Chương 5: Đất rồng hưng thịnh

Không cần biết có phải hay không, nơi này chỗ nào cũng có camera, Bách Diệm Quy không sợ bị người vu oan, ngược lại nếu thật là người trẻ tuổi kia làm, bây giờ hẳn rời đi mới là lựa chọn tương đối an toàn đối với Bách Diệm Quy:" Được."Bạc Nam không ở lại lâu, hẳn nhẹ nhàng xoay người rời khỏi.

Bách Diệm Quy nhìn Giang Liên nằm trên mặt đất, nhớ lại Bạc Nam.. Y biết hôm nay có tiệc rượu dưới lầu, chỉ là lười tham gia, y còn cho rằng Bạc Nam là con cháu thế gia tới dự tiệc, giờ nghĩ kỹ lại người kia lớn lên đẹp như vậy, y cũng chưa từng nghe qua danh tiếng của đối phương.. Rất có thể người này là tình nhân nhỏ Giang Liên đang cất giấu.

Lớn lên đẹp mắt như thế, làm việc gì mà không được? Ra ngoài bán thân?

Bách Diệm Quy thầm lắc đầu trong lòng, ngẫm nghĩ một chút, biểu tình hoàn mỹ trên mặt xuất hiện vết nứt: Đợi đã, không phải Giang Liên điên rồi chứ?

Bạc Nam không biết mình đã bị quy thành tình nhân bí mật của người khác, hẳn thong thả nói một tiếng với nhân viên khách sạn cho xong nghĩa vụ, báo với Bạc Nghi Chân mình về nhà trước rồi đi mất.

Hôm nay quả thực liên tục gặp được người quen.

Vậy mà là Bách Diệm Quy a.

Đương nhiên Bạc Nam không về nhà ngay.

Thực sự có người trên diễn đàn hẹn gặp hắn, sau khi người kia gửi hình chụp gỗ sét đánh sang, Bạc Nam cũng phải tận mắt nhìn vật thực xác định thật giả - vô cùng khéo là người kia ở thành phố kế bên, đi tàu cao tốc 15 phút là tới.

Chỉ cần giải quyết nhanh việc này, nói không chừng khi hắn về nhà anh hẳn còn chưa về tới.

"Cậu chính là Thính Tuyền?" Người tới nghi ngờ đánh giá Bạc Nam, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó có chút không dám tin.

Xem ra là một thanh niên toàn thân treo hàng hiệu, đáng tiếc hành vi và khí chất của y nhìn thế nào cũng giống giang hồ lưu manh.

Bạc Nam hơi nghiêng đầu, hỏi: "Thập Lý Pha Kiếm Thần?"

Thanh niên vẻ mặt ngượng ngùng, qua loa gật đầu, sau đó đưa tay ra: "Đừng gọi như vậy, nghe rất kỳ cục, tôi họ Cốc, Cốc Kiếm Duệ."

"Bạc Nam." Bạc Nam duỗi tay ra bắt tay với y: "Rất vui được gặp, Cốc thiếu."

"Ai.. Bỏ đi, cậu muốn gọi sao thì tùy." Cốc Kiếm Duệ kéo ba lô từ phía sau ra trước mặt, vừa lấy đồ vừa nói: "Trước đó đã nói với cậu, giao dịch thành công cậu mang đồ đi, ngoài ra tôi gửi cậu năm triệu tệ, nếu việc không thành.. này, đồ ở đây."

Bạc Nam không ngờ có người bất cẩn như vậy, nhét gỗ sét đánh vào tay hắn ở trạm tàu cao tốc người đến người đi. Đó là khúc gỗ đen nhánh, nói là gỗ, nhưng càng giống làm từ sắt hơn, mặt trên chỉ có một lớp kim loại phát ra ánh sáng lạnh, vừa cầm lên tay, Bạc Nam liền xác định gỗ sét đánh này là gỗ cây hòe.

Hơn nữa số năm tuổi cũng không hề nhỏ, cây hòe làm gỗ sét đánh này đã sống ít nhất năm trăm năm trở lên.

"Hàng không tồi." Bạc Nam lật qua lật lại xem xét một chút, đưa gỗ sét đánh cho y: "Thời gian khá gấp gáp, đưa tôi đến xem chỗ đó trước."

