11 giờ tối, Hạng Noãn buông bút vẽ trong tay, duỗi lưng một cái.
Cô ra khỏi phòng sách, lúc đi về phòng ngủ lại nhìn thoáng qua phòng nhỏ một cái. Bên trong trống rỗng, Ôn Hàn đã dọn đi hai ba ngày rồi, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút không quen. Vẫn cứ nghĩ chỉ cần bước vào là có thể nhìn thấy anh nằm trên gối dựa đọc sách.
Hạng Noãn đi vào, ngồi trên giường rồi nằm xuống tới. Không biết từ khi nào cô đã chìm vào giấc ngủ.
Lúc tỉnh lại đã là buổi sáng. Cô rửa mặt qua loa một chút rồi lại cùng cẩu tử ăn sáng, nhận được điện thoại của Ôn Hàn.
Giọng nói lười biếng của người đàn ông truyền đến: "Dậy rồi sao, hôn nay có dự định gì không?"
Hạng Noãn ngồi trên sô pha, vừa xoa đầu cẩu tử, vừa nói: "Ở nhà vẽ tranh, còn anh?"
Ôn Hàn đứng trên ban công: "Buổi sáng anh ở nhà nghỉ ngơi, buổi chiều hẹn Triệu Văn Đình đi chơi bóng."
Hạng Noãn nói: "Nhờ anh hỗ trở đốc thúc đổi mới 《 trời cao tu tiên ký 》."
Ôn Hàn khẽ cười cười: "Dép lê chuyên dụng của em anh cũng đã chuẩn bị xong rồi, khi nào nhớ ghé qua chỗ của anh."
Hạng Noãn suy nghĩ một chút rồi nói: "Chắc sẽ sớm thôi, chờ em làm xong công việc đã."
Cúp điện thoại, Hạng Noãn đi vào phòng sách rồi bắt đầu công tác.
Bản thảo của《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 đã được thông qua, cấu tạo khung cảnh đã hoàn thành, bước vào giai đoạn lên màu. Hạng Noãn thường xuyên bận rộn, cơm trưa cũng không ăn, cứ chờ đến khi vẽ xong lại ăn sau. Chờ đến khi cô vẽ xong, đã là hai ba giờ chiều.
Mở tủ lạnh ra, lần trước lúc Ôn Hàn tới đây còn thừa lại một ít sủi cảo anh gói, vì vậy nấu thứ đó lên ăn.
吃好午饭休息的空档, Hạng Noãn cầm điện thoại, chầm chậm bước đi trong phòng. Vừa lúc đó mở Weibo và QQ ra kiểm tra vòng bạn bè.
QQ có tin nhắn tới. Hạng Noãn nhìn thấy, cười cười.
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Đang làm gì đó? 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Tản bộ trong nhà. Lần trước cậu giúp tôi chuyển tiền. Khách hàng nói muốn chuyển tiền cho cậu, cậu cho tôi số thẻ ngân hàng hoặc Alipay nha. 】
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Để bọn họ chuyển tiền vô thẻ của cậu đi. 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Được, tôi nhận rồi chuyển qua cho cậu. 】
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Đưa hết cho cậu, không cần chuyển cho tôi. 】 Chuyển khoản bằng thẻ ngân hàng hay Alipay đều giống nhau, sẽ thông báo chữ cuối cùng của tên. Chuyện này quá dễ để lộ thân phận. Lấy sự hiểu biết của anh về cô, cô chắc chắn không muốn lấy hết, vì thế trả lời thêm một câu.
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Phát bao lì xì trên WeChat cho ta đi. 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: OK. 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Cậu nói yêu đương đến đâu rồi? 】
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Đừng nói nữa, bị đuổi ra ngoài rồi. 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Ha ha ha, châm nến* cho cậu. 】
*giống như bên mình hay nói "thắp nhang cho cậu" ấy.
Hạng Noãn nhìn điện thoại. Bị đuổi ra ngoài, mấy lời này sao lại voa chứt quen quen.
