Có thể dưới tình huống như vậy lấy được vị trí thứ hai, người tổ chức cảm thấy phải có một đánh giá khác dành cho Mạnh Phất.
Quan trọng nhất là, anh ấy đã xem màn trình diễn trên sân khấu của Manh Phất, hơn nữa này nhan sắc này, tuyệt đối đáng giá để đào tạo .
Nhân viên công tác lập tức trả lời: "Đạo diễn Mộc đang làm việc”.
Tối nay quan trọng nhất là tám màn biểu diễn, về phần công bố xếp hạng gì gì đó đều là cắt nối biên tập sau, khi Mộc đạo diễn theo dõi Diệp Sơ Ninh biểu diễn xong, liền bị một cú điện thoại gọi nhanh chóng tới hậu trường thương lượng hiệp nghị đánh cược với bên đầu tư.
Toàn bộ sân khấu đều giao cho bên tổ chức, bây giờ chỉ có phần công bố thứ hạng , cùng các tuyển thủ bị loại, đây là tinh hoa của cả kỳ tiết mục, kịch bản mà người tổ chức phải giao đã được giao, còn lại chỉ dựa vào Đường Trạch cùng Tịch Nam Thành phát huy.
Năng lực khống chế sân khấu của Đường Trạch rất mạnh, hơn nữa công bố xếp hạng cũng không phát sóng trực tiếp, mà sẽ trải qua hậu kỳ cắt nối biên tập, quan trọng nhất là truyền hình trực tiếp sân khấu đã hoàn thành mỹ mãn, chuyện đạo diễn đi xử lý đầu tư cũng không ảnh hưởng nhiều đến chương trình.
Được, tôi đi tìm nhà đầu tư, ở đây mọi người phải theo dõi cẩn thận, đừng để sảy ra sai lầm. Người tổ chức vội vã đi tìm Mộc đạo, thông báo cho ông biết chuyện của Mạnh Phất.
Tiết mục của họ đã im ắng suốt hai năm, hiện tại lại có thêm một Mạnh Phất đáng giá để đào tạo rất có khả năng cứu sống chương trình này của bọn họ.
Đây là vấn đề lớn nhất của chương trình.
Ông nhất định phải tìm giám đốc để thảo luận.
**
Cùng lúc đó.
Bốn vị đạo sư vừa xuống sân khấu, đeo micro sẵn sàng công bố xếp hạng cá nhân và danh sách loại.
Tịch lão sư, lần này Mạnh Phất biểu diễn vẫn được chứ?. Ôn Dục nhìn về phía Tịch Nam Thành người có thành kiến lớn với Mạnh Phất.
Nghe vậy, Tịch Nam Thành chậm rãi sửa sang lại ống tay áo nhìn về phía Đường Trạch: "Bản gốc anh đưa vốn thích hợp biểu diễn ngoài trời. Còn Mạnh Phất, lần này cô ấy không mở mic đúng không? Sở Nguyệt đều là hát live, chỉ có Mạnh Phất, toàn bộ hành trình là nửa mic, lần trước anh nói với tôi cô ấy là vocal của nhóm này? Đây là vocal?" Đường Trạch vốn định nói nhạc đệm của họ không giống với nhạc gốc anh đưa, nghe Tịch Nam Thành nói đến chuyện sau đó, anh cũng lấy làm lạ: "âm sắc Mạnh Phất thật sự tốt, âm vực tuyệt đối cao, giai điệu cũng chuẩn, tôi thật sự cho rằng cô ấy là vocal, nào biết cô ấy không cầm mic? Lần trước cô ấy hát, bệnh đau nửa đầu của tôi cũng đỡ hơn không ít...
Những thứ khác còn chưa tính, câu sau của Đường Trạch, chứng đau nửa đầu đã đỡ hơn nhiều… …
Chẳng lẽ Đường Trạch cuối cùng cũng điên rồi?
Tịch Nam Thành liếc hắn một cái, "Dùng số phiếu nói chuyện, Diệp Sơ Ninh hát rất ổn, lần này viết lời cũng vô cùng thành công.
Dù sao tôi cũng mong đợi số phiếu của Mạnh Phất, lần này ngoài dự liệu của tôi, có chút cảm giác cô ấy giác vì sân khấu mà sinh ra, tốt hơn lần trước rất nhiều, lấy 200 phiếu hẳn là không khó." Ôn Dục đạo sư không hiểu lắm về vũ đạo chuyên nghiệp, cho nên tự nhiên sẽ không tùy tiện bình luận, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà nói biểu diễn của Mạnh Phất hấp dẫn.
Chỗ ngồi của bốn đạo sư ở hàng hàng đầu nhưng vẫn cách sân khấu một khoảng nhất định, họ không thể nhìn thấy màn hình chiếu khổng lồ phía trên đầu, cũng không thể nhìn thấy một số chi tiết được đạo diễn ghi lại, mà chỉ có thể nhìn từ xa thấy một đám người đang khiêu vũ, ngay cả góc độ cũng không thể thay đổi. Càng không nhìn thấy màn hình chiếu lớn, nhất là cảnh kinh điển cuối cùng.
Mặc dù như vậy, Ôn Dục cũng cảm thấy Mạnh Phất tiến bộ rất lớn.
“tiến bộ rất lớn, rõ ràng tứ chi không cứng ngắc như lần trước nữa”. Đường Trạch giữ chắc mic của bản thân, “chỉ là vé hiện trường khó lấy, 200 phiếu bầu có thể hơi khó đạt được”.
Mấy người đang nói, nhân viên công tác cầm cho họ kết quả xếp loại và tổng kết số phiếu mới nhất.
Đường Trạch lấy ra xem, cười cười: "Diệp Sơ Ninh 689, quả nhiên vẫn là... ừm?"
