Chương 20: Chữa trị

Chương 20: Chữa trị

“Tránh xa ta ra đồ hạ đẳng!!!”

“Biến khỏi đây đi đồ Á Nhân bẩn thiểu!!! Đừng có làm ô uế mắt ta bởi thứ ô uế như các ngươi”

“Ngươi, tên kia và cả lũ còn lại đều chỉ là đồ vật để ta đạt được tham vọng. Đừng có lầm tưởng ta có hứng thú vơi các ngươi!!!”

“Biến đi và gọi Thanh Hoa đến đây cho ta”

“Đồ dơ bẩn!”

“Thứ duy nhất ngươi nên làm là gϊếŧ và gϊếŧ vì ta, mạng sống của ngươi là do ta ban cho”

-KỲ!! -Thanh Lộc-

Thất thần trong giây lát Kỳ giật mình trở về với hiện tại khi nghe tên của mình.

-Vâng! Thuộc hạ xin nghe! -Ái Kỳ-

Thanh Lộc nheo mắt nhìn thân ảnh quyến rũ trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đầy ủy mị nhưng vẫn có nét ương ngạnh trên đấy. Mắt phượng mày liễu đôi môi màu tím đầy ma mị và quyến rũ.

Cả thân hình đầy đặn với những đường cong chết người. Bộ ngực cân đối với vòng eo đầy săn chắc được bó sát bởi một bộ giáp màu đen.

Tuy nhiên trong ánh mắt của Thanh Lộc không hề có tí nào gọi là thưởng thức hay dâʍ ɖu͙©. Đơn thuần vô cảm như nhìn vào một cái đồ vật thậm chí có thể thấy một sự khinh bỉ kinh tởm thoát qua.

-Kỳ! Hiện ta em trai thứ 2 ta hiện đang có một dao dịch với vài lũ người Tây phương ở bến cảng. Đội Cẩu Ma đã ở đó sẵn sàng đợi lệnh ngươi tiến vào. -Thanh Lộc-

Ái Kỳ nghi vấn trước nhiệm vụ này.

-Thưa Chủ Nhân! Dù có thêm đội Cẩu Ma thì trước sự bảo vệ của 3 kẻ kia thì em có tự bạo cũng không thể kéo theo Thanh Văn Kiên được. -Ái Kỳ-

-Hiện tại ở Phú Khánh chỉ còn con ả kia thôi ngươi an tâm. Chưa kể theo như tình báo thì những kẻ Tây phương kia cực kì ghét Á Nhân nên ả ta không thể đi theo bảo vệ hắn dẫn theo cũng chỉ là một tên linh đánh thuê cấp 5 vô danh mà thôi. -Thanh Lộc-

Ái Kỳ lòng đầy nghi vấn, từ khi nào mà Thanh Lộc có thể có cách tình báo chính xác như vậy. Nàng cảm giác chuyện này có chút gì đó không đúng.

-Ngươi còn đứng đó làm gì? -Thanh Lộc-

Lời nói đầy giận giữ của Thanh Lộc làm nàng bừng tỉnh, nàng thật sự không hiểu dạo nào nàng rất hay thất thần khi đứng trước chủ nhân. Ngay cả tu vi không hề tinh tiến thêm tý gì bởi vì nàng không thể nào tập trung mà thiền định.

“Không lẽ là do lúc đó” Ái Kỳ nhớ đến sự kiện kia nàng cắn răng và nói.

-Thuộc hạ xin nhận lệnh! -Ái Kỳ-

Nàng đưa tay trái trước ngực và cúi đầu về phía Thanh Lộc.

-Đi đi và nên nhớ đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, đừng làm ta thất vọng. -Thanh Lộc-

-Vâng!- Ái Kỳ-

Nàng cúi đầu thật sâu, lấy tấm áo choàng đen từ nhẫn không gian và biến mất trong màn đêm.

Ngay sau khi nàng biến mất trong căn phòng của Thanh Lộc xuất hiện thêm 2 thân ảnh một đen một đỏ.

Đen là một kẻ vận áo choàng giống như của Ái Kỳ vừa mặc chỉ là phần tối trong cái mũ áo lại lập lòe 2 ánh lửa màu đỏ như máu.

