Chương 66: Bảo bối, thật tuyệt! (h+)

Sau buổi họp báo, tất tần tật thông tin về cô được phơi bày. Cẩm Nhiên bây giờ thật sự đã có vị thế và ngang hàng để sánh đôi cùng anh. Những lời chê bai cô không xứng tầm với Nhất Dương cũng đều bị thu lại. Thay vào đó là những lời nịnh nọt, yêu thương.

Trình Nhất Dương thở phào nhìn tất cả mọi thứ. Tuy vẫn có những fan vẫn chưa chấp nhận việc anh sẽ có người yêu. Nhưng xem ra dư luận cũng đã bớt đi sự sôi nổi. Cẩm Nhiên bước ra ngoài với mái tóc ướt sũng. Cô đưa khăn lau khô đi một chút rồi leo lên lòng anh.

- Sao cứ ngồi cười tủm tỉm thế?

- Anh là đang hạnh phúc đó.

Cô bật cười tiếp tục lau khô mái tóc mình. Nhất Dương đưa mắt nhìn lên, bàn tay anh nhanh chóng đưa lên giúp cô lau đi mái tóc ướt sũng. Cẩm Nhiên ủy vào người anh, mặc anh giúp mình mà làm nũng.

- Ngày mai em phải đi làm lại rồi~

- Hay anh gọi mẹ cho em nghỉ thêm vài ngày nhé?

- Không đâu, em không muốn mình yêu đương rồi sẽ bỏ bê công việc. Như vậy, hình ảnh trong mắt mẹ chồng sẽ thật không tốt.

- Gì cơ? Ai mẹ chồng em?

Cẩm Nhiên bỗng dưng lại ngượng chín cả mặt. Cô không biết nên nói gì hơn đành đánh trống lãng.

- Aaa tự dưng em nhớ ra ngày mai có báo cáo tổng doanh thu. Phải rồi...em phải đi làm ngay mới được.

Vừa đứng lên chưa kịp chạy đã bị anh đưa tay kéo giật ngược về sau. Cẩm Nhiên ngã xuống giường, chưa kịp phản ứng đã bị cơ thể cao to đè lên. Ở khoảng cách gần này, trái tim đập thình thịch liên tục khiến cô đỏ mặt.

- Anh...anh tính làm gì?

- Ở trong tư thế này thì em nghĩ anh sẽ làm gì?

- Đừng...ưʍ...

Cô còn chưa kịp nói ra câu phản bác đã bị môi anh chặn lại. Nhất Dương hết cắn rồi mυ"ŧ cánh môi ngọt ngào của cô. Đôi môi anh dần di chuyển, nhẹ nhàng từ má qua tai rồi cắn nhẹ một cái.

- Ưʍ...

Từng dấu hôn đỏ bắt đầu xuất hiện ở bên cổ. Cẩm Nhiên dần bị anh cuốn vào những mê man mà quên mất đi cả kháng cự. Bàn tay hư hỏng của anh chẳng mấy chốc đã nằm gọn bên trong áo, thỏa sức xoa nắn hai trái hồng đào.

- Ưʍ...Dương...em...hôn nó đi...

Nhất Dương nhếch môi vén áo cô lên, anh cúi đầu bắt đầu mυ"ŧ máp như một đứa con nít khát sữa mẹ. Bầu ngực còn lại cũng không bị bỏ phí, bàn tay anh ôm lấy nhào nắn đủ mọi hình dạng.

- Ưʍ...ân...đừng cắn...

Thoát y cho chính mình, anh chỉ để lại duy nhất chiếc qυầи ɭóŧ trên người. Cúi xuống luồn tay vào quần cô tìm đến nơi nữ tính ẩm ướt khẽ vuốt ve.

- Cẩm Nhiên, em xem em mẩm cảm như nào này.

- Ưʍ...đừng mà...

- Anh cho tay vào nhé?

Tay anh mơn chớn một chút rồi tiến vào bên trong cô. Một ngón rồi hai, ba ngón lần lượt ra vào.

- Ưʍ...Dương...ân...

Chẳng mấy chốc quần áo cô đã bay xuống sàn nhà. Nhất Dương bất chợt rút tay ra làm cô khó chịu uốn éo cả cơ thể.

- Ưʍ...anh...khó chịu...

- Muốn anh giúp không?

- Muốn...híc...

- Vậy giúp anh giải phóng nó đi.

Cẩm Nhiên bị tìиɧ ɖu͙© dẫn dắt. Đầu óc cô mụ mị, ngồi dậy đưa tay đến qυầи ɭóŧ của anh dần cởi ra. Vật nam tính căng cứng bật ra ngay trước mắt làm cô sợ hãi. Nhất Dương khẽ cười kéo tay cô chạm vào vật nam tính của mình.

- Vuốt ve nó đi!

Ngước mắt lên nhìn anh, Cẩm Nhiên lấy hết can đảm vuốt ve vật lớn. Cảm giác nóng hổi này làm cô cảm thấy vô cùng bức bối. Đẩy ngã cô xuống giường, Nhất Dương không báo trước mà xâm nhập hẳn vào trong cô.

- Ưʍ...ân...sao anh...híc...nhẹ...

- Bảo bối...bên trong em thật thích.

- Híc...ưʍ...ân...anh...sâu quá...aaa...

Từng âm thanh rêи ɾỉ của cô như động lực cho từng cú thúc của anh. Cứ như vậy anh lật cô không biết bao nhiêu tư thế cho một cuộc chiến dài đằng đẵng. Đến khi không chịu nổi nữa anh mới rút ra bắn thẳng lên bụng cô. Gục xuống người cô, Nhất Dương vùi mặt sâu vào hõm cô hít lấy mùi hương ngọt ngào từ cơ thể.

- Bảo bối...em tuyệt thật...