Chương 10: Hắc Y Tiễn Đội (1)

Lâm Mang dẫn đội nhanh chóng tụ họp cùng đội ngũ phía trước, hơn trăm Cẩm Y Vệ trùng trùng điệp điệp xông về Lý Gia Thôn bên ngoài thành.

Trong đêm tối, từng bó đuốc lóe lên, ánh lửa soi sáng những khuôn mặt băng lãnh.

Tầm mắt Lâm Mang dán chặt trên người Trần Thiên Khôi đang ở phía trước, thầm suy tư trong lòng.

Đoạn hồi sáng, Trần Thiên Khôi còn không để tâm nhiều với chuyện Đông Xưởng nhờ giúp đỡ, nhưng chỉ cách khoảng nửa ngày, sau khi biết tung tích mục tiêu liền triệu tập người xuất phát trong đêm, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì trong đó?

Đội ngũ đi gấp đêm khuya, chỉ mất thời gian uống cạn chén trà đã đến phụ cận Lý Gia Thôn.

“Xuy~”

Lúc này, Trần Thiên Khôi bỗng nhiên kéo dây cương, điều khiển ngựa xoay người nói: "Đợi sau khi phát hiện mục tiêu, nhất định phải bắt sống, không thể hạ sát thủ."

Mặc dù mọi người không hiểu, nhưng vẫn rối rít ôm quyền đáp: "Tuân lệnh!"

Trên con đường thôn quê vắng vẻ, bỗng có một đám người áo đen cưỡi liệt mã lao ra.

Thần sắc ai nấy cũng căng thẳng.

Nhưng ngay sau đó, trên một lưng ngựa phát ra giọng nói:

"Người tới chính là Bách Hộ Sở Trần Bách Hộ?"

Trần Thiên Khôi lớn tiếng đáp lại:

"Là ta!"

Mọi người nhìn theo ánh sáng của ngọn đuốc.

Chỉ thấy trên con ngựa đối diện là một vị nam tử âm nhu đội một chiếc mũ nhọn, đeo ủng da màu trắng, mặc y phục màu nâu có thắt một sợi dây tua rua nhỏ.

"Hắc Y Tiễn Đội!"

Lâm Mang run lên trong lòng.

Người Đông Xưởng phái đến lần này thế mà lại là Hắc Y Tiễn Đội.

Theo như hắn biết, lịch sử của triều đại này có biến hóa rất lớn. Hiện tại Đông Xưởng vẫn chưa thôn tính Cẩm Y Vệ và Lục Phiến Môn.

Hơn nữa với bổn sự của đương kim Thiên tử, Tào công công vẫn chỉ là Tào công công thôi, huống chi còn có Tây Xưởng ở đó cạnh tranh với hắn.

Song, Đông Xưởng dưới trướng Tào công công có thế lực không hề nhỏ, mà Hắc Y Tiễn Đội chính là tâm phúc của hắn.

Trên lưng ngựa, vị nam tử âm nhu nhanh chóng mở miệng:



"Trần Bách Hộ, tại hạ Vương Vũ."

Trần Thiên Khôi ôm quyền nói:

"Gặp qua Vương đương đầu"

Vương Vũ nói tiếp:

"Trần Bách Hộ, đào phạm ở ngay thôn trang phía trước. Xin Trần Bách hộ cùng người Bách Hộ Sở trợ giúp. Đại đương đầu bọn ta rất nhanh sẽ chạy tới.

Con ngươi Lâm Mang hơi co lại.

Đại đương đầu?

Bì Khiếu Thiên?

Đợi một chút...

Chẳng lẽ đào phạm bọn họ đang truy bắt là...

Lâm Mang bất giác nghĩ đến một chuyện đáng sợ, nhưng ngẫm lại thì cảm thấy không hợp lý cho lắm.

Theo lý mà nói, Tào công công hiện giờ vẫn chưa có năng lực lớn để tàn hại người trung lương, vậy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Thôi, không quản nữa.

Hắn chỉ là một tên Tiểu Kỳ Cẩm Y Vệ, việc những kẻ thượng tầng đánh cờ không có chút quan hệ với hắn.

"Đi!"

Trần Thiên Khôi kéo dây cương, dẫn đầu đoàn người tiến về thôn trang phía trước.

Thế nhưng, vừa đến bên ngoài thôn trang thì phát hiện bên trong đã nổi lên tràng cảnh chém gϊếŧ.

Một nhóm người đang cùng Phiên tử của Đông Xưởng chém gϊếŧ lẫn nhau!

Mặc dù nhân số nhóm người kia không nhiều nhưng võ công lại không tồi, đám Phiên tử Đông Xưởng bị chém cho bẩy rơi tám rụng.

Cục diện chỉ được xoa dịu sau khi đội ngũ của vị Vương Đương đầu kia gia nhập.

Trần Thiên Khôi rút đao ra, hô lớn:

"Gϊếŧ!"



Mọi người cũng rút đao gϊếŧ tới.

Lâm Mang kéo mạnh dây cương, thúc ngựa phi lên.

“Keng!”

Một đao mang lãnh lẽo loé lên, kéo theo là một cái đầu người văng lên cao.

【 Điểm năng lượng +400】

Tình cảnh lập tức rơi vào hỗn loạn.

Xa xa trong bóng tối, có mấy tên nam tử dáng người khôi ngô đang bảo vệ một nam một nữ, trong đó còn có một vị phụ nhân.

Lâm Mang hơi nhướng mày, thầm nói: "Quả nhiên là con của Dương Vũ Hiên?"

Đột nhiên, phía sau truyền đến một tiếng quát lớn:

“Tỏa Thiên Tiễn Trận!"

Trong phút chốc, vô số mưa tên bay múa đầy trời, chúng xuyên qua nhóm người ăn mặc giang hồ vô cùng chuẩn xác như thể được lắp đặt thiết bị theo dõi vậy.

Một người thúc ngựa tiến tới, tay cầm một cây trường cung, mặt phủ đầy phấn, tròng mắt tà dị phi phàm.

Trong đám đông, Lâm Mang lặng lẽ kéo dây cương lui về sau.

“Phốc phù, phốc phốc…”

Mưa tên tung bay, đám người giang hồ tức khắc tử thương nặng nề.

Mũi tên tinh thiết trực tiếp xuyên thủng ngực, đóng thẳng bọn hắn xuống đất một cách hung hãn.

Bì Khiếu Thiên đưa tay kéo dây, lượng lớn Tiên Thiên chân khí rót vào trên mũi tên, tiếp đấy buông nhẹ tay, tám mũi tên liền bắn ra.

Chớp mắt sau, lại thêm một loạt mũi tên bắn ra.

Mưa tên chằng chịt bắn về thiếu nam thiếu nữ chạy trốn phía trước.

Đúng lúc này, một vị kiếm khách áo đen đầu đội nón lá từ trên trời giáng xuống.

Kiếm quang dày đặc ngăn chặn toàn bộ mưa tên đầy trời.

Sát theo sau, lại thêm một vị đao khách áo đen đầu đội nón lá giáng xuống từ trên trời.

Hai người tiến về Hắc Y Tiễn Đội, thân ảnh bọn họ nhanh như thiểm điện, mau lẹ như gió, đao quang lướt qua như bão táp, trong phút chốc gϊếŧ cho đám Hắc Y Tiễn Đội không còn bao nhiêu.