"Triển thôi!"

Bạc Nam tốn chưa đến một giờ đồng hồ đi đến thành phố W, nhưng nơi hai người tới phải đi mất một tiếng rưỡi, Bạc Nam thấy đường xe chạy càng lúc càng hẻo lánh, đã lên đường đèo của Bàng Sơn rồi, lòng thầm nghĩ lẽ nào muốn đi gϊếŧ người đoạt bảo?

Trước khi nghi ngờ của Bạc Nam đạt đỉnh điểm, cuối cùng xe cũng dừng lại, hai người ngừng trước khu biệt thự, sau khi kiểm tra thân phận xong thì được cho vào, lại mất mười phút đi tới trước cửa lớn. Cốc Kiếm Duệ thúc giục Bạc Nam xuống xe, vừa đi vừa cao giọng gọi: "Ông nội! Con đưa người đến rồi! Con nói ông nghe, người này chắc chắn đáng tin cậy hơn người ông tìm."

Bạc Nam theo sau vào biệt thự, một ông lão ngồi ở vị trí chủ nhà trong phòng khách, lão đạo sĩ mặc áo bào vàng ngồi ở ghế cho khách. Hai người vừa vào cửa đã chọc cho ông lão ngồi ghế chủ nhà phát cáu: "Thắng quỷ nhỏ con nói bậy cái gì! Mời người nào tới.."

Ông nhìn thấy Bạc Nam, giọng điệu liền hòa hoãn lại: "Kiếm Duệ, sao không nói sớm là con đưa bạn tới nhà, ông đang tiếp khách, con dẫn bạn lên lầu chơi đi."

Phong thái của Bạc Nam khiến Cốc lão nhanh chóng nhận định họ là đồng loại, ông cho rằng đó là bạn của cháu mình, lập tức trở nên vui vẻ hòa nhã: "Ông thấy con ghen tị thì có, anh bạn nhỏ, con là người nhà nào?"

"Bạc Nam ở thành phố S, Cốc lão tiên sinh khỏe." Bạc Nam nhẹ gật đầu.

"Bạc.. Ồ, Bạc gia! Nói ra ta còn từng ăn một bữa cơm với ba con!" Ông lão cười ha ha nói.

Cốc Kiếm Duệ trợn trắng mắt: "Bạc gia cái gì, đây là tiên sinh do con mời về, hắn có thể làm đại cách cục! Ông nội, con cảm thấy hắn đáng tin hơn đạo sĩ thối này!"

"Đừng quậy, lên lầu! Ở đây không đến lượt con nói!" Ông lão lập tức quát một câu, sau đó quay sang nói với lão đạo sĩ: "Vương đạo trưởng thứ lỗi, trẻ con không hiểu chuyện."

"Không sao." Vương đạo trưởng bình thản đến không giống người phàm, không hề nhìn ra thay đổi cảm xúc gì.

Cốc Kiếm Duệ cau mày nói: "Ông nội! Ông chưa thử làm sao biết không được!"

".. Đứa trẻ Kiếm Duệ này bị ta chiều hư rồi." Ông lão hít sâu một hơi, đứng dậy cúi mình trước Vương đạo trưởng, nói: "Ngài ngồi một lát, tôi đi chút sẽ quay lại ngay."

Vương đạo trưởng cười ha ha: "Ngài cứ việc đi, tôi cũng nên ra về."

Ông nội Cốc liền cuống lên: "Ngài đừng tính

toán với trẻ con, nó còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện.."

"Không thể phá vỡ quy tắc." Vương đạo trưởng phất phất tay, đứng dậy rời đi, dù ông nội Cốc ngăn cản thế nào cũng không dừng bước.

Người đi rồi, ông nội Cốc tức giận khua gậy trong tay, trừng mắt nhìn Cốc Kiếm Duệ: "Con qua đây cho ta!"

Ông nội Cốc giương cao gậy, rốt cuộc vẫn kiêng dè có Bạc Nam ở đây, không thật sự ra tay, ông kìm nén lửa giận nói: "Bình thường ta dạy con thế nào đều bị cẩu ăn hết rồi? Ăn nói như vậy trước mặt người ta, con ghét bỏ cuộc sống quá thái bình trong cái nhà này đúng không? Con xem Vương đạo trưởng như người đi khắp nơi bán nghệ? Đến nhà chúng ta xin ăn?"

