Cậu thoát khỏi giao diện WeChat, chuẩn bị kéo đen phương thức liên hệ của đối phương, nhưng vừa nhìn vào màn hình di động, liền thấy một tấm ảnh photoshop đến mức tận cùng, dung nhan hoàn mỹ không tì vết, không thể phân biệt nam nữ đập vào mắt, kết hợp với Lâm bé cưng vừa rồi, Trịnh Thù đột nhiên có cảm giác muốn đập vỡ điện thoại.
Tin nhắn thấy không rõ lắm, nhưng tấm ảnh này thật sự quá lớn, Du Tư Niên chỉ liếc mắt từ xa một cái ddax biết sao lại thế này, khóe miệng lộ ra một ý cười trào phúng.
“……”
Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm. Trịnh Thù rơi lệ trong lòng, cậu thật oan ức.
Du Tư Niên không hứng thú với lời giải thích của cậu, giơ tay nhìn đồng hồ, lãnh đạm nói: “Cục Dân Chính còn một giờ nữa sẽ tan tầm, đi thôi.”
Trịnh Thù vừa nghe thấy, lập tức sốt ruột, “Đừng mà, việc này chúng ta thương lượng lại, anh xem giấy thỏa thuận ly hôn cũng không còn, Cục Dân Chính bên kia cũng không dễ xử lý……”
Nhưng mà Du Tư Niên trực tiếp gọi điện thoại nội bộ, “Emma, in lại một bản ly hôn hôn khác……” Nhưng lời nói còn chưa nói xong, đã bị Trịnh Thù nhanh tay lẹ mắt mà ấn tắt, cậu than thở, “Tôi biết sai rồi, thật sự không muốn ly hôn, anh có thể cho tôi một cơ hội để thay đổi không? Về nhà để tôi quỳ bàn phím, quỳ sầu riêng, quỳ ván giặt đồ, anh tùy tiện chọn, hoặc là đánh chửi cũng được, tôi tuyệt đối thành thật nghe lời, được không?”
Cậu cũng không quan tâm hơi thở xung quanh người đàn ông hạ thêm mười mấy độ, trực tiếp đặt tay lên cánh tay của Du Tư Niên đang đặt lên bàn, khẩn cầu: “Kỳ thật tôi cũng không thích cậu ta, chỉ là muốn xem anh có để ý tới tôi chút nào không, anh đối với tôi vẫn luôn không nóng không lạnh, lòng tôi không tin, cho nên mới náo loạn ra như vậy, không nghĩ tới anh thật muốn cùng tôi ly hôn, tôi quả thực hối hận muốn chết!”
Này đến tốt cùng là đang nói chuyện quỷ quái gì, Trịnh Thù rất muốn khóc vì sự ngu ngốc của mình.
Tra nam đại khái đều giành lại tự tôn cho bản thân như vậy phải không? Quả nhiên, cuốn tiểu thuyết tối hôm qua không nên tùy tiện xem, trúng độc quá sâu.
Quả nhiên, chỉ thấy Du Tư Niên không lưu tình chút nào mà rút cánh tay về, hỏi lại: “Cho nên, này là do tôi sai?”
“Không có, đương nhiên không phải!” Trịnh Thù lập tức cường điệu, lập trường kiên định, đầu óc nhão nhoét của cậu nhanh chóng xoay tròn, “Là do tôi dùng sai cách, anh Tư Niên thành thục ổn trọng, sao có thể sử dụng cách thử buồn cười như vậy, tôi đáng lẽ nên thẳng thắn một chút. Hiện tại tôi vô cùng hối hận, không nên gây ra sai lầm này. Nhưng tôi thành khẩn xin lỗi anh, cho nên, anh có thể nhận lời xin lỗi của tôi, cho tôi thêm một cơ hội nữa không? Tôi bảo đảm sau này nhất định sẽ làm một bạn đời mẫu mực!”