[Tề Dư Hàng là học hội họa, chuyện này thật sự không công bằng. Trình Tiêu dùng bức tranh điêu khắc bằng cát để thu hút sự chú ý, đây cũng không phải là phong cách của anh trai nhà tôi.]
[Bây giờ chắc chắn ba vị nữ khách quý đang ở nhà hối hận sau khi biết kết quả.]
Có cư dân mạng nhìn thấy bình luận của fans, phản bác một cách yếu ớt: [Vốn dĩ Vân Thiên Thiên đã đoán đúng, hối hận cái gì trời.]
Khi Hạ Duyên nhìn thấy câu trả lời này thì tâm trạng càng trở nên phức tạp. Rốt cuộc thì Vân Thiên thiên đang chơi trò gì vậy, anh ta muốn gọi điện thoại cho Vân Thiên Thiên, nhưng sau khi gọi đi lại bị cúp máy.
Cho dù cô ta có làm ra bất kỳ thủ đoạn gì thì mình cũng không quan tâm, nếu không sẽ rơi vào bẫy của cô ta.
Vân Thiên Thiên đang tập trung vẽ bùa, điện thoại di động của cô rung lên hai lần. Cô liếc nhìn thì thấy là Hạ Duyên gọi điện thoại đến, cô cũng không gọi lại, chỉ xem như anh ta gọi nhầm.
Cô khẽ nhíu mày, vào thời điểm vẽ bùa thì nhịp thở không được đứt đoạn, lá bùa này xem như là vô dụng, cô buộc phải xé bỏ và bắt đầu vẽ lại từ đầu.
Trong kiếp trước, Vân Thiên Thiên sẽ không thường xuyên sử dụng giấy vàng và chu sa để vẽ bùa, cô có thiên phú hơn người, những lá bùa mà cô vẽ bằng giấy báo cũng sẽ có linh lực. Buổi tối ngày hôm đó, cô tìm thấy mấy cuốn sổ tay của nguyên chủ, nhìn thấy chúng rất xinh đẹp nên tiện tay lấy ra sử dụng.
Sắp sửa phải đi quay chương trình, cô phải chuẩn bị thêm vài lá bùa đề phòng tai họa, thậm chí còn phải để lại cho dì Ngô và Trần Mạn một ít.
Vân Thiên Thiên vẽ được một chồng, sau đó phân loại thật kỹ càng. Khi cô đang điều chỉnh nhịp thở để nghỉ ngơi một lúc thì nhìn thấy bên ngoài cửa sổ có một cái bóng màu đen đang lơ lửng.
Căn hộ này nằm ở tầng hai mươi, cái bóng đen này nằm sát trên cửa sổ, từng luồng âm khí xuyên qua cửa sổ sát đất chui vào trong phòng.
Ánh mắt Vân Thiên Thiên sáng lên, cuối cùng cô cũng gặp được quỷ rồi.
Tình trạng cơ thể hiện tại này của Vân Thiên Thiên cực kỳ dễ dàng thu hút quỷ.
Ngày đầu tiên xuyên đến đây, cô đã để ý thấy trong phòng rửa tay có dấu vết của âm hồn để lại, thậm chí cô còn có một sự nghi ngờ hợp lý rằng hồn phách của cơ thể này đã bị âm hồn mang đi.
Nhưng vào cái đêm xuyên đến đây thì cô cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, cần phải nhanh chóng ngủ một giấc thật ngon. Vì vậy, cô vẽ một lá bùa Trấn Trạch và một lá bùa An Thần phiên bản tăng cường, đặt một lá bùa dưới gối đầu, lá bùa còn lại dán lên phía sau cánh cửa phòng ngủ.
Ngày hôm qua cô mới phát hiện ra rằng lá bùa Trấn Trạch không còn nữa, cô đoán rằng có lẽ nó đã rơi xuống đất và bị dì Ngô xem như rác rưởi nên đã dọn đi mất.
Bây giờ, lá bùa chữ Triện vừa mới vẽ còn chưa kịp dán lên, trong phòng không còn kết giới bảo vệ nào khác nên tất nhiên có thứ không sạch sẽ định lợi dụng cơ hội để lẻn vào.