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Tiện tiện, dựa vào mặt à? 】
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Có ý gì, cậu có phải để ý tôi rồi không? 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Cậu đang xấuhoor sao? 】
【 Mệnh Lý Phạm Tiện: Tiện tiện, không phải gặp cậu, muốn gặp thì có thể gặp. 】
【 Ngũ Hành Khuyết Ái: Thời điểm tôi kết hôn, cậu sẽ đến chứ? 】
Ôn Hàn ngồi trên ghế trong phòng sách, bưng ly trà Phổ Nhị lên uống một ngụm, cười cười.
【Mệnh Lý Phạm Tiện: Đương nhiên. 】
Anh không tới, cô có thể kết hôn với ai.
Hạng Noãn vẽ xong tranh trên tay, đưa qua cho tác giả Tựa Như Ảo Mộng của《 phượng hoàng tuyệt sắc 》.
Tựa Như Ảo Mộng trả lời rất nhanh. Cô ấy nói rất thích, cũng bày tỏ khi nào rảnh sẽ mời Hạng Noãn ra ăn cơm. Hạng Noãn lễ phép trả lời lại là chờ đến lần sau, cũng coi như là nhẹ nhàng từ chối.
Trừ phi bất đắc dĩ, cô rất ít khi đi gặp khách hàng. Đầu tiên là lãng phí thời gian, thứ hai là tâm tư của cô đều đã đặt lên việc vẽ tranh hết rồi.
Tuy《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 nhân khí kém hơn 《 Đông Cung Phong Vân Lục 》, nhưng cũng đa qua một năm chạm tay có thể bỏng IP lớn.
Tác giả Tựa Như Ảo Mộng đưa người thiết kế tranh lên Weibo tuyên bố, cũng @ họa sĩ Phi Vãn.
Hạng Noãn đưa lực chú ý lên công việc tiếp theo. Cô vẫn không để ý, chỉ nhìn thấy fans trên Weibo không ngừng tăng.
Bạn tốt trong nghề gửi tin nhắn đến.
【 Bánh xe bí đỏ: Vợ à, xuất bản tạp tranh đi, Tôi muốn có chữ ký! 】
【 họa sĩ Phi Vãn: Vẽ cũng được sao? 】
【 Bánh xe bí đỏ: Thật là quá được, đại bảo bối! 】
Hạng Noãn hàn huyên với bí đỏ vài câu, tắt đi điện thoại, tiếp tục làm việc. Mọi thứ không có gì thay đổi, nhưng không nghĩ đến tới ngày thứ ba đã xảy ra chuyện.
Đề tài thứ nhất trên hot search #《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 sao chép #
Dù có là giới văn học hay giới tranh minh họa, sao chép chính là điều không thể.... Một khi bọ đóng đinh, đối với tác giả cùng với họa sĩ đều là án chung thân.
Hạng Noãn cảm thấy rất kỳ lạ, lúc cô nhận hạng mục 《 phượng hoàng tuyệt sắc 》, cẩn thận điều tra một chút, trên mạng cũng không hề nói bộ tiểu thuyết này sao chép.
Đáng ra một bộ tiểu thuyết có độ cao như vậy, hễ chỉ có một chút nghi ngờ về việc sao chép, sớm đã bị đâm lên mạng. Đợi chuyện này trở nên ồn ào náo nhiệt,cũng chưa chắc đã kết thúc. Sau khi tranh minh họa được đưa lên, mới bị moi ra là sao chép.
Cô phải biết chuyện nghi ngờ sao chép sớm hơn một chút, dù có ra sao cũng không nhận, vấn đề nguyên tắc.
Tựa Như Ảo Mộng sao chép tác phẩm của ai?
Hạng Noãn mở Weibo ra nhìn nhìn. 叶琳芝,居然抄袭的是叶琳芝早年发在贴吧的一则五万字的短篇小说《清幽纪》。
Hạng Noãn ấn ấn huyệt Thái Dương, vấn đề này sao lại liên quan đến Diệp Lâm Chi, vì cái gì sao chép chính là Diệp Lâm Chi, sao lại trùng hợp đến như vậy?
Hạng Noãn nhanh chóng mở ra tin tức mà người đại diện gửi qua.
