Chương 10: Trường Sinh

Mọi truyện bắt đầu từ 4 năm về trước trong một lần hắn đi lên biên giới giáp trung quốc mua dược liệu, vô tình gặp một cô gái đang đại chiến với một con rắn tinh ở rừng sâu, tình hình lúc đó nghiêng hắn về phía con rắn tinh, tu vi của cô gái kia vẫn là kém hơn một bậc chống đỡ đến như vậy là rất cố gắng rồi.

Hắn liền nhảy vào hỗ trợ cô gái, qua vài hiệp hắn dùng một rìu bổ đôi đầu con rắn tinh...sau đó hai người làm quen kết bạn đồng hành một thời gian.

Có lẽ là do duyên kiếp cho hai người gặp nhau, hắn lần đầu trong đời biết trái tim rung động là như thế nào. Hai người đều biết ý đối phương nhưng cuối cùng thù hận vẫn che đi lí trí của hắn, chưa báo được thù hắn không nghĩ đến chuyện cá nhân, và hắn quyết định chôn vùi tình chủng trong người bỏ đi không một lời từ biệt.

Khi đã mua được dược liệu trên đường trở về hắn đi ngang qua một bản làng, thấy có oán khí ngập trời hắn liền ghé qua, hắn phát hiện ra một lão thầy tàu đang luyện phép trong bản, lão đã gϊếŧ nhiều người dân trong bản làm bùa luyện phép. Lúc đó hắn rất tức giận rút rìu xông lên đại chiến với lão thầy tàu một trận, kẻ phương bắc lại dám tác oai tác quái ở đất phương nam, là một người đất nam hắn không thể không gia tay diệt trừ ngoại bang làm hại dân nước nam.

Đại chiến nguyên nửa ngày không phân cao thấp, đến cuối cùng hắn phải dùng đến lá bùa cấm thuật thầy mo đưa cho phòng thân mới đánh chết lão thầy tàu, hắn lúc đó cũng bị thương không nhẹ. Lúc thân thể của lão thầy tàu ngã xuống một thanh âm mềm mại quen thuộc vang lên.

“ Sư phụ.”

Hắn lúc đó như chết lặng đứng im nhìn cô gái đang ôm lấy thân thể của lão thầy tàu, cô gái ngước mắt nhìn hắn đôi mắt liền đỏ hoe đấm lệ mà gào lên.

“ Tại sao anh lại hại chết sư phụ tôi.”

Hắn vẫn bất động nhìn cô gái một lúc lâu, 4 mắt nhìn nhau hắn không biết phải nói gì, cuối cùng hắn quay lưng đi chỉ để lại một câu.

“ Ông ta làm hại đến người vô tội.”

....

Thở dài thân thể hắn cũng biến mất trong màn đêm đen, những tiếng côn trùng kêu râm ran trong đêm hoà cùng những bóng dáng mờ ảo làm người ta nghe thấy mà rợn tóc gáy.

Sáng sớm hôm sau hắn đã lang thang khắp thành phố Việt Trì tìm kiếm cửa vào cổ thành. Đứng ở trước cột đá thề mắt hắn nheo lại nơi đây tương truyền là nơi An Dương Vương Thục Phán phát thệ khi được Hùng Duệ Vương nhường ngôi, nhìn cột đá mã não hội tụ những luồng linh khí tinh thuần hắn thầm nuốt nước bọt, không biết có nên hút một phát hay không nhưng suy đi nghĩ lại hắn bỏ đi ý định đó nếu hắn mà hút mấy ông thần trên kia lại tìm hắn tính sổ thì mệt.

Đi quanh cột đá hắn mơ hồ nhìn thấy một đồ án mờ ảo, hắn trừng lên nhìn cho thật kĩ nhưng lại không phát hiện ra thêm điều gì. Lắc đầu chỉ biết thở dài rồi lại đi quanh đỉnh Nghĩa Lĩnh tìm kiếm một lần nữa.



Mất nguyên một ngày hắn không hề tìm thấy cửa vào cổ thành, nhưng hắn cũng phát hiện những kẻ có mục đích như hắn, tìm được lối vào trước tiên cơ duyên cũng nhiều hơn người đến sau, cổ thành ẩn chứa nhiều bí ẩn của 18 đời Vua Hùng, theo một số truyền thuyết Phong Châu cổ thành ẩn chứa những bảo vật có thể khiến kẻ tu đạo đạt đến cảnh giới Thánh Nhân một cảnh giới mạnh nhất thế giới này.

Cảnh giới Thánh Nhân là cảnh giới mà tất cả những kẻ tu đạo đều mơ ước đạt đến, Thánh Nhân hiểu rõ tuyên cổ, trường tồn cùng thiên địa, trường sinh bất tử là điều nhiều kẻ mơ đến, từ các bậc đế vương cổ đại đều mong muốn trường sinh bất tử họ tìm đủ mọi cách để đạt được bất tử nhưng đến cuối cùng không ai biết được trường sinh bất tử liệu có tồn tại thật hay không.

Chỉ cần một tia hi vọng sẽ có rất nhiều người tranh đoạt, ai cũng mong mình là kẻ tìm được bí mật của trường sinh bất tử, cổ thành xuất thế mang theo bí mật nên có rất nhiều người tiến vào vũng bùn cổ thành mặc kệ nguy hiểm.

Buổi tối hắn đến một quán cơm rang gọi một đĩa thập cẩm lên ngồi ăn chầm chậm, ngắm nhìn khung cảnh nhộn nhịp của xã hội, bất giác hắn ngước mặt lên chiếc ti vi đang phát một đoạn thời sự.

“ Ngày 26-5 các nước đông nam á sẽ có cơ hội chiếm ngưỡng siêu trăng máu rất ít xuất hiện...”

Hắn nhăm mày miệng lầm bầm.

“ Siêu trăng máu...ngày 26-5...trăng máu.”

Đột nhiên trong đầu hắn loé lên ngày 26-5 dương lịch vậy âm lịch là ngày?

Hắn bấm tay tính toán đột nhiên đứng bật lên nói.

“ Là 15 âm lịch.”

Mấy người xung quanh nhìn hắn như thằng bị bệnh thần kinh vậy, hắn cũng mặc kệ trả tiền liền trở về phòng ngồi lên giường tiến vào suy tư, siêu trăng máu là hiện tượng nguyệt thực toàn phần hay nói là thiên cẩu nhật thực, mặt trăng che đi hết anh sáng của mặt trời đây cũng là thời điểm âm khí cực thịnh nhất trong vài trăm năm mới xuất hiện một lần.

Hắn dám chắc cổ thành sẽ xuất hiện cửa vào ở thời điểm này, cổ nhân phong ấn cổ thành cần dùng đến năng lượng duy trì phong ấn thứ năng lượng họ dùng chính là dương khí từ mặt trời, thời gian đã trải qua mấy nghìn năm phong ấn đã sắp không chống đỡ nổi, lần này nếu để quái vật bị phong ấn trong cổ thành thoát ra thì nhân gian sẽ thành chốn địa ngục hắn không muốn nhìn thấy những điều đó, cảm giác mất mát người thân nó rất kinh khủng hắn không muốn thế gian chịu nạn vì quái vật tà ác nên hắn nhất định phải tìm cách diệt quái vật hoặc gia trì thêm cho phong ấn mặc dù cả hai đều rất khó khăn.

Các bậc thánh hiền cổ xưa còn không thể làm hắn không biết mình có thể làm được điều phi thường đó không nữa, thở dài một hơi mặc kệ như thế nào hắn cũng phải cố hết sức lực.