Chương 2-2. Bị Đại Thần Chặn Gϊếŧ

Lục Hoàn Hoàn cứng ngắc nằm trên mặt đất, thật sự không muốn hồi sinh.

[Riêng tư] Mặc Bạch Chi Gian: Đứng dậy, tiếp tục.

[Riêng tư] Sừ Hòa: Đại Thần, ta thật sự không cố ý.

[Riêng tư] Mặc Bạch Chi Gian: Đứng dậy.

[Riêng tư] Sừ Hòa: Đại nhân rộng lượng, người quân tử không chấp nhất tiểu nhân, mong Đại Thần bỏ qua!

[Riêng tư] Mặc Bạch Chi Gian: Khi tâm tình ta không tốt, liền thích tính toán chi li.

[Riêng tư] Sừ Hòa: Vậy tâm tình của người bây giờ là?

[Riêng tư] Mặc Bạch Chi Gian: Cực kỳ không tốt.

. . .

Vậy là cực kỳ tính toán chi li?

Lục Hoàn Hoàn nhận mệnh lựa chọn hồi sinh tại chỗ, trước sau đứng yên để Mặc Bạch Chi Gian gϊếŧ năm lần. Đến lần hồi sinh thứ sáu, Mặc Bạch Chi Gian mới không động thủ nữa.

Lục Hoàn Hoàn thở phào nhẹ nhõm, Đại Thần cũng rất độ lượng nha, mới năm lần mà thôi.

[Riêng tư] Sừ Hòa: Đại Thần, hết giận chưa?

Mặc Bạch Chi Gian lạnh lùng không phản hồi, sau đó giải trừ quan hệ hảo hữu giữa hai người. . .

Lục Hoàn Hoàn chớp mắt, lại chớp mắt, nhìn danh sách hảo hữu vừa có một người lần nữa trống không.

Nàng quyết định thu hồi vừa rồi ý nghĩ, ai nói Đại Thần rất độ lượng? Thật đáng tiếc, là cô mắt mù rồi.

Nhớ lại những gì nhìn thấy trước đó trên kênh thế giới, Lục Hoàn Hoàn mở ra diễn đàn game, trên trang chủ nổi lên một bài đăng: HOT! Đại Thần Mặc Bạch bị tân thủ đυ.ng trúng, rốt cuộc là không có đạo đức, hay là một cách theo đuổi Đại Thần mới?

. . .

Lục Hoàn Hoàn cười thầm, người đăng bài này, ngày mai sẽ mời bộ phận chấn động UC đưa tin.

Mở bài đăng ra xem, quá trình Mặc Bạch Chi Gian bị đυ.ng bay quả nhiên bị quay lại, nhưng chủ bài đăng hiển nhiên cũng hoảng loạn, chỉ có hình ảnh Sừ Hòa cùng Mặc Bạch Chi Gian cùng rơi xuống một chỗ, không có ghi được tình hình lúc hai người đυ.ng vào nhau.

Nhưng lúc đó nhiều người chơi vây xem như vậy, cho dù là không ghi lại, mọi người cũng sẽ không hoài nghi tính chân thực của bài đăng.

Bài đăng không đến mười phút liền có 2000 bình luận, có người qua đường chế giễu, cũng có người chơi không thích Mặc Bạch Chi Gian nói châm chọc, còn có fan hâm mộ của Mặc Bạch Chi Gian bảo vệ cho hắn.

Mà người trong cuộc là cô cũng được nổi tiếng theo, còn được mệnh danh là một cách trêu ghẹo nam thần mới.

Lục Hoàn Hoàn rất bất mãn, nàng sẽ không dùng cách ngu xuẩn như vậy để trêu chọc nam thần.

Đóng lại diễn đàn, mắt nhìn thời gian, đã mười một giờ trưa, Lục Hoàn Hoàn duỗi lưng một cái, không offline, vẫn để nhân vật treo máy, ra khỏi phòng, ngẩng đầu hướng về phía lầu ba gọi:

"Anh hai!"

Không ai trả lời.

"Lục Quảng Hàn!"

Vẫn không có ai trả lời.

"Lục mỹ nhân! Lục đầu bài!"

Cô vừa dứt lời chỉ nghe thấy tiếng gầm thét từ cầu thang lầu ba:

"Lục Hoàn Hoàn, em muốn chết hả!"

Ngay sau đó, một chàng trai anh tuấn mặc áo ngủ đi xuống, đầu tóc rối bời, giống như vừa tỉnh ngủ, mắt còn chưa hoàn toàn mở ra, vừa đi vừa nói:

"Đã nói với em bao nhiêu lần, không cho phép gọi anh như vậy."

"Ai bảo anh tên Lục Quảng Hàn, tiên tử Quảng Hàn cung không phải mỹ nhân thì là cái gì, hơn nữa dung mạo anh cũng rất đẹp."

Lục Hoàn Hoàn cầm điện thoại lên, hỏi : "Em gọi thức ăn bên ngoài, anh muốn ăn cái gì?"

"Tôm hùm."

"Lại ăn tôm hùm, cẩn thận nóng trong người." Lục Hoàn Hoàn tuy nói như vậy, nhưng vẫn gọi một phần tôm hùm nhỏ, còn gọi cho bản thân một phần thức ăn.

Lục Quảng Hàn từ lầu ba của biệt thự đi xuống, nghiêng người dựa vào lan can, mắt nhìn người em gái thấp hơn mình một cái đầu, đưa tay đặt lên đầu cô:

"Vừa rồi anh còn chưa tính sổ với em đâu đấy."