Chương 20: Cô gái đi cùng Liên đại sư, đẹp quá!

Nghe vậy, Ngao An An mới nhớ ra, còn Liên đại sư ở bên cạnh đã vội vàng nói: “Ta sẽ đốt ngay bây giờ.”

Một lúc sau, Đao Lao Quỷ thỏa mãn ăn hương nến, trong đầu đột nhiên nhớ lại lời Ngao An An nói hôm qua rằng hôm nay sẽ đến, nên nói rằng, hôm qua đại lão đã quyết định hôm nay sẽ tìm vị Liên đại sư này rồi?

Nghĩ đến từ khi gặp Ngao An An đến giờ, mỗi hành động của cô đều nằm ngoài dự đoán, Đao Lao Quỷ luôn cảm thấy Ngao An An dường như đang bày một ván cờ lớn.

Ý nghĩ đó lóe lên rồi tắt, Đao Lao Quỷ nhanh chóng chôn giấu nó đi, bất kể có phải hay không, nó đều chỉ có thể cam tâm tình nguyện để cô sai khiến.

Lúc này, Liên đại sư đã dẫn Ngao An An đến một quán ăn lâu đời gần đó.

Ông chủ quán thấy Liên đại sư đến, ánh mắt sáng lên nói, “Liên đại sư, ngài đến rồi, mau vào trong, có phòng riêng để dành cho ngài đó!”

“Không cần, tùy tiện tìm chỗ nào ngồi là được rồi.” Liên đại sư hòa nhã nói, sau đó tìm một bàn trống cho hai người ngồi xuống.

Ông chủ thấy vậy, đành nói, “Vậy hôm nay Liên đại sư muốn ăn gì? Vị này là...?”

Cô gái đi cùng Liên đại sư, đẹp quá!

“Đồ đệ của ta.” Liên đại sư liếc nhìn Ngao An An bên cạnh, cuối cùng vẫn nói ra mối quan hệ này.

Nói xong, còn quan sát phản ứng của Ngao An An, thấy cô không có phản ứng gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Nghe vậy, ông chủ lúc đầu giật mình, sau đó nói với Ngao An An: “Tiểu thư thật có phúc, bao nhiêu người muốn bái Liên đại sư làm thầy đều bị từ chối, vận khí của cô tốt thật!”

Ngao An An nghe lời ông chủ khen ngợi Liên đại sư, liếc mắt nhìn hắn một cái.

Liên đại sư vội vàng cười cười, có nhiều người thật, nhưng hắn chưa nhận ai, dù sao thì, nhận một đệ tử tốt là có thêm trợ thủ, nhưng nhận đệ tử không tốt là thêm nguy hiểm, nên hắn không dễ dàng nhận đồ đệ.

Vậy nên bao nhiêu năm qua vẫn chưa tìm được ai thích hợp.

“Được rồi, mang mấy món đặc sản ngon đến tiếp đãi đồ đệ ta, thêm vài món ngoài những món ta ăn bình thường.” Liên đại sư vội vàng nói, để ông chủ bớt nói thêm gì nữa.

“Được rồi, các ngài đợi chút.” Ông chủ không nói gì thêm, vội đi xuống, sau đó tự tay bưng hai ly đồ uống lên.

Thấy thái độ của ông chủ, Ngao An An nhìn Liên đại sư nói: “Trước đây ngươi từng giúp ông ấy?”

“Ừ, xa gần gì cũng là hàng xóm, muốn sống tốt ở đây, đương nhiên phải quan hệ tốt với mọi người xung quanh, khi ta mới mở quán đã giúp bà con ở đây xem tướng đoán chữ miễn phí, giúp những người đối nhân xử thế tốt tránh được một vài tai họa nhỏ, điều này giúp ta nhanh chóng đứng vững ở đây, đôi khi họ cũng giới thiệu người khác đến tìm ta, chúng ta làm nghề này, quan hệ rất quan trọng.”