- 🏠 Home
- Phật Giáo
- Đại Tạng Kinh
- Chương 31: Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 4
Đại Tạng Kinh
Chương 31: Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 4
«
☸ PHẨM 30: AN LẠC☸ PHẨM 31: TÂM Ý☸ PHẨM 32: BHIKṢU☸ PHẨM 33: TỊNH HẠNH
Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 4
☸ PHẨM 30: AN LẠC
[1]
Hơn người người sinh oán
Thua người ta xấu hổ
Vứt bỏ tâm hơn thua
Không tranh sẽ tự an
[2]
Nếu ai nhiễu loạn người
Mà mong đời an vui
Biến thành oán ghét thù
Vĩnh viễn chẳng giải thoát
[3]
Ưa thích nơi ái dục
Dùng gậy đánh chúng sinh
Mong cầu vui trong ấy
Đời sau chẳng an vui
[4]
Ai muốn được vui sướиɠ
Chúng sinh chớ gây hại
Trong đó tự cầu vui
Đời sau cũng được vui
[5]
Mến Pháp thích tu học
Cẩn thận chớ làm ác
Ai khéo tu Pháp lành
Đời này đời sau vui
[6]
Ai hộ Pháp trì Pháp
Tu Pháp được thiện báo
Tương ứng Phật giới luật
Hành Pháp chẳng hướng ác
[7]
Ai hộ Pháp trì Pháp
Như lọng che thân họ
Tương ứng Phật giới luật
Hành Pháp chẳng hướng ác
[8]
Làm ác vào địa ngục
Lúc sinh đọa đường ác
Phi pháp tự đắm chìm
Như tay cầm con rắn
[9]
Làm thiện khác làm ác
Cả hai có quả báo
Làm ác đọa địa ngục
Làm thiện sinh lên trời
[10]
Thí với đấu tương tranh
Nghiệp này trí chẳng khen
Khi thí chẳng khi đấu
Nhanh thí sao do dự?
[11]
Cuộc đời muôn đổi thay
Hãy trừ kiêu mạn oán
Thanh tịnh khi bố thí
Là trượng phu tối thắng
[12]
Nhẫn nhịn được thắng lợi
Giữ giới thắng lười biếng
Ai có tín, huệ, thí
Đời sau hưởng quả lành
[13]
Lành thay đại phúc báo
Sở nguyện đều viên thành
Nhanh được đệ nhất diệt
Dần dần vào tịch diệt
[14]
Nếu ai cầu phương tiện
Hiền thánh trí tuệ thí
Diệt tận gốc của khổ
Nên biết được báo lớn
[15]
Pháp hỷ nằm an vui
Tâm vui ý trong sáng
Thánh nhân diễn nói Pháp
Bậc trí luôn mến hành
[16]
Nếu ai tâm thích thiền
Dục lạc chẳng sinh khởi
Cũng thích Bốn Chính Đoạn
Cùng với Bảy Giác Phần
Và với Bốn Thần Túc
Hiền thánh Tám Chính Đạo
[17]
Vui thích ăn chừng mực
Vui thích mặc Pháp y
Vui thích đi kinh hành
Vui thích sống núi rừng
[18]
Đã đến nơi an lạc
Hiện tại được vô vi
Đã trừ mọi sợ hãi
Xa lìa mọi nhiễm trước
[19]
Vui thích ở định niệm
Các pháp khéo quán sát
Lành thay không hại đời
Dưỡng dục các chúng sinh
[20]
Lìa dục không yêu thích
Ý vượt các nhiễm trước
Khéo diệt sự kiêu mạn
Đây là an vui nhất
[21]
Vui thay luôn trì giới
Vui thay có chính tín
Vui thay hiểu nghĩa thú
Vui thay chẳng tạo ác
[22]
Vui thay còn mẹ cha
Vui thay sống hòa thuận
Vui thay có Đạo Nhân
Vui thay tu tịnh hạnh
[23]
Vui thay Phật xuất thế
Vui thay Pháp thuyết giảng
Vui thay Tăng hòa thuận
Hòa vui thường an lạc
[24]
Vui thay trì tịnh giới
Vui thay rộng đa văn
Vui thay thấy thánh nhân
Vui thay được giải thoát
[25]
Vui thay uống cam lộ
Vui thay tu Pháp tài
Vui thay được minh tuệ
Vui thay diệt tà kiến
[26]
Vui thay thấy thánh hiền
Vui thay cùng hội họp
Lìa xa kẻ ngu mê
Sẽ mãi được an vui
[27]
Đừng cùng ngu làm việc
Trải qua biết bao ngày
Cùng ngu chịu tai nạn
Như tụ hội oán ghét
Hãy ở nơi người trí