Kẻ còn lại là một nữ nhân phong tình đầy quyến rũ với một bộ đầm đỏ để hở nguyên phần lưng trắng không tì vết, tà váy thì xẻ sâu để lộ đôi chân dài miên mang. Đặc biệt là trên đầu nàng là một đóa hoa Hồng to lớn, mấp máy đôi môi đỏ chót của mình nàng nhìn về phía vừa rồi của Ái Kỳ đã đứng đầy vẻ khinh bỉ nói.

-Thứ kinh tởm cuối cùng cũng đã đi, mới ở đây vài phút mà đã cả căn phòng đầy mùi kinh tởm của Á Nhân. -nữ nhân áo đỏ-

Đưa cánh tay trắng tinh như ngọc lên mũi mình và che lại như vừa ngửi được cái mùi gì đó ghê tởm.

-Hừ!-kẻ áo đen-

Kẻ áo choàng đen hừ lạnh một cái nhìn sang nữ nhân áo đỏ sau đó tiến về Thanh Lộc và nói.

-Thưa ngài, thật sự ngài muốn làm vậy à dù sao thì….. -Kẻ áo đen-

Kẻ áo đen chưa nói hết lời thì Thanh Lộc qua sang đầy giận dữ ngắt lời.

-Ái Hắc!! Từ khi ngươi có thể chiếm được thứ kia thì ngươi có vẻ hơi tự đại rồi đấy! -Thanh Lộc-

Kẻ tên Hắc run vai sợ hãi cúi đầu thật sâu.

-Xin thứ lỗi cho thuộc hạ! -Ái Hắc-

-Chủ nhân à~~ ngài mau đuổi lũ á nhân này đi chỗ khác đi chứ thiệt làm Thanh Hoa của ngài khó chịu~ .-nữ nhân áo đỏ-

Yểu điệu vặn vẹo thân hình nóng bỏng của mình tiến về phía Thanh Lộc cầm lấy tay của hắn đưa vào giữa bộ ngực to lớn của nàng nũng nịu nói.

Thanh Lộc nhìn nữ nhân dâʍ đãиɠ này lắc đầu cười trừ, quay sang Ái Hắc vẫn đang quỳ và nói.

-Lui về đi! Nên nhớ các ngươi là đồ vật của ta và đồ vật chỉ biết làm việc nó cần làm. -Thanh Lộc-

-Vâng! -Ái Hắc-

Ái Hắc đứng dậy và lùi về phía bóng tối sau đó quay người biến mất. Trong giây lát 2 ngọn lửa nơi là đôi mắt của hắn có chút dị động nhưng ngay lập tức biến mất.

Ái Hắc vừa đi thì Thanh Lộc ngay lập tức đẩy ngã Thanh Hoa và bắt đầu nhào nắn bộ ngực sữa và đầu ti đang cương cứng của nàng.

-A~A~~ Mau… mau ăn em đi chủ nhân ~~ -Thanh Hoa-

Ngay sau đỏ cả căn phòng đầy ngập những hình ảnh và âm thanh dâʍ ɖu͙©.

Sau khi nuốt trửng Ái Kỳ đang hấp hối Bạch Nguyệt lao vun vυ"t về phía căn nhà.

Thân ảnh màu trắng khổng lồ bò qua rừng hoa màu tím lam sau khi đến trước cửa nhà Bạch Nguyệt há to miệng mình và khạc ra Ái Kỳ.

-Này này cẩn thận với bệnh nhân chứ. -Quân-

Quân dịch chuyển đến bên cạnh Ái Kỳ dùng ma pháp lau đi vết máu và nước bọt của Bạch Nguyệt.

Bạch Nguyệt thì đang cố gắng khạt toàn bộ các mảnh vải và máu tươi trong dạ dày mình ra bên ngoài trông cực kì khổ sở. Sau đó nhìn chằm chằm về phía Quân đầy ủy khuất.

-Ha ha ta xin lỗi mà, ta biết ngươi không thích ăn nhân loại tuy nhiên đây là tình huống bất đắc dĩ mà. -Quân chắp 2 tay lại với nhau xin lỗi Bạch Nguyệt-

Bạch Nguyệt hóa thành con rắn nhỏ sau đó bò vào ngực của Quân.