Từ thiết kế nhân vật đến cốt truyện chính, 《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 và 《 thanh u kỷ 》 giống nhau như đúc. Theo tấm Screenshots người đại diện gửi, 《 thanh u kỷ 》 được sáng tác vào 5 năm trước, mà 《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 là năm ngoái mới bắt đầu đăng tải.
Ngoại trừ 《 thanh u kỷ 》này, mỗi bộ tiểu thuyết của Diệp Lâm Chi luôn bán bản quyền điện ảnh và truyền hình. Mà vì sao không muốn có người khác biết《 thanh u kỷ 》, là vì thời điểm Diệp Lâm Chi đăng tải chỉ là một tiểu hào*.
*nhỏ, chưa nổi tiếng.
Bây giờ Diệp Lâm Chi ra mặt, nói tiểu hào kia là cô ta, hơn nữa với nhân khí của《 phượng hoàng tuyệt sắc 》, bây giờ mới tạo ra sóng to gió lớn.
Mà tác giả《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 Tựa Như Ảo Mộng tắc liều mạng giải thích rằng bản thân không có sao chép, sở dĩ giống 《 thanh u kỷ 》 về nhân vật và nội dung hoàn toàn thời điểm cô ấy sáng tác bộ tiểu thuyết này, là cùng Diệp Lâm Chi viết lại.
Người đọc bảo Tựa Như Ảo Mộng đưa ra lịch sử trò chuyện cùng Diệp Lâm Chi ra làm chứng cứ, Tựa Như Ảo Mộng lại nói hai người trao đổi với nhau là qua điện thoại.
Cô ấy cũng không thể lúc nào cũng ghi âm lại tất cả các cuộc trò chuyện, đơn giản cũng không nghĩ sẽ có chuyện xảy ra như hôm nay.
Mà Diệp Lâm Chi lại trả lời, cô ta căn bản chưa từng cùng Tựa Như Ảo Mộng trao đổi về thiết kế nhân vật và cốt truyện chính trong 《 phượng hoàng tuyệt sắc 》.
Trong lúc này, 《 phượng hoàng tuyệt sắc 》 và tác giả Tựa Như Ảo Mộng, bị fans sách và những người phản đối việc sao chép mắng thành chó.
Cùng lúc đó, Hạng Noãn vẽ bộ tranh minh họa kia cũng bị đưa lên đầu sóng ngọn gió, một ít người phản đối việc sao chép đến điên cuồng bắt đầu mắng chửi dưới Weibo của cô, nhưng đồng thời cũng có fans có lý trí ra bảo vệ.
【 Một cốc nước nóng: Lúc đầu rất thích cô, không nghĩ cô lại vẽ tranh minh họa cho tác phẩm sao chép, fans chuyển thành anti. 】
【 Harry good: Tại sao cô lại có thể vẽ tranh cho một tác phẩm sao chép? 】
【 Cô gái heo tinh tế: Tiểu tuyết sao chép với tranh minh họa thì liên quan gì đến nhau chứ. Lúc Phi Vãn vẽ tranh, cũng chưa thấy tin tức sao chép bị khui ra. 】
【 Mợ cả Trư Bát Giới: Anh hùng bàn phím thất đáng sợ, đại đại không cần để ý. 】
......
Loại chuyện hắt nước bẩn này không tính là quá khủng khϊếp. Chuyện không xong nhất, là vào một lần năm trước, Hạng Noãn đăng một bức vẽ luyện tập lên rồi bị bới ra là sao chép.
Hạng Noãn bắt đầu giải thích chuyện này. Bước vẽ kia là cô dùng cho mu j đích luyện tập, vẫn không hề đem cho mục đích thương mại.
Nhưng chỉ sau nửa ngày, # phi vãn sao chép # đã lên hot search.
Cô là một họa sĩ tuyến hai, căn bản sẽ không có lưu lượng lớn như thế. Như vậy sao có thể lên được hot search, còn nhảy ra một nhóm lớn thủy quân nhảy ra bôi đen cô.
Bức tranh bị bới ra là bức vẽ phong cảnh, vẽ đình lầu đặt chính giữa gác mái, cầu nhỏ nước chảy, mười phần ý vị. Nếu vẽ giống nhau như đúc còn có thể giải thích, nhưng lúc Hạng Noãn luyện tập có một số điều chỉnh vài chi tiết, nhìn giống như người sao chép đang chột dạ
Lúc ấy cũng không nghĩ đến việc bị người ta để ý lấy đi.