Như gặp lại người thân
[28]
Người trí rất khó gặp
Cũng không dễ gì gần
Ở mọi nơi sinh ra
Thân tộc nhờ ơn lành
[29]
Tất cả được an ổn
Bậc tịnh hạnh diệt độ
Chẳng bị dục nhiễm ô
Giải thoát ở mọi nơi
[30]
Đoạn tận mọi kết sử
Hàng phục tâm phiền não
Ngủ say vĩnh dừng nghỉ
Tâm thức được thanh triệt
[31]
Dục lạc hãy cẩn thận
Phải nên hộ ý niệm
Hãy nhớ lìa thế gian
Quán sát tối thượng lạc
[32]
Như vui ở thế gian
Cùng vui ở trên trời
So với vui ái tận
Mười sáu chẳng được một
[33]
Nhấc bỏ gánh nặng xuống
Trọng nghiệp chẳng còn tạo
Gánh nặng khổ thế gian
Khéo xả an vui nhất
[34]
Đoạn tận các ái dục
Cùng diệt tất cả hành
Và diệt gốc năm uẩn
Không còn sinh ba cõi
[35]
Vui thay cùng thân tộc
Vui thay với bạn bè
Vui thay đắc tịch diệt
Triển chuyển khắp mọi người
Khổ lấy vui làm gốc
[36]
Ví như lò lửa rực
Hừng hực bốc cháy phừng
Dần dần rồi tắt mất
Chẳng biết đi về đâu
[37]
Ai thấy được như thế
Thoát khỏi bùn ái dục
Cũng không chỗ nào đi
Đã được vui bất động
[38]
Trong tâm chẳng khởi sân
Đời biến đổi chẳng ngừng
Trừ ưu chẳng còn sầu
Tịch nhiên quán thế gian
[39]
Có vui chẳng có buồn
Đa văn học Chính Pháp
Như thấy có tổn hại
Người người đều tham sắc
[40]
Không kết sẽ sống lâu
Học Pháp biết gốc kết
Hành giả nên hiểu rõ
Người người tâm trói buộc
Cũng siết nơi sắc bổn
[41]
Khổ nhục ta chịu hết
Vui sướиɠ ta thọ hết
Thắng thua tự nhiên sinh
Cứu cánh chẳng được gì
[42]
Các dục sinh lạc thọ
Khéo nhẫn quả báo kia
Ai nhẫn khéo nhẫn người
Không nhẫn sinh các cõi
[43]
Các dục sinh lạc thọ
Nơi mê mà chẳng mê
Kẻ mê mê nơi người
Còn ta không si mê
[44]
Các dục sinh lạc thọ
Ai không bị trói buộc
Hãy ăn bằng ý niệm
Như trời Quang Âm kia
Luôn ăn bằng ý niệm
Thân tâm chẳng thiêu đốt
[45]
Chúng sinh thấy khổ vui
Thánh Pháp chẳng tổn hại
Vết vui tuy chạm xúc
Không vết sao có xúc?
[46]
Như Bhikṣu [bíc su] trong định
Chẳng nhiễm mọi trần cấu
Chúng sinh gặp khổ vui
Mà chẳng thể hay biết
❖
Như Lai, Đa Văn, với Tự Mình
Quảng Thuyết, Thiện Hữu, và Tịch Diệt
Quán Sát, Tội Chướng, cùng Tương Ứng
Cộng chung An Lạc là mười phẩm
☸ PHẨM 31: TÂM Ý
[1]
Vụt nhanh khó hộ trì
Là nơi dục niệm trú
Nhϊếp ý là việc lành
Điều phục liền khinh an
[2]
Như cá trên đất khô
Do lìa khỏi hồ sâu
Tâm thức đầy kinh hoàng
Chúng ma rượt đuổi theo
[3]
Tâm rảo chẳng một nơi
Ví như ánh mặt trời
Người trí khéo chế phục
Như móc siết voi hung
[4]
Nay Ta luận về tâm
Không vững chẳng thể thấy
Ta nay muốn dạy bảo
Cẩn thận chớ sinh oán
[5]
Tâm ông chớ du hành
Theo ý mà buông lung
Ta nay nhϊếp tâm ý
Như chế ngự voi hung
[6]
Sinh tử vô số lần
Đến đi chẳng biết rõ
Căn nhà ai mong cầu
Luôn luôn thọ bào thai
[7]
Hãy quán căn nhà này
Đừng tạo các nhà nữa
Xà ngang thấy hư hoại
Đài các sẽ sụp nát
[8]
Tâm đã lìa các hành
Quá khứ, hiện, vị lai
Tâm vụt nhanh khó giữ
Khó hộ khó điều phục
[9]
Người trí khéo điều phục
Như thợ uốn thẳng tên
Có sân liền biết sân
Không sân biết không sân
[10]
Niệm này do mình tạo
Chẳng phải cha mẹ làm
Trừ tà tu chính định
Tu phúc chớ thoái lui
