Chu phu nhân dẫn người đi thẳng đến nhà họ Tô.
Từ đằng xa bà ta đã nhìn thấy Tô Cẩm, chỉ là Tô Cẩm vẫn bình tình ngồi ở đó, không hề có ý định ra nghênh tiếp bà ta.
Sắc mặt Chu phu nhân không vui cho lắm.
Bà ta đã có ý tốt tới đây ủng hộ rồi, thế mà Tô Cẩm lại phớt lờ bà ta như vậy sao?
Thực sự không biết cách giao tiếp tạo quan hệ gì cả.
Chu phu nhân sắc mặt lạnh lùng đi vào trong sân, bà ta nhìn Tô Cẩm, không hề khách khí nói: “Tô tiểu thư, chúng tôi sợ cái đạo quán nhỏ của cô không có ai hỏi thăm nên có lòng tốt đến đây ủng hộ cô đấy.”
Tô Cẩm ồ một tiếng: “Ủng hộ sao? Tôi còn tưởng rằng mấy người tới đây là để phá quán.”
Chu phu nhân biến sắc: “...Cô cái đứa nhỏ này, sao lại nói chuyện như vậy chứ? Bất kể nói thế nào thì chúng tôi cũng coi như là trưởng bối của cô, quan hệ với Tô phu nhân chính là ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp. Bà ấy đã ủng hộ việc làm ăn của cô như vậy, đương nhiên chúng tôi phải tới xem cái đạo quán nhỏ này.”
Thái độ của Tô Cẩm đối với vị Chu phu nhân này cũng không tốt lắm.
Lần trước Từ phu nhân của nhà Từ Thừa Phong đến nhà họ Tô làm ầm ĩ, cô đã chú ý tới tướng mại của vị Chu phu nhân này rồi.
Vị phu nhân này thích nhất chính là giấu kim trong bông, giẫm thấp nâng cao, đương nhiên nếu chỉ như vậy thì cũng không đủ để cho Tô Cẩm có sắc mặt không tốt với bà ta.
Chỉ là vị Chu phu nhân này quả thực chẳng phải người tốt lành gì cả.
Tô Cẩm ngước mắt nhìn lướt qua.
“Nếu Chu phu nhân đã ủng hộ như vậy, không bằng đơn hàng đầu tiên tôi ghi tên Chu phu nhân vào nhé?”
Sắc mặt Chu phu nhân khựng lại, nụ cười trên mặt cũng có chút cứng đờ.
Trong đầu bà ta không khỏi nghĩ đến chuyện lần trước Từ phu nhân đến nhà họ Tô, Tô Cẩm nhẹ nhàng nói mấy câu thôi, có thể nói là khiến cho Từ phu nhân mất hết thể diện, đến nay Từ phu nhân vẫn còn là trò cười trong giới.
Mà bản thân Chu phu nhân cũng đã làm rất nhiều chuyện trái với lương tâm.
Bà ta lui lại một bước, nói khẽ: “Vẫn là thôi đi, trước tiên chúng tôi đi tìm Tô phu nhân tâm sự đã, đợi lát nữa lại ra đây gặp cô.”
Mặc dù Chu phu nhân không tin Tô Cẩm có bản lĩnh gì đó, nhưng hung danh của con nhóc tai họa này vẫn bày ra đó, bà ta nào dám trực tiếp đối đầu?
Tất cả những việc mà bà ta có thể làm cũng chỉ là cười nhạo, lại tiện thể gièm pha Diêu Nguyệt một chút.
Mắt thấy Chu phu nhân chạy trối chết, những người khác cũng nhao nhao theo gót Chu phu nhân rời đi.
Tô Cẩm bình tĩnh liếc mắt nhìn mấy người chạy đi tìm Diêu Nguyệt, khóe môi tràn ra một nụ cười lạnh nhàn nhạt.
Rõ ràng là đến gây chuyện, nhưng lại không dám đối đầu với mình.
Chậc, sao lại nhát gan như vậy chứ?
Trong lòng xấu xa như thế mà còn sợ, thật đúng là không có tiền đồ.
Tô Cẩm lại nhấp thêm một ngụm nước, sau đó cô liền nhìn thấy có người chạy về phía nhà họ Tô.
Lần này cũng như thế, cũng kéo bè kết đội.
Tất cả bọn họ đều có vẻ là doanh nhân, ai nấy đều mặc áo vest chỉnh tề, khí tức thành thục trầm ổn.
Tô Cẩm trầm ngâm nhìn về phía biệt thự ở đối diện.
Nghĩ một chút, có lẽ là việc tuyên truyền của Nguyên Cảnh có hiệu quả.
Tô Cẩm cũng là người rất thức thời, biết được những người này là bởi vì Nguyên Cảnh mà đến. Vậy nên cô chỉ định bán cho bọn họ một vài lá bùa, còn về phần đoán mệnh xem tướng thì đại khái bọn họ cũng không có nhu cầu này…
Phần lớn những người kia khi làm ăn kinh doanh ở bên ngoài cũng quen biết nhau, bọn họ gặp nhau ở ngay bên ngoài.
Sau đó hỏi thăm rồi mới biết, hay thật, tất cả đều đến xem Huyền Thanh Quan!
Bọn họ tính ra hoặc ít hoặc nhiều đều có chút quan hệ với người ở Kinh Thành.
Người ở bên kia sắp xếp cho bọn họ đến ủng hộ Huyền Thanh Quan này, bọn họ liền nhanh chóng sắp xếp thời gian chạy tới chỗ này.
Mà lại nghe nói quan chủ của Huyền Thanh Quan này có quan hệ với Nguyên Tam gia.
Cho nên bọn họ nhất định phải đối đãi thật tốt, không được qua loa!
Thế là…