Quân nâng thân hình của Ái Kỳ vào nhà và đặt lên giường của mình. Trong khi bế Ái Kỳ hắn cũng dùng ma lực chứa ma tố Dạ Thiên Hoàng Tinh của mình truyền vào cơ thể và mạch ma pháp của Ái Kỳ để tạm thời chữa trị và cầm máu.

Hơi thở của nàng không còn khó khăn như trước nữa. Quân gật đầu nhìn nàng sau đó cởi bỏ bộ áo choàng rách rưới của nàng ra.

-Ồ! Không ngờ lại được gặp một Á nhân hiếm thấy như này ở Đông lục địa. -Quân-

Trên giường của Quân là một mỹ nhân tuyệt đẹp với mái tóc ngắn dài để xương quai xanh. Một nửa khuôn mặt bị che đi bởi phần mái dài. Trên khuôn mặt xinh đẹp có một hình xăm kì lạ màu tím nối dài từ mắt đến má của nàng.

Cái miệng nhỏ xinh với đôi môi mọng nước màu tím đậm đang thở mạnh vì đau đớn. Thân hình của nàng đầy vết thương và máu đang chảy làm đỏ cả một phần ga giường.

Điều khác lạ ở Ái Kỳ là đôi tai dài đang gập xuống của nàng và nước da màu xám khói không giống với nhân loại bình thường.

-Một Dạ Yêu làm gì ở nơi này nhỉ ta tưởng tộc này sống ở sâu trong Rừng Bóng Đêm ở phía Bắc lục địa Astal mà nhỉ. -Quân-

Quân bắt đầu lột bộ nhuyễn giáp đã hỏng nặng của nàng ra. Ái Kỳ vốn là một sát thủ nên nàng ăn mặt rất mỏng manh để dễ hoạt động. Nàng bên trong nàng chỉ mặt một cái qυầи ɭóŧ mỏng manh là kiểu lọt khe, thân trên thì cả thèm mặt nội y mà dùng một mảnh vải tím vòng qua cổ đi xuống 2 bên ngực chỉ che đi 2 hạt đậu nhỏ.

Đánh giá thân hình quyến rũ đầy chết người của Ái Kỳ thì Quân đưa tay về cổ của nàng. Một vết sẹo nhỏ hình con 2 rắn đang quấn một thập tự ở đó.

“dấu ấn nô ɭệ à? mình nghĩ thứ đó đã cấm từ lâu rồi mà?” Quân đầy nghi vấn trước thân phận của Dạ Yêu này.

Dạ Yêu (Dark Elf) khác với Yêu Tinh (Elf) chiếm cứ một phần lãnh thổ và ghế thống lĩnh của Liên Minh Astal. Tuy rằng cùng tổ tiên và nguồn gốc nhưng vẻ ngoài của họ khác nhau cơ bản nhất là màu da của Yêu Tinh giống với con người nhưng Dạ Yêu thì có nước da màu đen xám hoặc tím.

Yêu Tinh thờ Thần Sinh Mệnh và Nữ Thần Ánh Sáng còn Dạ Yêu thì không thờ một vị thần nào nhưng vì ám ma tố và tử vong ma tố là 2 loại ma tố mà Dạ Yêu cực kì có thiên phú thậm chí còn nhỉn hơn cả Ma Tộc và Quỷ Tộc nên có giả thuyết cho rằng họ là tông đồ của Tà Thần và Tử Thần.

Yêu Tinh và Dạ Yêu luôn là đối thủ truyền kiếp đến chết không thôi, tuy nhiên từ khoảng 400 năm trước Dạ Yệu bỗng nhiên tuột dốc và bị Yêu Tinh cùng Con Người chinh phạt dẫn đến gần như tuyệt chủng sau đó biến mất vào rừng rậm sâu thẳm của các vùng đất phía Bắc lục địa Astal.

Những Dạ Yêu ngày nay rất hiếm thấy và đa phần đều là hậu duệ của các nô ɭệ Dạ Yêu.