[11]
Mái nhà nếu chẳng kín
Trời mưa sẽ luôn rỉ
Ý ai không tư duy
Mãi có tham sân si
[12]
Mái nhà nếu lợp kín
Trời mưa sẽ chẳng rỉ
Ý ai tự tư duy
Vĩnh không tham sân si
[13]
Tâm là gốc các pháp
Tâm chỉ đạo làm chủ
Nếu trong tâm nghĩ ác
Thì liền nói liền làm
Tội khổ tự truy đuổi
Như bánh xe theo vết
[14]
Tâm là gốc các pháp
Tâm chỉ đạo làm chủ
Nếu trong tâm nghĩ thiện
Thì liền nói liền làm
Phúc lạc tự truy đuổi
Như bóng hiện theo hình
[15]
Không dùng ý bất tịnh
Cũng đừng với kẻ sân
Ai muốn hiểu biết Pháp
Nghe Phật thuyết giảng Pháp
[16]
Nếu ai trừ kiêu căng
Tâm ý cực thanh tịnh
Lìa bỏ sự gϊếŧ hại
Mới được nghe Chính Pháp
[17]
Vọng tâm chẳng dừng nghỉ
Cũng chẳng biết Pháp lành
Trầm mê việc thế gian
Không có chính tri kiến
[18]
Ba sáu dòng chảy xiết
Cùng với tâm ý lậu
Luôn mãi có tà kiến
Bám nương ở dục tưởng
[19]
Phóng ý buông các căn
Người theo ý xoay chuyển
Gọi đó là buông lung
Như chim thả rừng hoang
[20]
Yên tĩnh tự tu học
Chớ có theo dục lạc
Chớ nuốt viên sắt nóng
Gào khóc chịu nghiệp báo
[21]
Nên tu mà không tu
Cậy sức chẳng tinh cần
Tự vùi nơi sinh tử
Lười biếng không trí tuệ
[22]
Tà quán và chính quán
Đều do ý sinh ra
Tâm quán khéo hiểu biết
Tâm ngu luôn luôn tà
[23]
Người trí quán như thế
Chính niệm chuyên tu hành
Khiến ý chẳng nhiễm trước
Duy Phật khéo diệt trừ
[24]
Quán thân như bình rỗng
An tâm như thành lũy
Dùng tuệ chiến đấu ma
Thắng lợi chớ để thua
[25]
Quán thân như bọt nước
Như ngọn lửa ảo ảnh
Dùng tuệ chiến đấu ma
Thắng lợi chớ để thua
[26]
Chuyên niệm Bảy Giác Phần
Tâm họ chẳng lỗi lầm
Hãy lìa ý si mê
Thích trụ vô sinh nhẫn
Lậu tận không uế trược
Hiện đời đắc diệt độ
[27]
Hãy tự hộ ý mình
Như mao ngưu mến đuôi
Huệ thí cho tất cả
Mãi không lìa an vui
[28]
Như voi bỏ đàn voi
Voi chúa có sáu ngà
Tâm ý tự bình đẳng
Hoang dã vui một mình
[29]
Tâm ý không tổn hại
Hết thảy vì mọi người
Từ tâm với chúng sinh
Vị kia không oán hận
[30]
Từ tâm vì một người
Liền hộ các căn lành
Hết lòng vì tất cả
Thắng phúc thánh hiền khen
[31]
Từ bi khắp tất cả
Thương xót các chúng sinh
Tu hành với từ tâm
Sau hưởng vui vô cùng
[32]
Nếu dùng ý hớn hở
Hoan hỷ không lười biếng
Tu hành các Pháp lành
Sẽ được nơi an ổn
[33]
Tu hành tâm hoan hỷ
Thân ngữ ý tương ứng
Đã được các giải thoát
Bhikṣu ý an lạc
Trừ sạch mọi kết sử
Trần lao vĩnh chẳng còn
[34]
Dẫu cho năm âm nhạc
Chẳng thể vui lòng người
Đâu bằng tâm chuyên nhất
Hướng về Pháp bình đẳng
[35]
Tối thắng được ngủ ngon
Cũng không suy tính ngã
Nếu ai tâm thích thiền
Không thích nơi ý dục
[36]
Tối thắng ý hớn hở
Cũng không thấy có ngã
Nếu ai tâm thích thiền
Không thích nơi ý dục
[37]
Các kết đã trừ sạch
Như núi chẳng lay động
Nơi nhiễm chẳng nhiễm ô
Nơi sân chẳng khởi sân
[38]
Tâm ai được như thế
Mới biết tung tích khổ
Không hại không nhiễm ác
Đầy đủ tịnh giới luật
Ăn uống biết chừng mực
Giường nệm thì cũng thế
Tu ý cầu phương tiện
Là lời chư Phật dạy
[39]
Hành giả quán sát tâm
Phân biệt định ý niệm
Khi được vào thiền định
Liền được niềm an vui
