Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Sư Tỷ Sao Lại Như Vậy?

Chương 18: Mạc Thành Hoan.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Từ Nhi đi lấy thuốc cho Hoa Tập Liên.

Mặc dù nàng đã thực sự bị bộ dáng yếu đuối kia của Hoa Tập Liên mê hoặc đến thần hồn điên đảo, nhưng vẫn phải nỗ lực bảo trì dáng vẻ cao lãnh của mình, bởi vậy nàng mới đẩy tay thiếu niên ra, rồi trưng lên vẻ mặt cao ngạo bước ra khỏi phòng.

Vừa rời khỏi tầm mắt Hoa Tập Liên, Tô Từ Nhi liền hấp tấp chạy đi lấy thuốc cho chàng.

Ngàn vạn lần Tô Từ Nhi không nghĩ tới, vậy mà nàng lại là một đứa nhan khống.

Quả nhiên chỉ cần là người thì đều không thoát khỏi câu "Giá trị nhan sắc là công lý".

Nguyên thân có một vị nhị sư đệ là Mạc Thành Hoan, mặc dù bây giờ chỉ là một dược tu vẫn chưa có danh tiếng gì, nhưng chỉ một thời gian nữa, dựa theo diễn biến của cốt truyện, ngày sau nhất định hắn sẽ đạt được danh xưng "bàn tay Thần" đệ nhất dược tu Tu Chân Giới, dù cho hồn đã bị Diêm Vương câu đi rồi, hắn đều có thể đem người cứu trở về được.

Đương nhiên, nói như vậy cũng có hơi khoa trương, nhưng xác thực Mạc Thành Hoan trong giới dược tu là một thiên tài cấp bậc đỉnh cao.

Nguyên nhân mà bây giờ vẫn còn chưa nổi danh là do hắn quá kín tiếng.

Vị thiên tài này say mê nghiên cứu, thích đắm chìm trong thế giới của riêng mình, căn bản là không nhiễm trần tục bên ngoài.

Tô Từ Nhi quen cửa quen nẻo đến viện của Mạc Thành Hoan.

Viện này đặt ở nơi tương đối vắng vẻ, dựa lưng vào sườn núi, lân cận quanh đó là vùng có nhiều thảo dược nhất Tiểu Linh Sơn.

Bởi vì xung quanh trống trải, vậy nên viện này rất lớn, phía trước còn có một khoảng đất rộng, bên trong chứa đủ loại thảo dược kỳ kỳ quái quái, Tô Từ Nhi vừa bước tới cửa sân đã ngửi được mùi.

Nàng hướng về phía nhà chính mà đi, cả đoạn đường đều phải tránh đám thảo dược ngổn ngang lộn xộn khắp nơi, vào lúc đẩy ra cánh cửa phòng chế dược cổ kính làm bằng gỗ, vị thiên tài dược tu kia còn đang nghiên cứu loại thuốc mới chưa biết tên của hắn.

Bên trong căn phòng không lớn tràn ngập mùi thuốc đắng chát, ba mặt tường đều là tủ thuốc ô vuông bằng gỗ màu nâu đậm, chỉ có thể nhìn thấy ở những tiệm thuốc cổ xưa nhất. Những dược liệu cần hong khô đều bị treo ngược trên trần nhà, từng sợi thật dài rủ xuống phía dưới.

Tô Từ Nhi băng qua một loạt thảo dược mới tìm được Mạc Thành Hoan đang ẩn náu ở nơi sâu nhất.

Mùi thuốc quá mức nồng nặc, Tô Từ Nhi có hơi hít thở không thông, thích ứng trong chốc lát, một lúc sau mới khẽ gọi hắn một tiếng:"Nhị sư đệ."

Nam nhân gầy gò mặc trên người đồng phục đệ tử Tiểu Linh Sơn đang giã thuốc, chậm rãi xoay người, trên mặt còn đang... đắp mặt nạ.

Tô Từ Nhi: ...

"Đại sư tỷ, mặt nạ của tỷ đã hoàn thành." Nam nhân mặt không biểu tình, mặt nạ không biết đã mang bao lâu, theo tiết tấu nói chuyện của hắn mà run run.

Tốt tốt tốt, ngươi đúng là chân ái mà.

Nhị sư đệ lấy thân thử mặt nạ mặt, mặt nạ môi, mặt nạ tay, mặt nạ chân... Cũng may là toàn thân nguyên thân trụi nhẵn khỏi cần tẩy lông, nếu không thì nhị sư đệ đây còn phải cống hiến cả lông của mình mất.