Hạng Noãn tắt Weibo, nem điện thoại sang một bên. Thật ra cô chỉ muốn nỗ lực nghiêm túc vẽ tranh, không hề muốn tham mấy mấy chuyện mịt mù chướng khí này.
Đào Hủy Hủy mới đó đã gọi điện đến.
"Noãn Nhi, cậu không sao chứ?"
Hạng Noãn cầm điện thoại. Ra khỏi phòng sách, cô dựa vào đầu giường nói: "Không có việc gì."
Đào Hủy Hủy cả giận nói: "Con mẹ nó là ai đứng sau lưng làm trò quỷ chứ, là Tựa Như Ảo Mộng kia?"
Hạng Noãn đáp: "Tựa Như Ảo Mộng không nhất thiết phải khéo mình xuống nước, mà đem tương lai chôn cùng." Dừng một chút, cô lại nói: "Có lẽ cô ấy cũng bị người khác đâm một đao sau lưng."
Đào Hủy Hủy suy nghĩ một chút: "Diệp Lâm Chi?"
Trong lòng Hạng Noãn có điều nghi ngờ, nhưng tiền đề là không có chứng cứ, cũng không thể tiện tiện phỏng đoán. Để cho Đào Hủy Hủy yên tâm, độ hot sẽ giảm xuống nhanh thôi.
Không ngờ rằng chỉ sau một lúc cúp điện thoại, cái hot search # phi vãn sao chép # đã không còn.
Như có người nào đó bỏ tiền ra xóa nó đi, nếu không cũng không nhanh như vậy.
Cô nhanh chóng nhận được điện thoại của Ôn Hàn, giọng nói tràn ngập từ tính của đàn ông truyền đến: "Noãn Noãn, anh ở ngay dưới lầu, đêm nay ăn cá chua ngọt đi."
Không biết vì sao, khi nghe giọng nói của anh, tâm trạng cô vốn có chút bực bội đã bình tĩnh lại. Cô nói: "Được."
Ngay sau đó, chuông cửa vang lên, Hạng Noãn bước ra mở cửa.
Ôn Hàn một tay cầm bó hoa hồng, một tay ôm túi xách đi chợ chuyên dụng.
Lúc anh làm cơm chiều, cô ở phòng khách chơi cùng cẩu tử.
Đã qua vài ngày không ăn cơm anh nấu, cô đã sớm có suy nghĩ.
Khi anh rửa rau, cô đi đến phòng bếp, đứng ở bên cạnh anh.
Ôn Hàn nghiêng đi mặt hỏi: "Nhớ anh?" Nói xong đôi môi lại hơi cong nét cười.
Nhưng ngoài dự đoán, cô không phủ nhận, ngược lại nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói: "Ừm."
Giọng nói cô rất nhỏ, giống như lông vũ quét qua đáy lòng, vừa ngứa vừa thoải mái dễ chịu.
Anh đưa đôi tay đầy nước lên, vươn ngón tay nhẹ nhàng gõ vào trán cô: "Anh cũng vậy."
Cô vươn tay lau đi giọt nước trên trán anh lưu lại, xoay người dựa vào bồn rửa tay.
Ôn Hàn rửa sạch rau rồi vớt chúng vào bồn nhỏ dự bị, rồi cắt hành cùng một củ gừng lớn.
Hai người cũng không ai nói về chuyện hỗn lộn trên mạng. Cô đứng ở một bên, nhìn anh làm cá.
"Trước nay chưa từng hỏi qua, tài nấu nướng của anh sao lại tốt như vậy, đã bắt đầu học từ khi nào?"
Ôn Hàn đặt con cá đã xử lý sang một cái đĩa sứ tráng để lát nữa dùng, nhìn cô nói: "Lúc bắt đầu học là lúc đang thích một người."
Ánh mắt anh trở nên nhu hòa hơn: "Vào một buổi tối ngày nghỉ đông năm hai, thấy cô ấy đứng ở cửa trường gặm bánh bao. Hôm sau anh đã bắt đầu nghiên cứu cách nấu ăn."
