Chương 9: Kết thù
- Đường tổng quản, đệ tử bốn tháng rồi không có bước ra khỏi cửa phòng.
Lôi Động cố ý cười khổ hai tiếng.
- Một bình Bồi Nguyên Đan cũng bị tiêu hao sạch.
- Lôi Động, ngươi cứ gọi ta là Đường sư huynh được rồi, sư huynh chẳng qua cũng chỉ là Luyện khí kỳ tầng thứ chín thôi. Phàm là những đệ tử Luyện khí kỳ như chúng ta, đều được xưng là tam đại đệ tử, dùng tu vi cao thấp để xưng huynh đệ với nhau.
Sau khi biết được Lôi Động chỉ dựa vào tư chất rất bình thường của mình, có thể luyện được chút thành tựu sau bốn tháng tu luyện, thái độ của Đường Thiên cũng tốt lên rất nhiều, tươi cười mị mị nói.
- Xem ra tư chất của Lôi sư đệ cũng cực kỳ tốt, nếu không chỉ bằng vào mười khỏa Bồi Nguyên Đan cũng không làm được như vậy.
- Đường sư huynh khách khí rồi.
Lôi Động cũng nở nụ cười.
- Không biết trước đệ, đã có bao nhiêu người đạt được Luyện khí kỳ tầng thứ nhất rồi?
- Kể cả Lôi sư đệ nữa thì đã có năm tân đệ tử nhập môn đạt đến Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, trong đó sư muội Đinh Uyển Ngôn là nhanh nhất, chỉ trong thời gian một tháng liền truyền đến tin vui.
Dương Thiên cũng cảm thái không thôi, mặt lộ vẻ hâm mộ.
- Hiển nhiên Đinh sư muội chẳng những tư chất phi thường, mà ngay cả ngộ tính cũng cực kỳ tốt. Nghe nói lão tổ cũng hết sức cao hứng, trực tiếp ban cho Đinh sư muội một món thượng phẩm pháp khí.
Nói đến thượng phẩm pháp khí, Dương Thiên càng có cảm giác thèm thuồng.
Lôi Động đương nhiên là biết vị Đinh Uyển Ngôn kia, nàng chính là cái cô bé nằm trong đám hai mươi mấy đệ tử có tư chất tốt nhất mới nhập môn. Được bài danh thứ mười một trong tổng số những người có tư chất tốt nhất. Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ biểu hiện của nàng không chỉ như vậy. Nếu không thì Vạn Quỷ lão tổ cũng không thể tán thưởng như vậy.
Quả nhiên lời nói của Đường Thiên vừa dứt, phía sau Lôi Động liền truyền đến một thanh âm trầm ổn.
- Nghe nói tiền đồ của Đinh sư tỷ so với tiểu cô nương trẻ kia cũng không kém quá nhiều. Chính là một người trong đám tiến giai sớm nhất của chúng ta.
Lôi Động đã biết, đây chính là thanh âm của Trần Mâu, khi quay đầu lại đã thấy Trần Mâu cười ha ha chúc mừng hắn.
- Quả nhiên là ta không nhìn nhầm Lôi sư đệ, nhanh như vậy đã đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, so với ngu huynh cũng chỉ chậm hơn có mấy ngày. Thật sự là thật đáng chúc mừng, chúc mừng.
- Trần sư huynh, chúc mừng, chúc mừng.
Lôi Động cũng cười híp mắt hành lễ, bông nhiên hỏi lại.
- Không biết Vệ Hoa huynh đã thành công hay chưa?
- Vẫn chưa, nhưng mà hẳn là rất nhanh thôi.
Bộ dáng của Trần Mâu vẫn bình tĩnh ung dung như trước.
- Vài ngày trước ta gặp hắn thì hắn cũng đã tiến đến giai đoạn cuối cùng rồi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc là hai ba ngày nữa sẽ thành công thôi.
- Như thế là tốt rồi.
Lôi Động cũng lộ ra thần sắc vui sướиɠ. Trong lòng cũng thật sự mong muốn Vệ Hoa có thể sớm đạt được Luyện khí kỳ tầng thứ nhất. Dù sao thì ba người cũng đã sớm kết thân với nhau. Thực lực tương đối thì cũng có thể trợ giúp cho nhau được. Bỗng nhiên hắn ngưng lại một chút, tiếp tục hỏi:
- Như vậy còn hai người Tả Siêu Hòa và Chu Minh Hoa đã đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất chưa ?
