Chương 12

Du Tư Niên bất đắc dĩ cúi đầu lần nữa, nhíu mày hỏi: “Chi tiêu vượt quá 500 thì phải thông báo?”

“Đúng đúng.”

Du Tư Niên kéo khóe miệng, “Cậu có bao giờ tiêu dưới 50000 sao?”

“Sao lại không có, chỉ là không nhiều lắm mà thôi, a nha, này không phải trọng điểm, tôi viết như vậy là cho thấy tôi có quyết tâm, rất kiên định.” Trịnh Thù nghiêm túc mà nói.

Du Tư Niên nhướng mày, nhìn câu tiếp theo.

“Trừ bỏ ở nhà, đi đâu cũng phải báo trước sao?”

“Đúng đúng.”

Du Tư Niên hoài nghi hỏi: “Cậu làm được sao?”

“Làm được, việc này cũng không khó, chỉ cần một tin nhắn, một cuộc điện thoại.”

“Nhưng tôi không muốn biết.”

Đại thiếu gia nhà họ Trịnh đi chơi rất nhiều nơi, đều là những nơi Du Tư Niên tuyệt đối sẽ không đặt chân tới.

“Đừng mà, anh yên tâm, tôi sẽ không đi đến mấy nơi lộn xộn đó nữa, cho dù có đi, chủ đề cũng nhất định phải tích cực hướng về phía trước, chỉ cần có việc bất lợi bới tình cảm vợ chồng chúng ta, làm anh không vui, tôi nhất định sẽ không làm, như vậy được không?”

Du Tư Niên kinh ngạc trong lòng, đôi mắt không khỏi mà nhìn nhìn ra ngoài cửa sổ, muốn nhìn một chút bầu trời có đổ mưa đỏ không, bằng không hắn thật sự không tin được những lời này được nói ra từ trong miệng Trịnh Thù.

Phải biết rằng vị đại thiếu gia này ghét nhất là hỏi cậu đi đâu, không phải lôi kéo bạn bè gạt hắn, thì cũng trực tiếp kiêu ngạo đối nghịch với hắn, trừ phi gây phiền toái, cần giải quyết hậu quả, mới cho hắn biết.

Tuy nhiên nếu sau này có tự giác, thì cũng được rất nhiều phiền phức cho hắn.

“Sau mười giờ tối sẽ không ra khỏi nhà?”

“Đúng đúng.”

Du Tư Niên tỏ vẻ hoài nghi sâu sắc, hỏi lại lần nữa, “Cậu thật sự có thể làm được?”

Người này là một con cú đêm, không ngủ suốt đêm, ban ngày lại ngủ nướng, có đôi khi hừng đông mới về nhà, lãng phí cuộc sống vô cùng nhuần nhuyễn.

Du Tư Niên có đôi khi suy nghĩ không hiểu sao một người thông minh cơ trí như bác Trịnh sao có thể nuôi ra một đứa con trai thế này?

Đột biến gien cũng không phải như vậy.

Trịnh Thù chắc chắn nói: “Nếu tôi đã viết ra, thì nhất định làm được, trừ khi cần thiết nếu không sẽ không vượt qua thời gian quy định, cho dù có việc gì cũng sẽ thông báo với anh, anh chờ xem tôi biểu hiện đi.”

Du Tư Niên nghe vậy, nhìn cậu một cái thật sâu, đặt tờ giấy cam kết này qua một bên.

Hôn nhân của Du Tư Niên và Trịnh Thù, bắt đầu từ một ân tình.

Hắn vĩnh viễn cũng quên không được cái đêm mưa kia, mẹ mới được đưa ra khỏi phòng chăm sóc đặt biệt, dứt khoát kiên quyết mà kéo kim tiêm trên người xuống, trộm hắn từ phòng bệnh cách vách ra, suốt đêm thoát khỏi bệnh viện nhà họ Tạ.