[40]
Hộ ý tự trang nghiêm
Ganh người nghĩ cho ta
Gặp buồn chẳng lo khổ
Người trí luôn tư duy
[41]
Ai không thủ hộ tâm
Tà kiến sẽ tổn hại
Cùng với tâm hí luận
Họ sẽ vào tử lộ
[42]
Cho nên phải hộ tâm
Bình đẳng tu tịnh hạnh
Chính kiến luôn tại tiền
Phân biệt pháp sinh diệt
[43]
Bhikṣu trừ ngủ say
Diệt khổ chẳng còn tạo
Hàng tâm trừ dục lạc
Hộ tâm chớ lơ là
[44]
Hữu tình tâm mê lầm
Nên chịu khổ địa ngục
Hàng tâm được an vui
Hộ tâm chớ lơ là
[45]
Hộ tâm chớ lơ là
Tâm là cửa vi diệu
Bảo hộ không rỉ chảy
Liền đắc Đạo tịch diệt
☸ PHẨM 32: BHIKṢU
[1]
Bhikṣu đi khất thực
Nếu có, chớ tích trữ
Trời người ngợi tán dương
Sinh tịnh không uế trược
[2]
Bhikṣu luôn từ mẫn
Kính trọng lời Phật dạy
Vào sâu diệu Chỉ Quán
Diệt uế mới được an
[3]
Bhikṣu đoạn tận ái
Xả ái bỏ kiêu căng
Vô ngã trừ bản ngã
Ngã này là ai đây?
[4]
Nên biết Pháp tu hành
Đó là đường giải thoát
Như voi giẫm cường địch
Bhikṣu luôn tu hành
[5]
Đối với sắc thân này
Trong tâm luôn tinh tấn
Hộ thân niệm Chính Đạo
Bhikṣu sống an vui
[6]
Niệm thân đồng bằng hữu
Chính mạng không lẫn lộn
Biết nên bố thí gì
Uy nghi cũng đầy đủ
Bhikṣu tu đầy đủ
Mới khéo tận trừ khổ
[7]
Thích Pháp vui mến Pháp
Tư duy Pháp an lành
Bhikṣu y Pháp hành
Tu học chớ lãng quên
[8]
Tu học nhập không định
Bhikṣu luôn an tĩnh
Yêu thích nơi vắng vẻ
Quán sát pháp bình đẳng
[9]
Năm uẩn khéo chế phục
Điều tâm như dòng nước
Thanh tịnh luôn hòa vui
Là uống vị cam lộ
[10]
Như núi cao vót kia
Chẳng bị gió lay động
Bhikṣu diệt tận si
Trong tâm chẳng động dao
[11]
Hết thảy các danh sắc
Không thật chớ mê lầm
Không gần sẽ không ái
Mới là chân Bhikṣu
[12]
Chẳng phải cạo râu tóc
Phóng đãng không giới luật
Xả tham tư duy Đạo
Mới là chân Bhikṣu
[13]
Chẳng phải cạo râu tóc
Buông lung không thành tín
Khéo diệt các khổ não
Thành bậc đại Đạo Nhân
[14]
Bhikṣu đắc từ định
Thọ trì lời Phật dạy
Thấy được dấu diệt tận
Trói buộc chớ có gặp
[15]
Tâm vui cực hân hoan
Ái niệm ai chế phục
Bhikṣu tràn hòa vui
Tận không chẳng căn nguyên
[16]
Thân dừng với ý dừng
Nhϊếp ngữ cũng như thế
Xuất gia làm Bhikṣu
Thoát khổ không chướng ngại
[17]
Không thiền sẽ vô trí
Vô trí sẽ không thiền
Đạo từ thiền trí sinh
Gần tới Đạo tịch diệt
[18]
Hành thiền chẳng buông lung
Chớ bị dục loạn tâm
Không uống nước đồng nung
Kẻo đốt hủy thân mình
[19]
Khéo tự hộ thân ngữ
Hộ ý không làm ác
Sau được giới cấm Pháp
Mới gọi là Bhikṣu
[20]
Nếu ai tu Pháp lành
Bảy Giác Phần làm gốc
Đó gọi là diệu Pháp
Là chính định Bhikṣu
[21]
Như nay trong giáo Pháp
Tự biết tận gốc khổ
Đó gọi là căn lành
Là vô lậu Bhikṣu
[22]
Chẳng phải sức trì giới
Cùng với sự hiểu biết
Dẫu cho ý đắc định
Không chấp nơi văn nghĩa
Bhikṣu có chỗ nương
Chẳng thể đạt vô lậu
[23]
Hãy quán chính giác lạc
Chớ gần chốn phàm phu
Quán chuyện đời hiện tại
Phân biệt nơi năm uẩn
[24]
Tu hành chớ làm ác
Tinh tấn tự điều tâm
Xuất gia mà lười biếng
Ý nhiễm lại khởi sinh
[25]
Tu hành mà lười biếng
Nhọc tâm chẳng trừ khổ
Không phải là tịnh hạnh
Làm sao được báu lớn?