Đáy lòng Hạng Noãn trầm xuống, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Kì nghỉ đông năm hai, là ai?"
Trước khi gặp cô, anh từng thích một cô gái khác sao?
Ôn Hàn rửa sạch tay, lau khô, nhẹ nhàng sờ đầu cô: "Ngoại trừ em, còn có thể là ai?"
Hạng Noãn ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt sáng lấp lánh: "Lúc đó, chúng ta h8nhf như còn chưa quen biết."
Ôn Hàn gật đầu nói: "Ừm, anh từng yêu thầm em."
Hạng Noãn chỉ vào bản mình, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ: "Em?"
Ôn Hàn gật đầu, đưa tay vuốt ve môi cô, khóe môi gợi lên ý cười: "Mỗi chiều tan học, em đều đi đến phòng tranh đối diện trường dạy thay, cuối tuần sẽ đến quán cà phê bên cạnh làm công."
Hạng Noãn cúi đầu, thấp giọng nói: "Ừm, muốn kiếm học phí."
Ôn Hàn dùng một tay ôm cô vào lòng, môi cọ trên tóc cô: "Bạn gái của anh rất có năng lực."
Cô đẩy anh ra, đỏ mặt nói: "Ai là bạn gái anh." Nói rồi chạy ra khỏi phòng bếp.
Ôn Hàn cười cười, tiếp tục nấu ăn.
Lúc ăn cơm, Hạng Noãn cuối cùng cũng nói: "Cái hot search kia, là anh tìm người xóa đi sao?"
Ôn Hàn không phủ nhận, gật đầu, gắp một miếng thịt cá cho Hạng Noãn: "Ăn nhiều một chút."
Hạng Noãn gật đầu, cả hai người đều không khắc đến vụ lùm xùm trên Weibo kia nữa.
Rửa chén xong, Ôn Hàn ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, lấy điện thoại ra nhìn.
Hạng Noãn mang trái cây mới cắt ra khỏi bếp, trên tay cầm một quả quýt đã lột vỏ, ngồi xuống bên cạnh Ôn Hàn. Dư quang của cô không cẩn thận nhìn lên màn hình điện thoại của anh.
Là một khung thoại, anh đang cùng người khác nói chuyện phiếm. Hơn hết, chân dung của người kia với cô có quen biết.
Là một bức ảnh chân dung của Quang Dao.
Kể từ khi sự việc thay người vẽ cho Studio bị khui ra ánh sáng, Dao Quang chưa từng xuất hiện trên Weibo. Một người họa sĩ tranh minh họa nổi tiếng như vậy lại biết mất trong không khí.
Lần trước tiếp xúc qua, Hạng Noãn cảm giác được Dao Quang dường như thích Ôn Hàn. Đặc biệt là cuộc họp ở nhà xuất, bản kí hoạ của Dao Quang vẽ là Ôn Hàn.
Cô làm bộ như không thấy gì cả, đưa tầm mắt sang chỗ khác.
"Quả quýt này rất ngọt, anh nếm thử đi." Nói xong đưa quả quýt ra.
Anh không nhận, chỉ há miệng, đang chờ đợi cô bón cho.
Hạng Noãn không muốn, để quả quýt lên khay trái cây trên bàn: "Anh thích ăn thì ăn, không ăn tính."
Chậc, giọng điệu vẫn ngọt ngào như lúc trước.
Ôn Hàn cầm một múi quýt nhỏ, đưa lên bên môi Hạng Noãn: "Anh đây đút em ăn."
Hạng Noãn nhấp môi, không muốn ăn.
Ôn Hàn cười cười, đưa múi quýt kia vào trong miệng. Cả người anh ép tới, đôi môi chặn lên môi của cô, đầu lưỡi cạy môi và răng cô, đưa múi quýt đi qua.
Đút cô ăn xong, anh hôn thạt sâu vào môi của cô, rồi rút người về, tiếp tục cúi đầu nhìn điện thoại. Giống như nãy giờ không hề xảy ra chuyện gì, cũng giống như không chiếm tiện nghi của ai cả.