Một tiếng sau đó, Lăng Sâm và Hàn Chi đã đứng trước mặt các thành viên khác của đội. Lăng Sâm đã lên cấp sáu nên hai con cấp năm kia đã không còn là vấn đề khó giải quyết nữa.
Mọi người nghi ngờ nhìn hai người. Họ cảm thấy bong bóng trái tim bay đầy trời giữa hai người này. Hàn Chi mặt đỏ bừng, còn Lăng Sâm thì cười thích chí.
"Lão đại có chuyện gi vậy? Em thấy anh không được bình thường." Lưu Duẫn lên tiếng hỏi làm mấy người còn lại liếc xéo hắn.
Người bình thường nhìn là biết được chuyện gì đã xảy ra, chỉ có cái tên thần kinh thô Lưu Duẫn này là không hiểu gì.
Lưu Ly cũng chịu thua với anh trai mình.
"Không có chuyện gì thì thu thập rồi nhanh rời đi đi. Đội người kia chuẩn bị tiến lại gần đây rồi." Hàn Chi đỏ mặt hối mọi người.
Cả đám đều im lặng không nói nữa. Chị dâu da mặt mỏng, nói nữa lão đại nhất định không tha cho bọn họ.
Lăng Sâm nắm tay Hàn Chi đi nhanh qua từng phòng khám thu hết mọi thứ vào không gian.
Lăng Sâm thu hết vào không gian của mình. Hắn lên cấp nên không gian cũng theo đó mà rộng hơn, nay không gian đã được hai ngàn mét vuông, dù vật tư chiếm hết một nửa không gian nhưng chỗ trống còn rất nhiều, đủ để nhét hết cái bệnh viện này vào trong đó.
Lăng Sâm thu hết mọi thứ, từ đồ văn phòng, hồ sơ bệnh, đến giường chăn, mọi thứ, những gì còn sạch sẽ, xài được hắn đều không chê. Dù sao Lăng Sâm thu đồ vào không gian bằng tinh thần lực, bắt hắn chạm vào đồ để thu thì hắn sẽ chỉ thu đồ ăn thôi, đồ người khác xài qua, tâm lý hắn không chịu được.
Bệnh viện khá nhiều phòng nên đi thu hết vào cũng là một công việc khá mệt mỏi.
Hàn Chi không muốn đi nữa, nên nói với Lăng Sâm một tiếng rồi đi lại chỗ đám Lưu Duẫn, còn đem theo một túi đầy đồ ăn vặt đến chia sẻ với mọi người.
Ai cũng cảm khái, đúng là đi với chị dâu mới có lộc ăn mà.
Không lâu lắm, Lăng Sâm đi lại, gọi mọi người tiếp tục lên tầng trên.
Có Lăng Sâm ở đây, việc giết tang thi trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Tất cả rất nhanh thu thập hết những thứ cần thiết, chuẩn bị ra khỏi bệnh viện trở về.
Đi trở về đại sảnh của bệnh viện, Hàn Chi ngăn lại mọi người. Đám người kia rất nhanh muốn đi đến gần bệnh viện rồi, nếu chạm mặt có thể gặp phiền phức không cần thiết.
"Đi cửa sau đi. Đám người kia đi gần đến cổng chính của bệnh viện rồi." Hàn Chi nói.
Người của hai bên không cân xứng, bên mình chỉ có bảy người còn bên họ đi đầy ba chiếc xe hơi. Lăng Sâm tuy không sợ phiền phức nhưng tránh được vẫn khỏe hơn có xung đột.
Tất cả nhanh chóng đi ra cổng sau bệnh viện.
Giết hết tang thi xung quanh, Lăng Sâm lấy ra tấm kim loại to mà mọi người ngồi để bay đến đây, ý muốn Hàn Chi điều khiển nó nhanh chóng bay khỏi nơi này. Tuy việc này khá lộ liễu, có thể đám người kia sẽ thấy được tấm kim loại bay trên trời, nhưng còn đỡ hơn đụng mặt rồi lại có chuyện. Dù sao, bọn người kia cũng không thấy được mặt của bọn họ.