Vẫn đang ngồi suy đoán về thân phận của Ái Kỳ bởi vì nàng thật sự trông rất quen mắt đối với Quân đây cũng là lí do mà hắn định cứu nàng mà thật ra thì còn có lý do sâu sa điếm thúi hơn.

Nghĩ mãi vẫn không nhớ ra Quân bừng tỉnh và nói.

-Ấy chết cứu người đã, để mỹ nhân chết thì còn gì sơ múi mà ăn với hưởng. -Quân-

Sực nhớ đến Bạch Nguyệt còn nằm trong ngực hắn, Quân nói.

-Bạch Nguyệt ngươi biến về chân thân thủ hộ dùm ta. -Quân-

Bạch Nguyệt nghe vậy gật đầu một cái sau đó cạ thân hình vào Quân vài cái và bò ra cửa.

Hài lòng nhìn Bạch Nguyệt, Quân vận ma lực đôi mắt vàng kim tỏa sáng kim quang rực rỡ. Đôi tay của hắn đang được hàng loạt ma tố Dạ Thiên Hoàng Tinh điên cuồng hội tụ.

Đưa tay chạ vào phần bụng dưới và giữa ngực của Ái Kỳ nơi mà mạch ma thuật hấp thu ma tố của nữ giới. Cảm nhận được thân hình mềm mại và độ đàn hồi làm Quân có chút sướиɠ người. Tuy nhiên việc chính trước đã, một luồng ma lực nhẹ nhàng đi vào cơ thể nàng.

“Chiêu thức cuối cùng của tên Hồ Bá kia thật là kinh khủng! Nội tạng 76% bị hủy, mạch ma thuật hoàn toàn phế bỏ”

-Một chiêu tất sát nhỉ, có điều tên này đến tận cuối hi sinh một cánh tay mới đem nó ra dùng nên có lẽ là át chủ bài của hắn. -Quân-

Hồ Bá với những Pháp khí Khoa kỹ cao cấp đầy mạnh mẽ và kỳ lạ làm cho sự hiếu kì của Quân đối với Khoa kỹ tăng cao. Quân âm thầm nghĩ sau này sẽ tự chế tạo vài Pháp khí Khoa kỹ như vậy kết hợp với kiến thức của mình thì sẽ mạnh mẽ kinh khủng thế nào.

“Ồ không ngờ nữ nhân này có ma tố Âm Nguyệt trong ma lực, vậy thì chuyện chữa thương đơn giản hơn rồi. Dùng hẳn ma tố Âm Nguyệt để tái tạo mach ma thuật luôn.”

Hai tay Quân xoay vòng sau đó đưa về phía trước, trên 2 tay và sau lưng hiện lên một đồ án ánh trăng màu đen.

Dùng thần giao cách cảm liên lạc với Bạch Nguyệt để nhờ nó dùng thiên phú của mình hỗ trợ việc lấy thêm ma tố Âm Nguyệt. Dù sao bậy giờ đang là ban đêm trời quang ánh trăng tỏa sáng rực rỡ. Đây là thời điểm là ma tố liên quang đến Mặt Trăng cực kì dồi dào.

Luồn ma lực từ vàng kim chuyển sang màu bạc pha lẫn đen liên tục chuyền vào Ái Kỳ.

-Ư ~~~ ư ~~ -Ái Kỳ rên lên đầy kí©h thí©ɧ-

Cả người Ái Kỳ bắt đầu vặn vẹo, đôi môi kêu lên từng âm thanh kí©ɧ ŧìиɧ. Việc truyền thẳng ma lực thế này kì thự cực kì đau đớn như hàng vạn mũi tiêm tiêm thẳng vào người.

Tuy nhiên Quân có cách chuyền ma lực vào những chỗ trọng yếu và cực kì điều luyện nên không hề đau đớn mà chỉ có kɧoáı ©ảʍ như phê thuốc lào đối với đàn ông còn nữ giới là kí©ɧ ŧìиɧ.

-Ư ~~ ư ~ Ah.. ha~~ ha~~ -Ái Kỳ-

Ái Kỳ càng lúc càng rêи ɾỉ càng to, l*иg ngực phập phùng làm bộ ngực tuyệt đẹp và 2 đầu ti dưới lớp vải mỏng đang cương lên nẩy lên vài cái. Động huyệt không hề có tý lông mao nào của nàng đang rỉ nước.

