Khi đó hai nữ nhân đi theo bên cạnh Phương lão gia, theo thứ tự là đại phu nhân và nhị phu nhân của Phương phủ. Úc Nhiễm hiểu rõ một ít chuyện, lão gia phương gia này có ngũ phòng thê thϊếp, hai phu nhân, ba tiểu thϊếp, cô gái chết kia chính là thiếp ngũ phòng
Nhắc tới cũng trùng hợp, phàm là tiểu thϊếp theo Phương lão gia đều không có kết quả tốt, có một người ba năm trước vừa qua khỏi cửa, hai tháng thì bệnh qua đời, còn có một người mang thai, nhưng mà sau đó bất ngờ sẩy thai, hài tử không còn, người cũng điên
"Nữ nhân trong thâm trạch, thực sự là đáng thương" Lô Nguyệt không khỏi cảm khái, "Vẫn may cha ta chỉ cưới một mình mẹ ta"
Úc Nhiễm giương mắt nhìn hắn, "Ngươi cảm thấy hai người phụ nữ trước, một chết một điên, không phải ngoài ý muốn?"
"Tự nhiên không phải, ta cảm thấy hai phu nhân kia hiềm nghi rất lớn!"
Úc Nhiễm cúi đầu thấp, tựa như đang suy nghĩ chuyện gì, "Nhưng kết quả khám nghiệm thi thể cho thấy, Khương thị hẳn là tự sát"
"Vậy khẳng định cũng là bởi vì chuyện gì, bị bức ép chết"
Úc Nhiễm cảm thấy chỗ nào không đúng, nhưng trong thời gian ngắn lại không nói ra được
"Nha đầu báo án tìm được không?"
"Vẫn chưa"
"Tìm được rồi thì lập tức dẫn nàng ta lại đây gặp ta"
Vừa mới dứt lời, thì có bộ khoái bước nhanh chạy tới, "Lão đại, nha đầu kia dẫn về rồi"
Úc Nhiễm lướt qua hắn nhìn phía sau, quả nhiên có một tiểu nha đầu lo lo sợ sợ bị dẫn vào. Lô Nguyệt vừa nhìn thì nhận ra, "Là nàng là nàng là nàng"
Tiểu nha đầu xem ra có chút sợ sệt, con mắt vẫn nhìn mặt đất, thân thể nhỏ bé không tự chủ được khẽ run. Úc Nhiễm ngữ khí ôn nhu trấn an vài câu, nàng mới dần dần tỉnh táo lại
"Nô tỳ tên Tiểu Lê, là nha đầu bên cạnh nhị phu nhân"
"Là nhị phu nhân cho ngươi báo án?" Úc Nhiễm hỏi
Tiểu Lê gật gù, "Lão gia muốn dàn xếp cho ổn thỏa, nhưng, nhưng nhị phu nhân và ngũ cô nương bình thường tình nghĩa thâm hậu, nhị phu nhân không cam lòng nàng cứ như vậy không minh bạch mà đi, cho nên lén lút phái tôi ra ngoài"
Khi Úc Nhiễm nghĩ đến Phương lão gia định vùi lấp xác chết, biểu hiện của hai phu nhân, lúc đó nhị phu nhân xác thực bi thương cũng không kinh hoảng, đại khái bởi vì nàng ấy vốn là muốn cho chuyện này công khai với mọi người, nghĩ như thế, đại phu nhân ngay lúc đó vẻ mặt thì đáng nghi rất nhiều
"Đại phu nhân kia thường ngày cùng nàng quan hệ làm sao?"
Tiểu Lê do dự chốc lát, tiện đà như là không đếm xỉa đến: "Đại phu nhân người này, bình thường thì kiêu căng tự mãn, hơn nữa vô cùng ghen tị. Lão gia chỉ cần hơi yêu chuộng ai nhiều một chút, bà ta sẽ thay đổi biện pháp tìm người đó gây phiền phức. Phu nhân nhà tôi mới vừa vào phủ lúc đó cũng chịu qua không ít thiệt thòi, cũng may phu nhân thông tuệ hơn người, sau đó lão gia lại cưới thϊếp, bà ta mới đem tâm tư từ trên người phu nhân chuyển đi. Mấy tháng trước ngũ cô nương vào phủ, lão gia vui mừng khủng khiếp, vật gì tốt đều tặng cho phòng ngũ cô nương, đại phu nhân tự nhiên là không vui vẻ, trong bóng tối gây chuyện với nàng ít chuyện"
Vừa nói như thế, đại phu nhân hiềm nghi đúng là thật sự có chút không nói được
"Nghe nói hai tiểu thϊếp trước, một bệnh chết, một điên đi?" Úc Nhiễm nói, "Những việc này, ngươi có biết ít gì?"
Tiểu Lê ngẩng đầu nhìn Úc Nhiễm một chút, lại rất nhanh cúi đầu, "Nô tỳ, nô tỳ không dám nói lung tung"
"Nơi này là nha môn, lại nói không sao, chỉ cần là lời nói thật, không ai sẽ trách tội ngươi"
Tiểu Lê khẽ cắn răng, "Mùa đông năm ấy lão gia ra ngoài buôn bán, quý phủ thì do đại phu nhân tạm thời quản lý. Sau đó không biết xảy ra chuyện gì, phòng thu chi làm mất đi một khoản ngân phiếu, đại phu nhân liền bắt đầu tra xét toàn phủ, cuối cùng ở trong phòng tam cô nương tìm ra được"
Úc Nhiễm không khỏi nhíu mày, "Tam cô nương là người như vậy?"