Đại khái là cảm thấy mình nhìn lầm, Đường Trạch nghiêm túc nhắm mắt lại, một lần nữa mở ra, nhìn cái tên cuối cùng của nhóm xếp hạng thứ hai.
Mạnh Phất, 667.
Ôn Dục vừa rồi còn nói Mạnh Phất có khả năng lấy được 200 phiếu trong nháy mắt không nói lên lời.
Cả người Đường Trạch giật mình, nhớ tới biểu hiện kinh ngạc lần trước Mạnh Phất cho hắn, chuẩn bị quay xong tiết mục rồi ra hậu trường tìm lại đoạn ghi video.
Tịch Nam Thành cầm lấy kết quả, cũng híp mắt, không biết đang suy nghĩ gì.
Các đạo sư vào và công bố danh sách những người thực tập và 20 người bị loại.
Khi bốn đạo sư bước vào, một nhóm học viên vẫn đang trong trạng thái xuất thần.
Cho đến khi Đường Trạch công bố bảng xếp hạng tổng độ nổi tiếng: "Đây là bảng xếp hạng mức độ phổ biến trực tuyến tính đến 24:00 ngày hôm qua”
Đường Trạch nhìn Mạnh Phất một cái, tiếp đó chỉ xuống phía sau màn hình lớn, nhường 65 vị thực tập sinh có thể nhìn đến bản thân thứ tự.
Số 1 Diệp Sơ Ninh 8245615
Số 2 Nam Thu 5213694
......
Số 4 Mạnh Phất 3993621
Số 5 Giang Nhiên 3542312
......
Số 6 Sở Nguyệt 1715762
......
Số 24 Vu Nhã Đồng 861147
......
Số 37 Đinh Lưu Nguyệt 179701
......
Số 39 Ngụy Cẩm 170563
......
Càng về phía sau, chênh lệch lại càng nhỏ, đây cũng là lý do mà mỗi thực tập sinh đứng cuối đều muốn tìm nhóm có thực lực mạnh.
Còn đối với Diệp Sơ Ninh, Nam Thu những người này mà nói thì căn bản là không có gì thay đồi.
“nhóm Diệp Sơ Ninh thêm năm vạn độ nổi tiếng, nhóm Sở Nguyệt thêm ba vạn......” Đường Trạch nhìn xuống màn hình lớn, “đây là bảng xếp hạng mức độ nổi tiếng mới nhất, hai mươi người đứng cuối cùng sẽ bị đào thải, Top 5 của 20 người sẽ được tham gia trận đấu hồi sinh tiếp theo và không rời khỏi nhóm chương trình, đối với 15 thực tập sinh còn lại, sự nghiệp thực tập sinh của các bạn đã kết thúc. "
Hắn đang nói, màn hình lớn lại biến hóa một chút.
Đinh Lưu Nguyệt chăm chú nhìn xem màn hình lớn, con mắt không hề chớp.
Số 46 Đinh Lưu Nguyệt 179701
......
Trong bảng xếp hạng mới nhất lần này, trong số 20 người xếp hạng cuối thì Đinh Lưu Nguyệt xếp số 46/65.
Trong lỗ tai “ông” một tiếng, cả người Đinh Lưu Nguyệt mất hết sức lực, sợ hãi lại may mắn. Sợ hãi là vì mình nằm trong số 20 người đứng cuối, may mắn là cô xếp thứ năm trong tổng số 20 người, vẫn còn một chút cơ hội.
Số 34 Ngụy Cẩm 200563, vốn Ngụy Cẩm xếp sau cô lúc này trở thành thứ 34 .
Thứ tự tuyên bố xong, tiết mục gần như kết thúc.
"Mạnh Phất, sao lần này cô không hát?", cuối cùng Đường Trạch cũng tìm được cơ hội hỏi Mạnh Phất.
Mạnh Phất đem mũ bóng chày cất kỹ, cầm lấy điện thoại di động liên lạc với chị Triệu, nghe vậy, ngẩng đầu: "không thích hợp để tôi hát”
Nghe có vẻ có lệ nên Đường Trạch không hỏi nữa. Ngược lại đi hậu trường tìm lại bản thu chương trình, "Nam thành, chúng ta đi hậu trường tìm bản ghi hình của Mạnh Phất, cùng nhau xem một chút?"
Ba đạo sư khác rất tò mò về chương trình 667 của Mạnh Phất.
Tịch Nam Thành cầm điện thoại di động, anh còn có chuyện khác trong người tạm thời không có hứng thú với chuyện của Mạnh Phất, thản nhiên mở miệng, "Không được, tôi đã hẹn với Vu Tiên lão sư rồi."
Vu Tiên là lão sư mà Tịch Nam Thành tìm cho Diệp Sơ Ninh, Đường Trạch biết Tịch Nam Thành đặc biệt quan tâm đến chuyện của Diệp Sơ Ninh.
Diệp Sơ Ninh thiên phú ca hát cao khủng bố, Đường Trạch gật đầu: "Chuyện này tương đối quan trọng, vậy cậu đi đi.
Cùng lúc đó.
Sau khi Mộc đạo diễn nói chuyện với nhà đầu tư xong, lập tức đi vào văn phòng.
Đạo diễn Mộc nhìn về phía anh, đau đầu nói: "Tôi đang nói chuyện với nhà đầu tư về Diệp Sơ Ninh, anh vội ngắt lời tôi như vậy, thiếu chút nữa khiến tôi phá vỡ hợp đồng, tốt nhất là có chuyện gì đó lớn. Ngữ khí Mộc đạo diễn có chút nặng nề, sự tình phân nặng nhẹ, trước mắt còn có cái gì lớn hơn chuyện Diệp Sơ Ninh?