Chương 22: Tôi Có Thể Thêm Tiền, Nhưng Cậu Ta Phải Chết 2

Sở Lâm ngồi một mình phiền muộn một lúc liền ném cỗ phiền muộn này ra sau đầu.

Hôm nay anh ta gặp được đại sư!

Đại sư giúp anh ta hóa giải nguy cơ!

Đừng hỏi, hỏi là biết vui cỡ nào!

Sở Lâm vui vẻ, lại phát một tin lên vòng bạn bè.

Sau đó đặt điện thoại di động xuống, vui vẻ đi vào phòng tắm, không bao giờ nghĩ rằng tâm trạng vui vẻ cũng là một loại hạnh phúc!

Trước lúc Sở Lâm đi tắm, anh ta sợ tấm bùa kia bị nước làm ướt.

Nhưng nếu không mang bùa bên người, anh ta lại cảm thấy không an toàn.

Suy nghĩ một chút, anh ta liền tìm một cái túi chống thấm nước, sau đó đặt bùa ở chỗ mà tầm tay có thể với tới.

Trong mấy phút đầu tiên, không có chuyện gì xảy ra.

Sở Lâm thậm chí còn thấy tâm tình không tồi rót một ly rượu vang đỏ, sau đó liền bật tivi lên.

Sở Lâm: Cuộc sống này phải hưởng thụ nhiều hơn mới phải.

Một lát sau, Sở Lâm cảm thấy hơi buồn ngủ, anh ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút, mà tivi đang phát tin tức, đột nhiên màn hình tối đen, không chỉ như thế, còn phát ra tiếng xì xì nữa.



Ánh đèn sáng trên đỉnh đầu cũng bắt đầu lúc sáng lúc tối.

Sở Lâm nhận thấy không đúng lắm, mở mắt ra nhìn thấy một màn này có chút cạn lời, tivi mới dùng được không bao lâu cứ như vậy mà hỏng rồi?

Còn cái đèn này nữa... Vậy mà cũng xảy ra vấn đề!

Sở Lâm hùng hùng hổ hổ vài câu, sao thương gia bây giờ lại vô lương tâm như vậy chứ?

Sở Lâm không nói nên lời, muốn từ trong bồn tắm đứng dậy. Lúc này, anh ta lại cảm giác cả người giống như bị trói buộc, phảng phất như có một cỗ lực lượng cường đại áp chế anh ta, làm cho anh ta không cách nào đứng dậy được, cả người nằm ở trong bồn tắm không thể động đậy.

Trong lòng Sở Lâm kinh hãi, đáy mắt dần dần nhiễm một tầng sợ hãi.

Mẹ kiếp?

Chuyện gì đã xảy ra với anh ta vậy?

Anh ta cố gắng mở miệng ra kêu cứu, nhưng lại không thể phát ra được âm thanh gì.

Ngay sau đó, toàn bộ cơ thể anh ta bắt đầu trượt xuống, nước trong bồn tắm rất nhanh đã chạm đến cổ, đến cằm, đến đôi môi mỏng của anh ta...

Nước giống như từ bốn phương tám hướng tràn tới, mãnh liệt rót vào khoang mũi.

Cảm giác gần như hít thở không thông khiến thần kinh anh ta căng thẳng, chẳng lẽ hôm nay chính là đại hạn của anh ta à?



Mạng nhỏ của anh ta chẳng lẽ phải chấm dứt ở đây sao???

Trong đầu trống rỗng, như thể anh ta đã bỏ qua cái gì đó.

Đúng lúc này, tấm bùa hộ thân bị anh ta đặt ở một bên đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng vàng, một trận gió ấm ập tới, bùa hộ thân bị thổi vào trong bồn tắm.

Chiếc bùa hộ thân gấp thành hình tam giác rơi xuống nước, nhưng không hề bị ướt.

Ngược lại, nó trôi nổi trên mặt nước rồi trôi đến trước mặt Sở Lâm.

Trong nháy mắt, đầu óc Sở Lâm trở nên thanh tỉnh, ngay cả đám sương mù trong đầu cũng tản ra, anh ta lấy lại quyền kiểm soát thân thể của mình, gần như không cần suy nghĩ cầm lấy tấm bùa hộ thân kia, sau đó mạnh mẽ đứng dậy từ trong nước.

Đồng thời, ánh đèn phía trên đầu anh ta cũng khôi phục bình thường, ngay cả màn hình tối đen của tivi cũng xuất hiện hình ảnh bình thường.

Phảng phất tất cả những chuyện vừa xảy ra, chỉ là một giấc mộng của Sở Lâm!

Nhưng Sở Lâm lại vô cùng rõ ràng, đó không phải là mộng!

Những chuyện này thật sự thật sự thật sự xảy ra với anh ta! Anh ta không nằm mơ, anh ta không phát điên!

Sở Lâm nhìn về phía tấm bùa hộ thân trong tay, chỉ thấy chu sa trên tấm bùa hộ thân đã hơi phai màu, ngoài ra, còn có vài phần cảm giác như bị thiêu đốt.

Anh ta nắm chặt tấm bùa hộ thân, cầm lấy khăn tắm chạy ra khỏi phòng tắm.

Tuy rằng anh ta không biết vừa rồi là có chuyện gì xảy ra, nhưng anh ta biết, chính tấm bùa hộ thân đại sư cho đã cứu mình!!!