"Nhưng.." Cốc Kiếm Duệ chỉ Bạc Nam: "Hắn nói hắn biết bày đại cách cục! Vương đạo trưởng kia cứ làm bộ ra vẻ ta đây, nhìn kiểu gì cũng thấy không giống người tốt, ông nội bị quỷ ám rồi mới tin ông ta, con thấy ông ta tới nhà chúng ta không ít lần, chuyện.. Có lần nào mọi thứ chuyển biến tốt đâu?"

Ông ngừng một lát, rít từng từ qua giữa kẽ răng: "Con -!"

Bạc Nam nghe hai câu đã biết xảy ra chuyện gì, nhưng gỗ sét đánh không làm giả được, hắn cũng lười can thiệp vào, nói: "Cốc lão tiên sinh, trong nhà có người bệnh phải không? Bệnh đến mức có hơi kỳ lạ, mỗi khi đến thời khắc quan trọng thì đổ bệnh."

Có lúc không cần nhiều lời, mà cốt là lời nói tinh chuẩn, một câu này trong nháy mắt khiến ông nội Cốc chấn động.

Ông nội Cốc mấp máy môi, cố ý lại như vô ý lườm Cốc Kiếm Duệ một cái: "Bạc thiếu gia đừng đùa, những chuyện này là Kiếm Duệ nhà ta nói với con đi? Ta lớn tuổi rồi, đừng dọa ta."

"Đài phun nước trước cửa hẳn là mới xây chưa tới nửa năm?" Bạc Nam dáng vẻ đạm nhạt nhìn đài phun nước hình tròn ngoài cửa, lại quét mắt sang ngôi đình nhỏ cách đó không xa: "Sau khi xây xong ngôi đình bệnh càng nặng hơn? Vị Vương đạo trưởng này quả thật có chút bản lĩnh, nhưng quá liều lĩnh."

Ông nội Cốc chấn kinh, nhìn sang Cốc Kiếm Duệ, Cốc Kiếm Duệ vội phất tay: "Con không nói gì cả! Hắn tự đoán ra!"

Lúc này ông nội Cốc mới nói: "Bạc thiếu.. tiên sinh, sao ngài nhìn ra được?"

Trong phong thủy, đình cũng như cầu đều có tác dụng hòa hoãn, ngưng tụ. Nước là âm, cầu là dương, sông không có cầu thì nước chảy vô tình. Đình nghỉ chân thường được xây trong rừng, rừng là âm, đình là dương, nếu rừng cây quá rậm rạp mà không có cửa đột phá, rất dễ sinh ra âm khí, có ngôi đình mở ra một khoảng không gian, mới có thể âm dương hòa hợp.

Đương nhiên, cũng có đình được xây cạnh vùng nước, bên đường đi, tùy thuộc từng trường hợp mà đình có tác dụng khác nhau, nhưng mục đích điều hòa âm dương thì không sai được.

Thành phố W và thành phố S cách nhau không xa, hiển nhiên địa hình cũng tương tự, đều là nơi phong thủy bảo địa được Thái Hồ bao bọc, nhìn từ góc độ phong thủy thì không tồi, càng đừng nói mấy thế gia này tự tạo dựng một khu biệt thự trên núi? Dĩ nhiên là cái gì tốt thì chọn cái đó.

Ví như dãy núi này, nhấp nhô lên xuống, uyển chuyển nhẹ nhàng, liên miên không dứt, trên đường lên núi Bạc Nam còn thấy có khe suối chảy róc rách, đường xuống Bàn Sơn qua chín khúc quanh mười tám chỗ ngoặt, cuối cùng hội tụ tại hồ nước nhỏ trong vắt dưới núi, sóng nước phản chiếu lấp lánh.

Vào núi phải quan sát cửa nước trước tiên, nói đơn giản hơn là xem xét nơi dòng nước chảy vào và chảy ra, cửa nước chảy vào gọi là "cửa trời", mà cửa nước chảy ra gọi là "cửa đất, hắn chưa nhìn qua đầu nguồn của những khe suối trong núi, nhưng nếu cửa đất đã đóng thì cửa trời cũng không quá kém.

