chết ngay bây giờ, chúng tôi cũng sẽ không hề do dự!” Một cô gái trong số tám đặc vụ nói, “Càng không cần nói chỉ là làm lừa đảo, ngay cả đám học viên năm dưới đó cũng có thể gây ra sóng gió lớn như vây, ở Italia, biểu hiện của chúng tôi nhất định sẽ chỉ càng mạnh hơn những người làm thí nghiệm trong nước!”
“Vậy thì tốt, trình độ chuyên nghiệp của các vị rất đáng tin tưởng!”Mendeleev nói: “Kinh phí hoạt động tôi sẽ tìm đồng chí Serov cấp phát!”
“Serov? Con hổ Caspi đó à? Tôi thích kiểu cấp trên như vậy, không bao giờ nương tay với kẻ địch!” Vị nữ đặc vụ duy nhất đó cười khanh khách, “Người đẹp trên máy bay hôm nay chính là phu nhân của cấp trên chúng ta, cô ấy chắc chắn không thể ngờ được rằng còn có mấy người đang bám theo...”
“Các đồng chí, đây là võ đài của chúng ta!” Thanh niên tóc nâu đứng đầu tám người, cười nói: “Để chúng ta quấy cho long trời lở đất trong lòng địch đi, cho các đàn em năm dưới một khóa học thật đặc sắc!”
“Viva! Viva!” Mendeleev lắc đầu, một đám điệp viên Liên Xô hô muôn năm bằng tiếng Ý, cảnh tượng này thật không thể tưởng tượng nổi.
Trở về Đại sứ quán Liên Xô, Mendeleev tìm tới Serov dang sắp xếp hành trình, hoàn toàn không để ý tới tâm trạng Serov lúc này. Có biết không hả? Tâm trạng của một người đàn ông cô đơn, khó khăn lắm mới đến lúc để được giải phóng, ngươi lại bảo với hắn rằng, bây giờ còn có chuyện quan trọng cần làm, cảm giác lúc đó thật khó mà diễn tả.
Dù sao thì cảm giác của Serov lúc này rất là không ổn, nếu Mendeleev không có chuyện gì quan trọng, Serov lập túc tụt quần quật chết hắn, ra nước ngoài nửa năm, Serov có cảm giác, trước mắt có là một ống thép thì hắn cũng có thể quật gãy...
“Nhân viên tới nơi rồi? Sao tôi lại không biết?” Serov ngạc nhiên hỏi.
Tại sao phải để anh biết? Anh nghĩ ai cũng giống như anh? Mỗi bộ ngành đều có kỷ luật của riêng mình, không có ai như anh chuyện gì cũng thích thò tay vào. Mendeleev vẻ mặt nghiêm trang coi như không nghe thấy Serov nói gì, tiếp tục trình bày, “Đây là sắp xếp của tổng bộ Moscow, đường dây Tổng cục 01 bố trí, người đã tới nơi, chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!”
“Chờ chút...” Serov xua xua tay, chuyện này thật sự khiến hắn không kịp trở tay, có rất nhiều vấn đề cần suy tính lại một lượt, “Kinh phí không thành vấn đề, bây giờ nhân viên cũng đã tới nơi rồi, bao nhiêu người?”
“Tám người!” Mendeleev trả lời ngắn gọn.
“Ừm, cũng đủ rồi, đầu lĩnh không cần quá nhiều, cũng dễ bị người ta nắm được sơ hở!” Serov trầm ngâm nói, “Tính theo diện tích và mật độ dân số Italia, muốn mở rộng ra toàn quốc cần bao nhiêu thời gian? Có thể tạo thành sức phá hoại chừng nào? Tôi cần tổng bộ đưa ra được số liệu phân tích! Thời gian nhất định phải nắm bắt thật chuẩn xác! Tất cả những chuyện chúng ta làm chủ yếu là để hỗ trợ các đồng chí Italia, không phải đi kéo chân người ta!”
“Rõ, tôi đã hiểu!” Mendeleev gật đầu, “Tin rằng sẽ rất nhanh chóng, dù sao cũng có Azerbaijan làm vật tham chiếu, chuyên gia của tổng bộ hẳn là không khó tính toán ra tốc độ khuyếch tán!”
Có thể không nhắc tới Azerbaijan được không? Nhìn là biết Mendeleev không có kinh nghiệm nằm vùng, chuyên môn đi tát mặt cấp trên!
- 🏠 Home
- Cận Đại
- Lịch Sử
- Đại Thời Đại 1958
- Chương 60: Ai vào chỗ nấy