Đứng trước vị nhị sư đệ tận tâm như thế, Tô Từ Nhi cũng không dám làm chậm trễ việc của hắn:"Có thuốc hạ sốt không?"

"Đại sư tỷ, tỷ phát sốt à?" Nhị sư đệ nhíu mày.

Tô Từ Nhi lắc đầu:"Không phải ta."

"Ò." Nhị sư đệ gật đầu, sau đó cất lại thuốc hạ sốt đang cầm trên tay, đổi thành viên khác, nói:"Cái này rẻ nè."

Tô Từ Nhi: "... Lấy loại đắt."

Có thể bớt keo kiệt đi được không! ! !

Mạc Thành Hoan chậm rãi đổi một viên khác, miệng còn lầm bầm:"Không đủ kinh phí."

Mạc Thành Hoan thích nghiên cứu vài thứ kỳ quái, mà những thứ này cùng nhiệm vụ phía trên tuyên bố xuống không phù hợp, không phù hợp với nhiệm vụ thì đương nhiên là không nhận được kinh phí duy trì. Cũng ngay lúc đó, Tô Từ Nhi xuyên đến đây, đã vậy nàng còn là một nữ nhân theo chủ nghĩa hưởng lạc.

Nàng cùng Mạc Thành Hoan đạt được một thỏa thuận chung, hắn sẽ làm cho nàng mấy món đồ kỳ quái kia, còn nàng phải đưa cho hắn kinh phí.

Ngoại trừ những lúc Tô Từ Nhi đối mặt với nam chủ Hoa Tập Liên thì hệ thống cấp thấp mới nhanh nhạy lạ thường, còn phản ứng vào những lúc bình thường đều khá trì độn.

Cứ coi như là chỗ tốt của cấp thấp đi.

Hệ thống tuyệt đối sẽ không ngăn cản giao dịch của Tô Từ Nhi cùng Mạc Thành Hoan, sau khi hai người đạt được thỏa thuận chung như vậy, dần dần cũng tạo nên tình hữu nghị tỷ đệ có chút kỳ quái.

Nguyên thân là kẻ cuồng luyện kiếm, cuồng nhận nhiệm vụ, lại còn không biết tiêu phí, bởi vậy tích luỹ được rất nhiều tiền. Tô Từ Nhi đã thử tính một chút, số tiền kia chắc hẳn nàng có thể dùng được đến kiếp sau, thậm chí nuôi thêm một người nữa cũng được luôn.

Có lẽ đây chính là một đêm phất lên trong truyền thuyết.

Tô Từ Nhi lấy thuốc hạ sốt từ chỗ Mạc Thành Hoan xong, đang chuẩn bị đem đến chỗ Hoa Tập Liên, đột nhiên dừng lại.

Không được, sẽ sụp đổ thiết lập nhân vật mất.

Sau khi nàng suy đi nghĩ lại đủ kiểu, quyết định không tiếp tục đi tìm Hoa Tập Liên nữa, mà là đi tìm Dương Viêm Long.

.

Dương Viêm Long vẫn còn nhỏ tuổi, so với Hoa Tập Liên cũng không lớn hơn được mấy tháng, bản chất của hắn cũng không phải là xấu, chỉ bởi vì đại sư tỷ mà hắn vẫn luôn đi theo không thích Hoa Tập Liên, cho nên hắn cũng học theo khi dễ tiểu nam chủ mà thôi.

Tô Từ Nhi nghĩ, bây giờ còn có thể tích được chút đức cho Dương Viêm Long thì cứ tranh thủ mà tích đi, nếu như thật sự đến lúc phải biến thành đệm cũng có thể cao cấp hơn một chút, ví dụ như làm đệm dựa gì đó.

Vào lúc Tô Từ Nhi tìm tới chỗ Dương Viêm Long, vị tiểu huynh đệ này còn đang kiểm tiểu kim khố của hắn.

Trong tiểu thuyết cũng không có giới thiệu thân thế hay bối cảnh của Dương Viêm Long, dù sao hắn cũng chỉ là một pháo hôi làm nền mà thôi, căn bản là cũng không cần phải tốn thêm mực viết làm gì.

