Chương 43: "đây Thật Sự Là Con Gái Ông? Rất Không Có Khả Năng Đi."2

Bên trong căn phòng Tiền Kiến Quốc mặt đỏ bừng, cơn tức giận ngày càng dâng cao trong l*иg ngực làm sao cũng không ép xuống được.

Đột nhiên, ông ngồi dậy nôn mửa, ô uế dính đầy trên gối, một giây sau ông liền bất tỉnh. 】

Nội tâm Thư Hân hồi hộp một chút, cô biết đại khái nguyên nhân cha dì Tiền Tinh mất.

Tiền Kiến Quốc người già tuổi tác đã cao, vốn sức khỏe không tốt, còn nhận lấy kí©h thí©ɧ lớn như vậy, xuất huyết não còn không thể xảy ra sao?

Xuất huyết não là giai đoạn cấp tính, xác xuất chết vì bệnh tới 35%. Thật sự là không biết nói gì cho phải.

Cô liếc mắt vô tội nhìn Tiền Tinh, nghĩ đến rốt cuộc làm thế nào giúp dì Tiền.

Tiền Tinh ôn nhu nói chuyện, "Hân Hân nếu như con nguyện ý, vậy dì cũng quá cảm kích. Nếu như con không nguyện ý, chuyện kia cũng không quan hệ."

Bà lúc này mới tới trước cửa, chỉ muốn nhìn xem sách bài tập của Thư Hân.

Phải biết, nguyên nhân thành tích Thư Hân tăng mạnh như thế, thật sự là quá câu người.

Nếu như cũng có thể áp dụng cho các học sinh khác, chẳng phải là chuyện tốt?



Thư Hân mặc dù đắm chìm trong cảnh tượng, nhưng cũng lưu lại một phần tiềm thức nghe Tiền Tinh nói chuyện, cô không ngại cười cười, "Vậy đi gian phòng của cháu xem một chút đi."

Các chương trình học được đổi trong hệ thống, có video hướng dẫn, có bài tập được lựa chọn kỹ càng, còn có lưu ý trọng điểm.

Ngoại trừ bản thân cô, ai cũng không nhìn thấy.

Bày biện bên trong phòng cô đều tài nguyên có sẵn trên thị trường, nhiều lắm là có một ít điểm nổi bật và ghi chú do cô vạch ra.

Tiền Tinh đã muốn nhìn, vậy liền để bà nhìn đầy đủ đi.

Tiền Tinh tâm tình vui vẻ, bà đứng người lên, đi đến gian phòng Thư Hân.

Thư Hân đi theo ở phía sau, thần sắc bi thương nhìn chằm chằm thân ảnh của bà, lúc này khung cảnh mới xuất hiện.

【 "Anh muốn ly hôn với tôi? Anh đang nói đùa thôi đúng không?!"

Tiền Tinh hai mắt phím hồng, mặt mũi tràn đầy phẫn nộ cùng đau lòng, "Tôi đến cùng đã làm chuyện gì có lỗi với anh? Làm anh tìm trăm phương ngàn kế như thế cùng tôi tách ra. Không chỉ có như thế, còn làm cha tôi tức chết. Anh còn là con người sao?"