Chương 27: Một Ngàn Hai Trăm Biến Thành Mười Hai Triệu 1

Không đợi Nguyên Cảnh suy nghĩ kỹ, đèn trong phòng khách bắt đầu phát ra rung lắc kịch liệt.

Nguyên Thất theo bản năng chắn trước người Nguyên Cảnh, sợ Tam gia nhà mình bị thương.

Ánh mắt Tô Cẩm nhạy bén nhìn về phía cửa.

Dưới tình huống người ngoài nhìn không thấy, cô rõ ràng nhìn thấy một bóng đen đang tiến tới gần mình và Sở Lâm.

Tô Cẩm nghiêng đầu đánh giá bóng đen kia một chút.

Thứ đồ chơi này... Vậy mà còn là một tà vật à?

Tô Cẩm giơ tay lên, năm ngón tay xòe ra hướng về phía tà vật, bàn tay nhỏ bé xinh đẹp kia hơi xoay tròn, chỉ thấy tà vật đang lao về phía bọn họ đột nhiên bị chấn động mạnh, trực tiếp bị sức mạnh của Tô Cẩm đánh bay ra ngoài.

Ngay sau đó, Tô Cẩm lấy ra hai tấm bùa.

Một tấm bùa bay về phía tà vật, giữ chặt tà vật ở chỗ đó, khiến nó không thể động đậy.

Cũng trong nháy mắt này, đám người Nguyên Cảnh nhìn thấy rõ ràng tà vật kia.

Sở Lâm lập tức co rúm người lại.



“!” Mẹ kiếp đây là cái quỷ gì vậy?!

Đen như mực không có hình người, còn có ba đầu sáu tay, toàn thân cái thứ quỷ quái này đang cố gắng giãy dụa.

Ngay sau đó, một tấm bùa khác của Tô Cẩm lại đánh ra một tia sét.

Tia sét màu tím xoẹt một tiếng bổ lên người tà vật kia, tà vật kia đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó tan thành mây khói, không còn lại chút gì.

Sở Lâm: “!!” Đại sư!

Ánh mắt Sở Lâm nhìn về phía Tô Cẩm cũng thay đổi liên tục.

Đây là nhân vật lợi hại đến cỡ nào chứ?! Diệt quỷ vật, còn có thể phát ra tia sét chỉ bằng một tấm bùa!

A a a a, ánh mắt Sở Lâm sùng bái nhìn Tô Cẩm: “Đại sư, bắt đầu từ hôm nay, ngài chính là cha mẹ tái sinh của tôi! Nhất định tôi sẽ hiếu kính ngài!”

Tô Cẩm nghe vậy, khóe miệng giật giật: “Thứ nhất, so về tuổi thì tôi còn nhỏ hơn anh, không làm cha làm mẹ anh được. Thứ hai, cho dù anh có móc nối quan hệ gì đó thì cũng không thể trả ít tiền đi được! Tôi sẽ không giảm giá cho anh!”

Hơn nửa đêm ra ngoài làm việc, giảm giá sao? Không đời nào!



Làm việc như thế này, đáng lẽ phải thêm tiền!

Sở Lâm liên tục đáp ứng: “Không giảm giá không giảm giá, ngài nói bao nhiêu, tôi sẽ trả bấy nhiêu!”

Nguyên Cảnh cùng Nguyên Thất đi tới.

Nguyên Cảnh lên tiếng hỏi: “Vừa rồi thứ kia là...”

Tô Cẩm: “Là tà vật.”

Đối mặt với khách hàng lớn của mình, Tô Cẩm rất tốt bụng giải thích: “Người tu đạo, lấy máu của bản thân tẩm bổ quỷ hồn, sau đó lại lợi dụng trận pháp luyện hóa nó, cho nên mới tạo thành loại tà vật này, sau đó có thể thúc đẩy nó làm việc cho mình. Người nuôi loại tà vật này nhất định phải trả giá thật lớn, vận thế bản thân, cùng với sau khi chết bị phán xét bị nhận các loại trừng phạt.”

Dứt lời, Tô Cẩm lại nói với Sở Lâm: “Anh có thể yên tâm được rồi, người nuôi dưỡng tà vật này cùng với tà vật này đã sớm trói buộc với nhau, như vậy mới có thể khống chế được tà vật. Tà vật bị diệt thì người đó cũng phải chết theo, vậy nên người làm phép sau lưng chắc hẳn cũng đã chết rồi.”

Trong lòng Sở Lâm hoảng hốt, không nghĩ tới, loại chuyện này cũng có thể bị mình gặp phải.

“Vậy sát khí trên người tôi lúc trước, cùng chuyện lần này, đều là do cùng một người gây ra sao?”

Tô Cẩm có ý tốt chia sẻ nỗi lo lắng của anh ta: “Là cùng một người gây ra, nhưng mà người đó sẽ không vô duyên vô cớ làm hại anh. Nghĩ xem thử, hẳn là anh đắc tội người nào đó, hoặc là có một kẻ thù muốn anh phải chết! Về phần kẻ thù này là ai thì cần anh phải suy nghĩ thật kỹ.”

Sở Lâm: “…” Tuy rằng anh ta là một kẻ ăn chơi tráng táng, không làm chuyện gì đàng hoàng, nhưng một kẻ thù nguyện ý tốn công tốn sức, thậm chí tìm người làm phép để gϊếŧ chết anh ta thì trong khoảng thời gian ngắn này, anh ta thật đúng là không nghĩ ra ai…