Trái ngược với Ái Kỳ Quân toàn thân mồ hôi đổ cực nhiều, cả cơ thể căn thẳng tột độ. Liên tục thúc dục ma tố trong Hạch ma pháp để bổ sung ma lực. Việc tái tạo mach ma thuật của một người giống như đang điều khiển hàng ngàng cánh tay máy gỡ hàng hàng quả bom cùng lúc và lặp lại liên tục hàng triệu lần.

Cấu trúc của mạch ma thuật so với hệ thần kinh còn rắc rối gấp trăm lần. Ngay cả trình độ hiên tại của Ma Lạc việc chữa trị mạch ma pháp đã bị phế còn chưa xuất hiện.

Quân có thể làm được điều này bởi vì hắn đã thử nghiệm việc đó lên chính bản thân mình hàng nghìn hàng vạn lần trong việc sáng tạo ra cách tạo hạch ma thuật. Quân có thể làm được bởi vì ma lực của hắn hoàn toàn cấu tạo từ ma tố Dạ Thiên Hoàng

Tinh, ma tố cội nguồn và sáng tạo ra các ma tố khác nên nó có thể giúp Quân phục hồi từng chút của việc mạch ma thuật bị phế. Và dùng điều đó Quân tự tìm tòi và nghiên cứu ra cách có thế tái tạo lại mạch ma thuật hay thậm chí là biến đổi nó.

-Ah ~~ah ~~~. -Ái Kỳ-

Trong khi Ái Kỳ vẫn đang rêи ɾỉ vì sung sướиɠ còn Quân thì đang chịu khổ cực vì chữa trị cho nàng.

“Dù đã làm nhiều nhưng việc này vẫn quá khó khăn, sau vụ này nhất định phải thu thứ gì đó đổi lại chứ làm không công không phải ta”

Tiếng rêи ɾỉ ngày một to thời gian vẫn tiếp tục trôi qua.

-A~~~ Mệt chết ta! -Quân-

Quân nằm ngã thẳng ra sàn nhà, cả người nhợt nhạt mồ hôi túa ra như tắm làm ướt cả người.

Ngôi dậy dùng ma pháp làm khô người và sau đó lấy một bộ đồ khác mà hắn đã chuẩn bị sẵn ra mặt.

Nhìn về Ái Kỳ đang nằm ngủ ngon lành ở kia, khuôn mặt vẫn mỹ miều với nước da màu xám đầy xinh đẹp và tà dị.

Nở một nụ cười đang dần thiếu đạo đức Quân tiến về phía Ái Kỳ đang vô lực nằm ngủ.

Quân bắt đầu cởi những mảnh vải còn sót lại trên người nàng. Đầu ti màu xám đậm đầy lạ lùng mà vẫn kí©h thí©ɧ, nhìn phần hạ thân nay đã đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng Quân lẩm bẩm.

-Đây là vì chữa bệnh, cứu người chứ ta đây không hề có ý định xâm phạm. Phải! Phải! Là vì cứu người. -Quân-

Quân gật gù trước cái cớ vô sỉ của mình hắn đưa tay về phía bộ ngực tròn trịa của Ái Kỳ mà nắn.

-Um~~um~~ -Ái Kỳ-

Sự kí©h thí©ɧ của việc truyền ma lực vừa rồi vẫn còn nên bây giờ cơ thể của nàng cực kỳ nhạy cảm với từng cú chạm của Quân.

Quân đưa tay còn lại xoa lên phần bụng dưới bằng phẳng săn chắc không hề có chút mỡ thừa nào của nàng.

-Ư ~~~~ -Ái Kỳ-

Quân cúi đầu ngoạm lấy hạt đậu nhỏ mê li đang cương cứng của nàng mà mυ"ŧ.

-Ah~~~ -Ái Kỳ-

Cái tay vốn đang xoa nhẹ phần bụng của nàng lướt nhẹ từ bụng của nàng lên và xoa nắn bầu ngực còn lại, dùng các ngón tay chơi đùa với đầu ti.

Khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, nhìn vẻ hồng phấn trên nước da màu xám kì lạ của nàng Quân không hề thấy kì dị mà còn thêm hưng phấn.

Vẫn đang mυ"ŧ lấy đầu ti ngọt ngào của Ái Kỳ Quân hướng tay xuống âʍ ɦộ ướt đẫm của nàng. Tìm đến hạt đậu nhỏ nay đã cứng như đá bắt đầu day nhắn.

-Ah! -Ái Kỳ-

Chạm đến vùng nhạy cảm nhất Ái Kỳ kêu lên một tiếng, cả người run lên nhè nhẹ vì kí©h thí©ɧ.

Day âʍ ѵậŧ của nàng càng lúc càng nhanh, từng tiếng nhóp nhép đầy dâʍ ɖu͙© vì dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng.

Quân tiến sâu hơn về 2 mép thịt ướt đẫm của nàng, mở ra và đưa ngón tay tiến vào chậm rãi.

Vừa đưa vào được 1/3 Quân cảm nhận được có 1 tấm màng đang ngăn cách đường đến thiên đường. Quân cũng biết đó là thứ gì hắn không vội vàng nhẹ nhàng tìm lỗ hở nhỏ và đưa thẳng sâu ngón tay vào.

ÓT!!

Một âm thanh kiều mỹ vang lên cả người Ái Kỳ co giật. Tiếng rên ngày một to từ đôi môi mọng nước của nàng.

-Ha~~ ha~~…Ưm ~~ -Ái Kỳ-

Quân điêu luyện dùng ngón tay của mình khám phá toàn bộ huyệt động của nàng, dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm tay Quân một mùi dâʍ ɖu͙© bốc lên.

-Dạ Yêu tộc nữ nhân luôn nhạy cảm vậy à. -Quân-

Quân hành động ngày một nhanh, ở trên dùng lưỡi phục vụ luân phiên 2 đầu ti đang cương cứng ở dưới thì không người móc.

-Ah..ah~~ ah~~~ ah!!!! .-Ái Kỳ-

Khoảng vài phút sau Ái Kỳ lêи đỉиɦ dâʍ ŧᏂủy̠ túa ra cả người thoát tục co giật từng cơn. Quân có thể cảm nhận từng thớt thịt của nàng đang co bóp ép chắt ngón tay của Quân.

Quân rút thẳng thừng ngón tay thêm một tiếng Ót đầy dâʍ ɖu͙© vang lên, thì đột ngột mấy đi ngón tay của Quân cơ thể nàng run lên thêm một lần nữa dâʍ ŧᏂủy̠ túa ra liên tục nhuộm màu của phần giường màu trắng.

Quân bình thản đưa tay lên mυ"ŧ hết dâʍ ŧᏂủy̠ còn đang dính trên ngón tay nhìn Ái Kỳ với ánh mắt hài lòng.

Đôi mắt màu vàng kim bỗng nhiên phát ra luôn khói màu hồng nhạt. Quân liếʍ môi, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của Ái Kỳ.

-Uwm~~ -Ái Kỳ-

Quân căn nhẹ vào bờ môi sau đó tách hàm răng ngọc đưa lưỡi vào và khám phá.

Vừa hôn vừa lần mò xuống bộ ngực của nàng, luồn khói màu hồng từ Quân chui vào âʍ ɦộ và môi của nàng đi vào cơ thể.

Quân ngừng hôn, 2 đôi môi tách ra để lại 1 đường chỉ trong suốt đầy dâʍ đãиɠ trên 2 đôi môi.

Khuôn mặt của nàng vẫn ửng đỏ, đôi mắt mở hờ trong vô thức. Phần cổ của nàng nay xuất hiện một hình xăm trái tim màu hồng đang sáng sau đó biến mất.

Quân liếʍ môi đắp chăn cho nàng sau đó đi ra khỏi căn nhà để lại thân ảnh yếu đuối vô lực nằm đó đang điên cuồng hấp thu ma tố.

Những việc Quân vừa làm cũng có thể coi là một dạng đả thông kinh mạch làm tăng khả năng hấp thu ma tố chỉ là có điều chỉ tiện nghi nhất cho tên già dê này.