Chương 1

Năm nay, để làm một đại luyện tốt, không phải chỉ cần đánh phó bản sạch khỏi chiến trường, mắng chửi toàn bộ server, đè ép được huynh đệ, mà còn phải vượt qua được cám dỗ, chiến đấu cùng tiểu tam.

Tô Ly chính là một đại luyện chuyên nghiệp toàn năng mười hạng. Lần trước giúp người khác thăng cấp, kết quả là người kia không phải cái đèn dầu đã cạn, kết thù oán lớn, bị bang hội nổi danh của máy chủ truy sát, cũng là cô một người một ngựa, ở trước mặt địch nhân (kẻ thù) nói lời hoa mỹ, PK thắng liên tiếp mấy chục lần, cuối cùng địch nhân cho rằng cô là thằng con trai với thao tác thật phong tao, nhao nhao hướng cô lĩnh giáo như thế nào mới có thể đánh đâu thắng đó, lúc này mới biến chiến tranh thành tơ lụa. Cuối cùng hai bên còn bắt đầu xưng huynh gọi đệ.

Lần trước nữa giúp đại thần xếp hạng đệ nhất server đánh chiến trường, đột nhiên đem kiều thê mỹ thϊếp của hắn dỗ đến ngoan ngoãn, xử lí hậu cung gọn gàng ngăn nắp, đồng thời mỗi cô nàng đều cho rằng mình là duy nhất của đại thần. Đương nhiên, cũng may mắn là trò chơi này không có hệ thống kết hôn, nếu không sẽ để lộ mất.

Còn có còn có, cô từng giúp một cố chủ(1) khởi tử hồi sinh bang hội sắp giải tán, cũng từng ở các đại địa khu đánh mắng địch nhân đến mức khóc lóc kêu cha gọi mẹ…

Cũng đủ chuyên nghiệp đấy nhỉ!

Nhưng mà giờ phút này, nhìn tài khoản nãi ba(2) này trong tay, Tô Ly thật sự u sầu.

Cô tiếp nhận ban ngày giúp tài khoản nãi ba này đánh chiến trường, mỗi ngày đánh đến đầy danh vọng. Bản thân trang bị của tài khoản nãi ba này không tồi, thuộc loại nhân vật sắc bén ngực bắn sữa bốn phương, nhưng mà, đánh người không đau, bởi vậy mới muốn làm một bộ trang bị chiến trường để mặc. Vốn cho rằng cái nhiệm vụ rất đơn giản, nhưng sau khi Tô Ly online, mới hiểu được cô đã ngây thơ đến mức nào.

Vì để phục vụ cố chủ tốt hơn, vì muốn tạo nên hình tượng đại luyện sinh động hoạt bát, vì thỏa mãn tâm lý bát quái (buôn chuyện) nữ tính, cô bình thường sẽ không chặn tin nhắn. Kết quả cô bị quấy rối, bị đủ loại đòi hỏi đồ vật đa dạng, yêu cầu hỗ trợ hạ phó bản đánh quái quấy rầy suốt một ngày, chặn tin nhắn cũng không được, về sau cô rốt cuộc phá giới nói ra chân tướng cho thấy thân phận đại luyện của chính mình, không nghĩ tới những người kia còn nói, không liên quan, những vật này trong bao Ngô Đồng ca có, ngươi cho ta hắn sẽ không trách ngươi.

Tô Ly không liên lạc được với cố chủ, tất nhiên sẽ không đồng ý đem vật phẩm của cố chủ cho người khác, thế là bị quấy rầy vĩnh viễn không ngừng nghỉ, trong lúc đánh chiến tường bị tin nhắn hệ thống làm phiền, khiến cho cô mệt như chó, toàn thân trên dưới đều bị hỏa lực của địch nhân đánh cho tan xác.

Chín giờ tối, □□ của cố chủ Phượng Tê Ngô Đồng rốt cuộc sáng lên, sau đó Tô Ly liền thấy tin nhắn trả lời của anh.

“Nếu là trong bao có, cô cứ cho bọn hắn đi.”

Thôi rồi, Thánh phụ cực phẩm! Tô Ly không muốn làm đại luyện nữa, trực tiếp ngâm Thánh phụ này là được rồi, đồ vật trong bao của anh ta, hoàn toàn đủ cho cô tiêu xài một tháng.

Vì thế Tô Ly nói với anh, “Danh vọng của hôm nay chưa đầy đâu, anh lên tài khoản trước đi. Tôi ở khu này cũng có cái tài khoản, thêm bạn tốt với anh, thuận tiện liên lạc đỡ phải thoát ra xem □□, chờ anh offline, tôi lại đánh cho đầy danh vọng.”

“Ừ, tôi lên trước, nhưng mà khoảng chừng 12 giờ tôi mới off, đánh không đầy danh vọng cũng không sao, muộn hai ngày mà thôi,” Thánh phụ nhắn tới, đôi mắt Tô Ly lập tức nheo lại.

Cô lập tức thành khẩn nhắn lại, “Tôi là đại luyện chuyên nghiệp, có đạo đức nghề nghiệp của đại luyện, cho dù là kém 1 điểm danh vọng cũng không được, anh lên tài khoản đi, tôi thêm bạn anh, đúng rồi, tôi kêu Đan Phương Triều Dương.” Để tạo mối quan hệ, Tô Ly còn háo hức thêm một câu, “Đều có chữ Phượng đấy, chúng ta vẫn là khá có duyên.”

Thánh phụ: “Ha ha, duyên phận.”

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) Cố chủ: Người bỏ tiền thuê người khác làm việc cho mình.

(2) Nãi ba: (Nam) Vυ" em