Chẳng qua nhìn từ chi phí ăn mặc của Dương Viêm Long mà đoán, nhà hắn chắc chắn sẽ không nghèo. Vào lúc Tô Từ Nhi mới đến Tu Chân Giới, hoàn toàn không biết gì đối với những đồ vật đang được lưu hành ở Tu Chân Giới, đều là Dương Viêm Long dắt nàng theo mua mua mua.

Về sau Tô Từ Nhi mới phát hiện, những nơi Dương Viêm Long dắt nàng đi đều là cửa hàng cao cấp xa xỉ phẩm, là nơi chuyên môn hố mấy kẻ có tiền.

Trước khi xuyên qua, Tô Từ Nhi là một đứa nghèo rớt mồng tơi: ... Nàng không có loại thói quen tiêu phí này.

Dương Viêm Long là một tên cuồng mua sắm, fan cuồng những món hàng siêu cấp xa xỉ, thích nhất là một nhãn hiệu đá quý nào đó ở Tu Chân Giới.

Cái nhãn hiệu này cũng rất thần kỳ, mặc dù là một nơi chuyên môn bán đá quý, thế nhưng nó lại sáng lập ra một dịch vụ độc môn gọi là "Vạn vật đều có thể khảm".

Theo Tô Từ Nhi thấy, loại dịch vụ này giống như chuyên dùng để hố mấy tên đần tài đại khí thô kiểu như Dương Viêm Long vậy.

Hiện tại, khắp nơi trên người Dương Viêm Long đều khảm đầy đá quý, mà toàn bộ đều là châu báu của nhãn hiệu kia.

Nghe nói sắp tới đây sẽ là đợt giảm giá mỗi năm một lần của tiệm đó, Dương Viêm Long kiểm lại tiền là để chuẩn bị cho đợt giảm giá.

Tô Từ Nhi: ... Tâm tư cả ngày đều không đặt ở chỗ luyện kiếm, chả trách sao lại không tiến bộ thêm được chút nào!

Nhận xét đến từ Tô Từ Nhi dành cả ngày để làm cá muối.

Viện của Dương Viêm Long là nơi tráng lệ nhất toàn bộ Tiểu Linh Sơn, tựa như là bảo khố của rồng, bày ra rất nhiều vàng ngọc đá quý rực rỡ muôn màu, Tô Từ Nhi chỉ vừa liếc qua đã gần như bị sáng mù cả mắt.

"Đại sư tỷ?" Dương Viêm Long lọt thỏm giữa đống bảo vật, đang đếm tiền được một nửa thì thấy được Tô Từ Nhi đang đứng ngoài cửa sổ, lập tức lộ vẻ kinh hỉ.

Số lần đại sư tỷ cao lãnh đến tìm hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay! ! !

"Đưa cái này cho hắn." Cách cửa sổ, Tô Từ Nhi đưa đồ vật trong tay cho Dương Viêm Long.

Không phải là Tô Từ Nhi không muốn đi vào, mà là nàng sợ không cẩn thận đυ.ng phải thứ gì... Nàng đền không nổi.

Mặc dù đúng là nàng có gia tài bạc triệu, nhưng nếu có thể tiết kiệm được thì vẫn nên tiết kiệm một chút.

"Đây là gì vậy ạ?" Dương Viêm Long không hiểu lắm:"Cho ai cơ?"

"Cho Hoa Tập Liên, dùng để hạ sốt."

Ngay lập tức tùy tùng trở nên không vui, lại còn bĩu cả môi nữa:"Đại sư tỷ, sao tỷ lại đối tốt với hắn như vậy?"

Hiếm khi Tô Từ Nhi lộ ra mấy phần cảm xúc, có chút không kiên nhẫn:"Ngươi nghĩ là vì cái gì?"

Dương Viêm Long cố gắng dùng cái đầu nhỏ của mình nghĩ nghĩ, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, mặt mũi tràn đầy vui mừng:"Đại sư tỷ lo ta bị sư tôn trách phạt, là vì tốt cho ta!"

Đại sư tỷ mặc dù là người lạnh lùng kiệm lời, thế mà lại nghĩ cho hắn nhiều như vậy!

Dương Viêm Long dùng đôi mắt lấp lánh ánh sao ngước nhìn Tô Từ Nhi.

Tô Từ Nhi: "... Ngươi thật thông minh."

Thế mà còn được đại sư tỷ khen nữa chớ! ! !

Dương Viêm Long mừng đến mức không phân biệt được đông hay là tây, rất chi là vui vẻ cầm thuốc hạ sốt đi tìm Hoa Tập Liên.
« Chương TrướcChương Tiếp »