Cái gọi là khí tản theo gió, gặp nước ắt ngừng, núi cản lại gió, nước ngưng tụ khí, nơi này có một ngọn núi và một mặt hồ, chắc chắn có thể tụ gió nạp khí.

Nói xong địa thế lớn, giờ tới địa thế nhỏ.

Khu biệt thự này cũng giống vậy, xem như có sơn khê bao bọc, hơn nữa còn cố ý xây dựng quanh co uốn khúc, phóng mắt nhìn thấy ba cây cầu nhỏ, mỗi cái là một điểm ngưng tụ, thứ nó tụ lại là tài vận, trong phong thủy có câu: Phàm là sông suối có ba khúc quanh, cả đời phú quý thanh nhàn.

Dòng nước này ba đoạn quanh co, lại ứng với một câu: Sao Thủy xoay một vòng một rồng cư ngụ, hai vòng thì hai rồng đáp xuống, ba vòng thì rồng thần hưng thịnh, khí thế ngút trời.

Thông thường Bạc Nam không xem cách bố trí trong nhà, nhưng trận thế này, dù là người không hiểu phong thủy làm theo lẽ thường cũng không ai bày bố như vậy. Đương nhiên, nếu trong nhà xuất hiện mấy vấn đề như bị mưu hại hay bị sét đánh, vậy đề nghị đổi sang một nhà thiết kế đầu óc bình thường.

Phong thủy như vầy không thể nói là phú quý cực điểm, nhưng cũng rất tốt, có điều lại bị ngôi đình và đài phun nước phá hủy.

Đình là nơi ngưng tụ, phân dòng nước thành khúc quanh co thứ tư, có câu quá tam ba bận, rồng tuy tốt, nhưng quá nhiều rồng tề tụ, sẽ thành nơi đất rồng hưng thịnh, phải xem người có mệnh số hưởng phúc đó hay không! Nói về đài phun nước, đài phun xây hình tròn, dòng chảy không bao giờ kết thúc, vốn là thứ tốt hóa giải tai ương, cản điều xấu, tụ tiền tài. Nhưng vượng khí bên ngoài từ đất rồng hưng thịnh quá dồi dào, ảnh hưởng khiến dòng nước chảy xiết, phá vỡ thế trận phú quý thanh nhàn.

Cái gọi là: Một số mệnh, hai vận khí, ba phong thủy, bốn tích đức, năm học hành, sáu danh tiếng, bảy tướng mạo, tám kính quỷ thần, chín quý nhân phù trợ, mười tu thân dưỡng tính, mười thứ hạng này mỗi cái đều tác động tới đời người, phong thủy tốt thì có tác dụng gì? Không có số mệnh và vận khí đó, nghĩa là công đức chưa đủ để hưởng phúc lớn, làm sao không đổ bệnh?

Đài phun nước là thêm dầu vào lửa, nếu không phải vị gia chủ nhà ông nội Cốc xem như có số mệnh này thì sớm đã được tiền đi bán muối.

Lấy trứng chọi đá, sẽ có kết cục gì?

Nhưng đổi một cách nói khác, nếu gia chủ trong nhà có mệnh hưởng, phù hợp với thiết trí phong thủy này, vậy đó chính là một bước lên mây, rồng bay chín tầng trời.

Bạc Nam đã nói, Vương đạo trưởng kia không phải không có bản lĩnh, mà là hơi mạo hiểm, chỉ nghĩ tụ tài vận cho chủ nhà, lại không biết điều quan trọng nhất khi bày phong thủy là tương xứng với vận mệnh chủ nhà, hai bên tương hỗ, đây mới là cách làm thích hợp nhất.

Bạc Nam không nói rõ mọi thứ với ông, phá giải chuyện này thì đơn giản, dỡ bỏ ngôi đình và đài phun nước đi. Ngày dài tháng rộng khí tràng tự nhiên sẽ phục hồi, nhưng nếu muốn thăng tiến một bước, vậy phải bố trí lại thế cục, đó không phải chuyện có thể hoàn thành trong hôm nay.

Hắn hỏi ngược lại: "Cốc lão gia tử muốn để người trong nhà khỏe lên, hay muốn gia đình thăng tiến một bước? Xem ngài nghĩ thế nào mới được."