“Vì sao?”
“Bởi vì cháu bỗng nhiên phát hiện cuộc mua bán này không có lời, không ly hôn, anh Tư Niên nhà cháu mỗi ngày đều kiếm tiền cho cháu tiêu, ly hôn, cháu phải kiếm tiền cho người khác tiêu, chuyện này không phải quá mệt sao?”
Lời nói vô liêm sỉ của Trịnh Thù làm cho cả phòng khách lặng ngắt như tờ, ai cũng không nghĩ tới sẽ là cái lý do này, nhưng mà nó lại có lý mới đáng chết.
Cuộc hôn nhân này của nhà họ Trịnh, nói ra đi trừ bỏ người nhà họ Trịnh, không ai không khen ngợi ánh mắt độc ác của Trịnh Phú Nguyên đã chết, Du Tư Niên quả thực là một cuộc đầu tư một vốn bốn lời trong cuộc đời ông.
Nhà họ Trịnh nguyên bản sẽ phải xuống dốc bởi vì ông qua đời, nhưng Du Tư Niên mạnh mẽ gia nhập, thành công sống lại không nói, sản nghiệp cũng càng làm càng lớn.
Vạn Hoàng ở phương nam đã trở thành xí nghiệp đầu rồng, hiện giờ dưới sự kiểm soát của Du Tư Niên, lại tiến về phương bắc, phát triển mạnh mẽ, lại rất vững vàng, đã khai thác thị trường không nhỏ, mơ hồ trở thành một trong ba công ty bất động sản đứng đầu cả nước.
Dưới tình huống này, người bình thường có đầu óc đều sẽ không nghĩ đến ly hôn, nhưng Trịnh Thù hiển nhiên không nằm trong nhóm này.
Mấy người nhanh chóng nhìn thoáng qua nhau, anh họ Trịnh Hồng Minh liên tục đưa mắt ra hiệu, thần thái thể hiện sự nôn nóng.
Cô Tư bất an mà vén tóc bên tai, “A Thù, vậy Lâm Tịch làm sao bây giờ?”
Lâm Tịch? Hẳn là ngôi sao nhỏ kia.
Trịnh Thù nói khó hiểu và buồn cười: “Chỉ là một thứ giải sầu mà thôi, cô Tư, cô sẽ không thật sự hy vọng cháu kết hôn với cậu ta đi? Ngạch cửa nhà cháu từ khi nào lại thấp như vậy?”
“Tôi……” Người phụ nữ ưu nhã tức khắc không giả vờ nổi nữa, bà ta ậm ừ một chút, miễn cưỡng nói, “Ý của cô không phải như vậy, chuyện này không phải…… Lúc trước không phải cháu thích cậu ta sao, thế nào cũng phải cho người ta danh phận, cô cũng không khuyên được cháu.”
“Nhưng cô Tư, cô hình như chưa từng khuyên mà.” Trịnh Thù cười tủm tỉm mà nhìn bà ta.
Tuy rằng ký ức không quá hoàn chỉnh, nhưng nhìn bộ dàng vội vàng của chú bác ngày hôm nay, thì biết bọn họ ước gì nguyên chủ ly hôn, đuổi Du Tư Niên ra khỏi Vạn Hoàng.
Nguyên chủ là một bao cỏ không học vấn không nghề nghiệp, lại cưới thêm ngôi sao nhỏ bình hoa, thì toàn bộ tập đoàn Vạn Hoàng lập tức sẽ do đám họ hàng này định đoạt.
Trong truyện, nguyên chủ có thể khiến tập đoàn lụn bại nhanh như vậy, không thể không kể đến công của đám người này.
Cô Tư nghe vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, bà ta phảng phất như bị chọc trúng tim đen nên thẹn quá hóa giận mà sắc bén nói: “A Thù, cậu như vậy là có ý gì, cậu đang chỉ trích tôi sao? Tôi chẳng lẽ nói sai? Cậu vì ngôi sao nhỏ đó mà náo loạn đòi ly hôn, toàn bộ thành phố S ai mà không biết, mọi người nhìn người nhà họ Trịnh chê cười, chẳng lẽ tôi đẹp mặt?”