[26]
Tâm đã vĩnh dừng nghỉ
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Liền thoát ma trói buộc
[27]
Tâm đã vĩnh dừng nghỉ
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
[28]
Đã đoạn tâm ái nhiễm
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
[29]
Không có tâm kết sử
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
[30]
Khéo đoạn gốc hữu lậu
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
[31]
Khéo đoạn gốc ba độc
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã dứt già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
[32]
Bhikṣu nhϊếp ý hành
Đã trừ già bệnh chết
Chẳng còn thọ sinh tử
Thoát khỏi cảnh giới ma
[33]
Bẻ gãy gai rừng rậm
Và trừ kẻ mắng chửi
Tâm vững như Diệu Cao
Bhikṣu chẳng thọ khổ
[34]
Đời sau, nay, chẳng mong
Quán đời như mộng huyễn
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[35]
Khéo đoạn gốc của ái
Khô cạn suối dục sâu
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[36]
Khéo đoạn năm thứ dục
Trừ sạch gốc của dục
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[37]
Khéo đoạn năm kết sử
Nhổ trừ gai ái dục
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[38]
Nếu ai bỏ gia nghiệp
Lại đoạn các pháp ác
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[39]
Nếu ai chẳng nhiệt não
Lại đoạn các pháp ác
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[40]
Đoạn dục chẳng bỏ sót
Như nhổ gai ái dục
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[41]
Ái sinh như nước tràn
Như rắn ngậm thuốc độc
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[42]
Nếu ai khéo quán sát
Trong tâm chẳng khởi ác
Bhikṣu lìa đây kia
Như rắn lột thay da
[43]
Gốc tham nếu trừ sạch
Đó là chân Bhikṣu
Hàng phục chúng ma quân
Diệt khổ thoát luân hồi
[44]
Gốc sân nếu trừ sạch
Đó là chân Bhikṣu
Giải thoát mọi phiền não
Diệt khổ thoát luân hồi
[45]
Gốc si nếu trừ sạch
Đó là chân Bhikṣu
Xa lìa nơi trói buộc
Diệt khổ thoát luân hồi
[46]
Gốc mạn nếu trừ sạch
Đó là chân Bhikṣu
Khéo lìa nơi ái nhiễm
Diệt khổ thoát luân hồi
[47]
Gốc nghi nếu trừ sạch
Đó là chân Bhikṣu
Tín mến nơi chính giác
Diệt khổ thoát luân hồi
[48]
Tâm tham, gai xóm làng
Bhikṣu hãy tư duy
Nếu khéo lìa xa kia
Phật nói chân Bhikṣu
[49]
Tâm sân, gai xóm làng
Bhikṣu hãy tư duy
Khéo lìa nơi sân hận
Phật nói chân Bhikṣu
[50]
Tâm si, gai xóm làng
Bhikṣu hãy tư duy
Nếu lìa nơi si mê
Phật nói chân Bhikṣu
[51]
Tâm mạn, gai xóm làng
Bhikṣu hãy tư duy
Nếu khéo lìa kiêu mạn
Phật nói chân Bhikṣu
[52]
Tâm nghi, gai xóm làng
Bhikṣu hãy tư duy
Nếu khéo lìa nghi ngờ
Phật nói chân Bhikṣu
[53]
Điều phục niệm tham dục
Như thuốc giải rắn độc
Bhikṣu khéo phá hoại