Hàn Chi không vội vã mà kêu Lăng Sâm lấy ra trong không gian một tấm đệm mềm trải lên trên tấm kim loại, tạo hình lại mặt phẳng kim loại để có độ nhám bám lấy tấm đệm. Xong đâu đó, Hàn Chi mới kêu mọi người ngồi lên trên.
Lưu Ly hai mắt long lanh, chị dâu quá chu đáo rồi.
Tấm kim loại bay là tà cách mặt đất tầm một mét, bỗng không khí xung quanh bạo động hướng lại tụ tập. Một lớp màn hơi bao quanh tấm kim loại, nhìn từ xa lại, chỗ đám người Lăng Sâm ngồi cứ như là một đám mây vậy.
Hàn Chi kiểm tra đâu đó đều ổn thỏa hết mới điều khiển tấm kim loại bay lên cách mặt đất ba mươi mét, rồi chầm chập trôi đi cứ như một đám mây.
Cả đám há hóc miệng nhìn Hàn Chi, còn có thể như vậy sao?
"Chị dâu, chị bao xung quanh chúng ta là cái gì vậy?" Lưu Ly tò mò lấy một tay chọc chọc đám màn hơi xung quanh hỏi.
"Hơi nước, dị năng hệ thủy có thể khống chế không chỉ là nước, mà còn có hơi nước trong không khí, thậm chí là.. máu." Hàn Chi cười nhìn Lưu Ly giải thích.
Nghe vào trong tai mọi người lại là một tin tức to lớn.
Thường thì mọi người sẽ cho là dị năng hệ thủy là một dị năng gân gà, chỉ có thể cung cấp nước, cùng lắm thì tạo được mũi tên nước, công kích cũng sẽ không cao được bao nhiêu.
Nhưng nay Hàn Chi nói dị năng hệ thủy còn có thể khống chế máu.
Thử tưởng tượng xem, máu trong người bị khống chế theo một ý nghĩ của ai đó. Như vậy, người đó chỉ cần xoắn một cái mạch máu ngay cổ thì đầu có thể xoay một trăm tám mươi độ luôn chứ chẳng đùa.
Càng nghĩ cả đám càng cảm thấy cổ phát lạnh. Chỉ có mỗi Lưu Ly là hưng phấn, vì cô là dị năng hệ thủy mà.
"Chị, khi nào em mới có thể làm được đến bước đó?" Lưu Ly nóng lòng muốn thử.
"Em hả? Khi nào em lên được cấp sáu thì có thể thử, nhưng chị nói trước nó không dễ đâu. Sâm, anh lên cấp tám cũng có thể thử điều khiển chất sắt trong cơ thể con người, đó cũng là một cách không tệ đó." Hàn Chi vui vẻ đáp.
"Ừ, anh sẽ thử. Mèo con, em quá tốt rồi." Lăng Sâm ôm Hàn Chi cười tít mắt.
Đám mây trôi lơ lửng ra khỏi phạm vi thành phố H thì đáp xuống một chỗ đồng vắng.
Hàn Chi giải tỏa màn hơi rồi để Lăng Sâm thu tấm kim loại vào không gian của hắn, biết đâu sau này còn xài được.
Lăng Sâm lấy ra xe, cả đám ngồi lên xe mà ánh mắt vẫn tiếc núi nhìn về phía Hàn Chi, Không phải lúc nào cũng được mang bay như vậy, chưa phiêu đã thì bị bắt đáp đất rồi.
Hàn Chi chỉ cười ha hả, nói.
"Lên xe, em lười, muốn ngủ. Mấy người không được ăn hiếp phụ nữ có thai nha."
Bên xe Lăng Sâm, Lưu Duẫn đổi cho Lưu Ly để lái xe, Lăng Sâm thì ngồi phía sau ôm Hàn Chi ngủ.