Hai cái tên mà Lôi Động nhắc tới kia, tự nhiên đều là những tân đệ tử của Vạn Quỷ lão tổ, tư chất bài danh một hai. Trong đó Tả Siêu Hòa chính là tiểu nam hài mới sáu bảy tuổi kia, còn Chu Minh Hoa ước chừng mười hai mười ba tuổi.
- Tả sư huynh là kỳ tài ngút trời, chỉ trong hai tháng liền đạt tới luyện khí kỳ tầng thứ nhất.
Vẻ mặt của Trần Mâu kính nể, tiếp theo khóe miệng lại lộ ra một tia trào phúng.
- Về phần Chu sư đệ, chậc chậc, chỉ sợ bây giờ vẫn còn đang phải cố gắng.
Lôi Động ngạc nhiên, cũng khó trách Trần Mâu lại châm chọc hắn. Những đệ tự bài danh đầu tiên đều được Vạn Quỷ lão tổ tự mình chỉ điểm, không những không cần tự mò mẫn như bọn họ, hiển nhiên là đãi ngộ về đan dược cũng là nhất đẳng. Nhưng mà bây giờ Chu Minh Hoa kia cũng vẫn không đột phát, thật là buồn cười.
Hai người Lôi Động đang muốn nói chuyện thì từ bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng một tiếng hừ lạnh tức giận. Hai người quay đầu nhìn lại đã thấy rõ ràng là Chu Minh Hoa đang nổi giận đùng đùng. Thật đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Tuy rằng Trần Mâu lão luyện, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi. Châm chọc sau lưng bị người ta bắt được, diễn cảm không khỏi có chút mất tự nhiên và xấu hổ. Nhất là chứng kiến Chu Hoa Minh kia tinh thần sung túc, ánh mắt lợi hại, hiển nhiên cũng đã đột phá Luyện khí kỳ tầng thứ nhất.
- Ngấm ngầm nói xấu người khác sau lưng, Trần Mâu ngươi cũng không khói quá mức tiểu nhân, thật sự là xấu hổ khi làm bạn với ngươi.
Chu Minh Hoa kia cũng chỉ có mười hai mười ba tuổi, cũng không phải là loại người có lòng dạ thâm sâu gì. Đương trường cũng có chút không khống chế nổi, thẹn quá hóa giận mắng một câu đối với Trần Mâu, sau đó phất tay áo xoay người rời đi.
Trần Mâu há miệng thở dốc, nhưng mà không biết nói gì. Lôi Động lại cười lạnh một tiếng:
- Chu sư đệ, chậm đã.
Ba chữ Chu sư đệ giống như nhát dao đâm vào trong óc của hắn. Chu Minh Hoa xoay người lại, nổi giận đùng đùng nhìn về phía Lôi Động, ánh mắt trừng thật lớn, phảng phất giống như là một con trâu chọi bị chọc giận.
- Tuy rằng lời nói của Trần sư huynh đối với sư đệ cũng có chút sai lầm. Nhưng mà sư đệ cũng không biết tôn trọng sư huynh, không những gọi thẳng tên ra, còn quát mắng trước mặt. Tuy rằng Âm Sát Tông của chúng ta là tà tông, cũng không cần quá coi trọng hình thức. Nhưng mà trong môn quy cũng đã viết rành mạch, bất kính với cấp trên thì phế bỏ tu vi, giải đến phòng gia hình lĩnh ba mươi roi.
Lời nói của Lôi Động đanh thép, hùng hồn đầy lý lẽ.
- Còn không mau hướng tới Trần sư huynh giải thích nhận tội ?
Chu Minh Hoa giống như muốn nhào lên hung hăng giáo huấn Lôi Động một chút, nhưng mà môn quy và ba mươi roi khiến cho hắn mạnh mẽ dừng bước lại. Sau khi do dự một lúc, cũng cưỡng chế được tức giận, nín nhịn lại nói một câu:
- Thực xin lỗi, Trần sư huynh. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Đọc TruyệnDứt lời hắn hung tợn nhìn chằm chằm vào Lôi Động và Trần Mâu một cái, lúc này mới nhanh chóng chạy đi.