Như rắn lột thay da
[54]
Điều phục niệm sân hận
Như thuốc giải rắn độc
Bhikṣu khéo phá hoại
Như rắn lột thay da
[55]
Điều phục niệm si mê
Như thuốc giải rắn độc
Bhikṣu khéo lìa xa
Như rắn lột thay da
[56]
Điều phục niệm kiêu mạn
Như thuốc giải rắn độc
Bhikṣu khéo lìa xa
Như rắn lột thay da
[57]
Điều phục niệm nghi ngờ
Như thuốc giải rắn độc
Bhikṣu khéo lìa xa
Như rắn lột thay da
[58]
Tham dục kia nếu khởi
Chặt đứt như cỏ lau
Phiền não sâu như biển
Bhikṣu hãy tinh tấn
[59]
Sân hận kia nếu khởi
Chặt đứt như cỏ lau
Phiền não sâu như biển
Bhikṣu hãy tinh tấn
[60]
Si mê kia nếu khởi
Chặt đứt như cỏ lau
Phiền não sâu như biển
Bhikṣu hãy tinh tấn
[61]
Kiêu mạn kia nếu khởi
Chặt đứt như cỏ lau
Phiền não sâu như biển
Bhikṣu hãy tinh tấn
[62]
Nghi ngờ kia nếu khởi
Chặt đứt như cỏ lau
Phiền não sâu như biển
Bhikṣu hãy tinh tấn
[63]
Bhikṣu trì giới luật
Ý định gọi là thiền
Hành giả rõ gốc khổ
Vô vi tối an lạc
[64]
Bhikṣu nhẫn vui buồn
Phân biệt giường gối nệm
Tu tập chẳng buông lung
Tham ái đoạn trừ sạch
☸ PHẨM 33: TỊNH HẠNH
[1]
Ai gọi là tịnh hạnh
Chẳng phải ở lõa hình
Nằm gai sống nơi hiểm
Mới là bậc tịnh hạnh
[2]
Xả bỏ tâm ỷ lại
Không học lời dị đoan
Pháp ác diệt trừ sạch
Mới là bậc tịnh hạnh
[3]
Đời này gieo nhân sạch
Đời sau quả chẳng dơ
Không làm các điều ác
Mới là bậc tịnh hạnh
[4]
Nếu đối với ái dục
Tâm ý không tham luyến
Đã xả đã chính hạnh
Đó là diệt trừ khổ
[5]
Nếu ai chẳng chỗ nương
Chính kiến luôn tu tập
Luôn nhớ trừ hữu lậu
Mới là bậc tịnh hạnh
[6]
Kẻ ngu dưỡng râu tóc
Tham lam giường gối nệm
Bên trong ý chấp trước
Vẻ ngoài muốn cầu chi?
[7]
Ai mặc áo vải thô
Chân thật hành thiện Pháp
Nơi vắng tư duy Pháp
Mới là bậc tịnh hạnh
[8]
Thấy kẻ ngu đến đi
Rớt hào sâu chịu khổ
Muốn tự qua bờ kia
Không nên nghe tà thuyết
Diệt ác đừng khởi sinh
Mới là bậc tịnh hạnh
[9]
Ra khỏi dòng ái dục
Vô dục như Phạm Thiên
Các hành đã trừ sạch
Mới là bậc tịnh hạnh
[10]
Chẳng phải dùng nước sạch
Tắm gội hết tội chướng
Ai khéo trừ pháp ác
Mới là bậc tịnh hạnh
[11]
Cạo đầu chưa Đạo Nhân
Xưng thiện chưa tịnh hạnh
Nếu khéo diệt mọi ác
Mới là bậc tịnh hạnh
[12]
Chỉ Quán khéo tu hành
Thanh tịnh chẳng cấu uế
Đoạn trừ ái dục siết
Mới là bậc tịnh hạnh
[13]
Lìa ác là tịnh hạnh
Chính hạnh là Đạo Nhân
Bỏ ngã trừ cấu uế
Mới gọi là xuất gia
[14]
Ai không ý mê huyễn
Không nghi không kiêu mạn
Không tham không ngã tưởng
Mới là bậc tịnh hạnh
[15]
Phật không bảo tịnh hạnh
Là do cha mẹ sinh
Bởi đó nhiều uế trược
Diệt ác là tịnh hạnh
[16]
Thân ngữ cùng với ý
Thanh tịnh không lỗi lầm
Khéo nhϊếp ba nghiệp này
Mới là bậc tịnh hạnh
[17]
Bị mắng bị đánh đập
Nhẫn nhịn không khởi sân
Có sức đại nhẫn nhục