"Nô tỳ khó nói, nhưng tam cô nương bình thường đều là dáng dấp ôn nhu thiện tâm, cũng không thấy nàng và người khác tranh cái gì, mọi người trong đầu đều mơ hồ cảm thấy chuyện có kỳ lạ, nhưng mà đại phu nhân lại qua loa định luận xuống"
"Sau đó xử trí ra sao?"
Đại phu nhân phạt tam cô nương ở ngoài nhà chính quỳ một ngày một đêm, nói là trước tiên trừng phạt nhỏ, đợi lão gia trở về định đoạt tiếp. Nhưng ngày ấy tuyết lớn rơi xuống, trời lạnh thấu xương, tam cô nương từ nhỏ thân thể yếu, đừng nói một ngày một đêm, chỉ một canh giờ liền ngất đi. Đại phu nhân sợ cũng lo chết người, liền để người đỡ nàng trở về phòng, nhưng bệnh cứ như vậy rơi xuống, mời bao nhiêu đại phu cũng vô dụng, cuối cùng không đợi được lão gia trở về, tam cô nương thì đi rồi"
Trong lòng Úc Nhiễm có chút ngạt thở, bọn bộ khoái ở đây cũng dồn dập đều thở dài một hơi
"Phương lão gia thì không có trách tội đại phu nhân?"
"Lão gia coi trọng sĩ diện, luôn nói chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài. Tam cô nương đi thì đi rồi, vẫn là mang theo tội lỗi đi theo, lão gia cho dù có chút khổ sở, nhưng cũng không tiện đem chuyện làm lớn thêm tìm cái không phải của đại phu nhân"
Chuyện của quá khứ, nhiều năm sau như vậy nhắc tới, vẫn để cho người tiếc nuối không ngớt. Úc Nhiễm không hỏi tới nữa, "Vậy còn có một tứ cô nương thì sao?"
"Tứ cô nương khi mang thai sáu tháng, không cẩn thận từ trên bậc thang té xuống, hài tử thì mất đi"
"Chỉ là không cẩn thận té ngã?" Úc Nhiễm hỏi
"Lúc đó bên người chỉ có nha đầu bên cạnh tứ cô nương, cô ta nói không phải cô ta đẩy, nhưng sau đó tứ cô nương thì điên đi cũng không biết có phải thật sự không liên quan cô ta hay không, lão gia thì sau khi xử phạt cô ta lại đuổi cô ta ra phủ"
Việc này nghe tới, ngược lại không có quan hệ gì với đại phu nhân rồi
"Là ai đầu tiên phát hiện xác chết của ngũ cô nương?"
"Là Uyển Uyển cô nương của hậu viện, nàng mỗi ngày dậy sớm thay các phu nhân lão gia giặt quần áo, muốn đến bên cạnh giếng kia gánh nước"
Úc Nhiễm bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, không khỏi kỳ quái, ngũ cô nương này ở trong phòng tây sương, tại sao trong đêm yên lành nàng ta muốn đi đến hậu viện? Nơi đó vào đêm bỏ hoang không có người ở, chẳng lẽ là thật sự đi tự sát?
"Gần đây ngũ cô nương có chuyện phiền lòng gì?"
Tiểu Lê lắc đầu một cái, "Ngoại trừ đại phu nhân không có chuyện gì tìm nàng gây phiền phức, lão gia vẫn là rất sủng nàng, phu nhân lại đặc biệt chăm sóc nàng....tôi kỳ thực cũng chỉ có khi phu nhân đi tìm ngũ cô nương cùng nàng có chút tiếp xúc, khả năng có chuyện gì, tôi thì không biết"
"Phu nhân nhà ngươi và nàng quan hệ tốt như vậy?"
"Phu nhân và ngũ cô nương là bạn cũ, rất lâu lúc trước khi chừ vào phủ, thì đã là bạn bè rất tốt rồi"
Úc Nhiễm lại lục tục hỏi chút vấn đề, chậm chút chút thời gian mới để cho người đưa Tiểu Lê về Phương phủ. Vụ án này thoạt nhìn là Khương thị tự sát, hoặc là đại phu nhân có ý định hãm hại, nhưng Úc Nhiễm luôn cảm thấy không đơn giản như vậy, bởi vậy cô sứt đầu mẻ trán, mãi cho đến đêm khuya mới mệt không thể tả trở về phòng của chính mình
Úc Nhiễm còn ngồi ở một bên bàn nhắm mắt suy tư chi tiết nhỏ của vụ án, La Hương chưa nghỉ ngơi liền tới tìm cô
"Tại sao còn chưa ngủ?" Úc Nhiễm cảm xúc buồn bực thời điểm đang nhìn đến nàng bất giác hòa hoãn xuống, đối phương hình như lập tức thì đã nhận ra uể oải trong giọng nói của cô
La Hương ra dấu: "Tôi giúp cô xoa bóp"
Úc Nhiễm không có từ chối, thủ pháp của La Hương làm cho cô dần dần lắng đọng xuống, cả đầu óc hỗn độn cũng không khỏi trở nên rõ ràng, nhưng sau đó lại thoải mái có chút buồn ngủ
Trong lúc hoảng hốt, cô cảm thấy lực đạo của bả vai không có, sau đó có một đôi tay từ phía sau sít sao ôm chặt lấy cô
Tác giả có lời muốn nói: Đến giúp đỡ Úc bộ đầu phá án a, đoán xem hung thủ là ai
Báo trước: Chương tiếp theo thân phận của La Hương cô nương sẽ bị vạch trần