Nhắc đến câu này, Tịch Nam Thành không biết nhớ tới ai, nhíu mày lại: “không đồng đều.”
Nghe vậy, Mộc Đạo ho một tiếng, lần đó Tịch Nam Thành đối với Mạnh Phất phát hỏa chuyện này ông cũng biết, vì chính ông là người đứng ra hòa giải.
Mộc Đạo chột dạ nên nói dời chủ đề, nói đến mục đích ông đến tìm Tịch Nam Thành: “Nam Thành, chú cũng không cùng cháu vòng vo. Cháu cảm thấy tiết mục lần này của chúng ta có ai có thể tiến vào《Thần tượng toàn cầu》 không?”
Sau khi 6 thành viên của "Thần tượng xuất sắc nhất" thành lập một nhóm họ sẽ tham gia ghi hình "Thần tượng toàn cầu" với các thành viên đến từ bốn quốc gia khác chỉ là chương trình này đã tổ chức nhiều năm như vậy nhưng đội nước ta chưa từng dành chiến thắng. Chất lượng các đội tuyển nữ và nam trong nước quá kém, không đội nào đủ sức đứng trên sân khấu quốc tế, chyện này đã bị khán giả trong và ngoài nước chế giễu trong nhiều năm.
Năm nay trong nước《 Thần tượng xuất sắc nhất》 hơi kém còn chưa thành lập ra.
Chú Mộc, trong 4 nước tách ra thi đấu, chúng ta có số lượng người xem thấp nhất điều này còn chưa đủ để nói rõ vấn đề?" Tịch Nam Thành liếc nhìn Mộc Đạo một cái. Cha anh và đạo diễn Mộc là bạn bè thế giao, nếu không lần này anh cũng sẽ không tham gia chương trình " Thần tượng xuất sắc nhất ", chất lượng chương trình này ở trong nước thật sự bình thường.
"Nói thật, chú đã ký hiệp ước đánh cược, đánh cược lần này chúng ta sẽ có người có thể tiến vào “Thần tượng toàn cầu”, Mộc đạo chỉ tay gõ bàn, suy nghĩ một lúc lâu: Cháu cảm thấy lần này có hạt giống nào vào được “Thần tượng toàn cầu” không?"
Hiệp ước đánh cược, đầy là một loại hiệp ước thường gặp trong ngành giải trí, nói là đánh cược, trên thực tế chính là một loại thỏa thuận theo lựa chọn.
Mục đạo cùng các nhà đầu tư ký hiệp định đánh cược, nếu ai đó trong nhóm nhạc nữ có thể tham gia "Thần tượng toàn cầu" thì ông ấy có thể nhận được tiền thưởng của nhà đầu tư, nếu điều kiện này không được đáp ứng thì ông ấy sẽ không thể nhận được tiền thưởng, toàn bộ chương trình sẽ thiếu kinh phí.
Đây không phải là chuyện nhỏ, Mộc Đạo đều xuất phát từ tâm can nói với anh, Tịch Nam Thành rốt cuộc hiểu Mộc Đạo không phải nói đùa.
Anh cầm chiếc bánh mì nguyên cám, nghiêm túc nhìn Mộc đạo một lúc mới trả lời: “có lẽ có một người.”
“Cháu nói đi.” Mộc Đạo nhìn về phía anh.