Mới là bậc tịnh hạnh
[18]
Nếu ai bị lấn hϊếp
Hãy nhớ giữ giới hạnh
Đoan thân tự điều phục
Mới là bậc tịnh hạnh
[19]
Lành dữ đời ngợi khen
Dài ngắn hay lớn bé
Chẳng lấy cũng chẳng cho
Mới là bậc tịnh hạnh
[20]
Thân nghiệp làm việc lành
Ngữ ý cũng không phạm
Khéo tu ba diệu xứ
Mới là bậc tịnh hạnh
[21]
Đến chẳng cho vui sướиɠ
Đi cũng chẳng ưu sầu
Huyên náo nên xa lánh
Mới là bậc tịnh hạnh
[22]
Ân ái đã đoạn trừ
Xuất gia lìa ái dục
Ái dục nếu trừ sạch
Mới là bậc tịnh hạnh
[23]
Chẳng kia cũng chẳng đây
Đây kia đã rỗng không
Lìa bỏ tâm tham dục
Mới là bậc tịnh hạnh
[24]
Chẳng kia cũng chẳng đây
Đây kia đã rỗng không
Không nhiễm ba nơi ác
Mới là bậc tịnh hạnh
[25]
Khéo bỏ nghiệp gia đình
Bạt trừ gốc ái dục
Tri túc không tham dục
Mới là bậc tịnh hạnh
[26]
Như nay biết tường tận
Nguồn gốc của khổ đau
Chẳng còn tâm ái dục
Mới là bậc tịnh hạnh
[27]
Nghiệp tội và phúc báo
Cả hai đã vĩnh trừ
Vô ưu chẳng nhiễm trần
Mới là bậc tịnh hạnh
[28]
Nghiệp tội và phúc báo
Cả hai đã vĩnh trừ
Ba cõi chẳng nhiễm trước
Mới là bậc tịnh hạnh
[29]
Như nước trên lá sen
Kim khó xuyên hạt cải
Chẳng bị dục nhiễm ô
Mới là bậc tịnh hạnh
[30]
Tâm vui chẳng nhiễm trần
Sáng tròn như trăng rằm
Hủy báng đã trừ sạch
Mới là bậc tịnh hạnh
[31]
Như ánh trăng sáng ngời
Treo ở giữa hư không
Chẳng nhiễm nơi ái dục
Mới là bậc tịnh hạnh
[32]
Lánh tranh chẳng đua tranh
Bị phạm chẳng oán hờn
Ác đến thiện tiếp đãi
Mới là bậc tịnh hạnh
[33]
Thâm giải diệu trí tuệ
Biết rõ đường đúng sai
Liễu giải vô thượng nghĩa
Mới là bậc tịnh hạnh
[34]
Nếu ai ở thế gian
Khất thực để sinh sống
Vô ngã không chấp trước
Chẳng mất hạnh thanh tịnh
Trí tuệ vô cùng tận
Mới là bậc tịnh hạnh
[35]
Nếu khéo bỏ ái dục
Xuất gia lìa các thọ
Đoạn trừ nơi dục lậu
Mới là bậc tịnh hạnh
[36]
Thương xót các hữu tình
Khiến họ lìa sợ hãi
Chẳng hại làm lợi lành
Mới là bậc tịnh hạnh
[37]
Xa oán chẳng còn oán
Không gì gây thương tổn
Dẹp bỏ tâm tà kiến
Mới là bậc tịnh hạnh
[38]
Quá khứ cùng vị lai
Hiện tại không chấp trước
Chẳng buông cũng chẳng giữ
Mới là bậc tịnh hạnh
[39]
Diệt trừ tham sân si
Kiêu mạn các việc ác
Kim khó xuyên hạt cải
Mới là bậc tịnh hạnh
[40]
Thành với hào kiên cố
Đến đi chịu khổ não
Mong muốn qua bờ kia
Không nên nghe tà thuyết
Diệt ác đừng khởi sinh
Mới là bậc tịnh hạnh
[41]
Nếu ai đoạn ái dục
Đời này và đời sau
Tham ái đã trừ sạch
Mới là bậc tịnh hạnh
[42]
Ai không còn mong ngóng
Đời này và đời sau
Không chỗ để ngóng trông
Mới là bậc tịnh hạnh
[43]
Tự mình hiểu biết rõ
Trời người chẳng thể thấu
Khéo biết vô lượng quán
Mới là bậc tịnh hạnh
[44]
Quy mạng Nhân Trung Tôn
Quy mạng Nhân Trung Thượng
Xin hỏi Đức Thế Tôn
Vì sao gọi là thiền?
Kính mong Thiên Trung Thiên
Diễn nói giảng Kinh giới
[45]
Tự biết việc đời trước
Thấy được cõi trời người
Tận trừ gốc sinh tử
Trí tâm vĩnh tịch diệt
[46]
Tự biết tâm giải thoát
Lìa dục không chấp trước
Ba Minh đã thành tựu
Mới là bậc tịnh hạnh
[47]
Tự biết việc đời trước
Biết nhân duyên hữu tình
Như Lai Phật vô nhiễm
Mới là bậc tịnh hạnh
[48]
Trừ sạch tất cả kết
Nhiệt não cũng chẳng còn
Như Lai Phật vô nhiễm
Mới là bậc tịnh hạnh
[49]
Long tượng giữa tiên nhân
Đại Tiên bậc tối tôn
Tắm gội Tám Giải Thoát
Mới là bậc tịnh hạnh
[50]
Tận trừ mọi phiền não
Qua sông đến vô lậu
Từ đây qua bờ kia
Mới là bậc tịnh hạnh
[51]
Bhikṣu mặc Pháp y
Quán dục chẳng chân thật
Tĩnh tọa dưới cây vắng
Mới là bậc tịnh hạnh
[52]
Không việc gì chẳng biết
Vĩnh trừ mọi hoài nghi
Diệt tận các phiền não
Mới là bậc tịnh hạnh
[53]
Rời bỏ duyên gia đình
Xuất gia không sợ hãi
Uống được vị cam lộ
Mới là bậc tịnh hạnh
[54]
Đoạn tuyệt chuyện thế sự
Không thốt lời ác ôn
Quán sát Tám Chính Đạo
Mới là bậc tịnh hạnh
[55]
Đơn độc đi cùng khắp
Ẩn tàng vô hình ảnh
Khó hàng khéo tự điều
Mới là bậc tịnh hạnh
[56]
Vô hình không thể thấy
Đó cũng chẳng thể thấy
Ai thấu hiểu câu này
Thì phải luôn tư duy
Giác ngộ trừ kết sử
Mới là bậc tịnh hạnh
[57]
Khéo đoạn sông sinh tử
Khéo nhẫn vượt thế gian
Tự giác thoát hào sâu
Mới là bậc tịnh hạnh
[58]
Hãy cầu dứt luân hồi
Tịnh hạnh chẳng có dục
Tâm tự quán các tình
Tự mình tu tịnh hạnh
Ai khéo biết như thế
Mới là bậc tịnh hạnh
[59]
Trước đoạn tâm tham ái
Kiêu mạn và tà kiến
Diệt sạch mọi kết sử
Đó là bậc tịnh hạnh
[60]
Nếu ai biết diệu Pháp
Chẳng kể già hay trẻ
Quán kỹ giữ giới tín
Như Phạm Chí thờ lửa
[61]
Đối với Pháp tu hành
Tịnh hạnh là tối thượng
Tất cả các hữu lậu
Trừ sạch chẳng thừa sót
[62]
[Đối với Pháp tu hành]
[Tịnh hạnh là tối thượng]
Hoặc lại quán các pháp
Trừ sạch chẳng thừa sót
[63]
[Đối với Pháp tu hành]
[Tịnh hạnh là tối thượng]
Hoặc lại quán tụ hội
Trừ sạch chẳng thừa sót
[64]
[Đối với Pháp tu hành]
[Tịnh hạnh là tối thượng]
Hoặc lại quán nhân duyên
Trừ sạch chẳng thừa sót
[65]
Ví như nội Pháp bổn
Tịnh hạnh là biểu dương
Giả sử cùng đồng ngồi
Như Bhikṣu Thiện Dung
[66]
Ví như nội Pháp bổn
Tịnh hạnh là biểu dương
Biết sinh biết già bệnh
Biết chuyển đến đường chết
[67]
Ban ngày trời chiếu sáng
Ban đêm trăng sáng soi
Áo giáp rạng quân binh
Thiền định soi Đạo Nhân
Khi Phật hiện thế gian
Sáng rực khắp muôn nơi
[68]
Bậc tịnh hạnh không có
Vấn vương niệm vui buồn
Ý như như, bất động
Niệm niệm diệt hoài nghi
[69]
Sinh ra các diệu Pháp
Bậc tịnh hạnh tu thiền
Khéo giải lưới hoài nghi
Tự biết các pháp khổ
[70]
Sinh ra các diệu Pháp
Bậc tịnh hạnh tu thiền
Chiếu soi khắp thế gian
Như trời giữa hư không
[71]
Sinh ra các diệu Pháp
Bậc tịnh hạnh tu thiền
Dẹp tan chúng ma quân
Như Phật lìa trần cấu
❖
Tâm Ý và Bhikṣu
Sau cuối Phẩm Tịnh Hạnh
Các phẩm lần lượt nói
Đầy đủ ba mươi ba
Thánh Tôn giả Pháp Cứu đã soạn tập xong các bài kệ Pháp của Phật.
Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Hết quyển 4
Soạn tập: Tôn giả Pháp Cứu
Dịch sang cổ văn: Pháp sư Thiên Tức Tai (?-1000)
Dịch sang tiếng Việt: Tại gia Bồ-tát giới Thanh tín nam Nguyên Thuận
Dịch nghĩa: 19/10/2014 ◊ Cập nhật: 21/8/2021
☸ Cách đọc âm tiếng Phạn
Bhikṣu: bíc su
- 🏠 Home
- Phật Giáo
- Đại Tạng Kinh
- Chương 31: Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 4