Chương 1: Mở đầu

Ở trước và sau mấy trăm năm, phân phân rồi lại hợp hợp, thiên hạ tứ phân ngũ liệt.

Trải qua gần cả trăm năm đánh giá, dốc hết sức lực tại Trường Giang, thuộc dòng dỗi Tiêu Vương Triều hiện vẫn không thể nào yên lòng với Bắc Miểu ở bên kia bờ sông. Hàng năm vẫn thường đóng quân, huấn luyện từ một cái trại binh nho nhỏ thì Bộ Lạc lại có dấu hiệu dần dần lớn mạnh vì muốn chiếm lấy Trường Giang, trước tiên phải lấy vùng Bắc Miểu để định cư, nhưng cả hai nước cho tới nay từ phòng thủ cho tới thể lực đều ngang bằng nhau, ai cũng không nguyện cùng đối phương gây chiến, vì biết được kết cục cũng chỉ làm tổn binh hao tướng, quốc gia diệt vong .

Tiêu quốc một năm, Tiêu vương triều chính thức dựng nước – Đại Tiêu.

Cùng năm ấy, Bắc Miểu dựng nước, tạm thời thiên hạ khôi phục thái bình. Nhưng chính cái gọi là ”phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân’ ‘, hiện nay cả hai nước đều đối lập. Khó có thể đoán trước thì năm nào tháng nào tái khởi phong vân.

Đại Tiêu, Hoàng thượng đương nhiệm là Tiêu Hạo, ở dưới gối có một nam một nữ, nhưng do hoàng thái tử Tiêu Tử Minh đi theo Tiêu Hạo hàng năm chinh chiến ở nơi sa trường, thật bất hạnh chết lúc tráng niên, chỉ còn lại người nữ nhi ba tuổi Tiêu Tử Mặc.

Tiêu Hạo vì quá thương tâm, liền đem Tiêu Tử Mặc ở trong cung mà đổi thành nam trang, truyền ra bên ngoài rằng mình còn một nhi tử, đem ngôi vị Thái Tử truyền lại, ý muốn ngày sau thay chính mình ngồi trên ngôi vị.

Mãi cho đến hôm nay, Tiêu Tử Mặc đã được mười sáu tuổi, trừ bỏ Tiêu Hạo cùng nha hoàn ở bên người, thì chả ai biết thân phận nữ tử của nàng.

Đệ đệ Tiêu Thiên. Tại lúc Đại Tiêu vừa dựng nước đã được phong làm Minh Vương. Tiêu Thiên cho đến nay thì cũng chỉ có duy nhất một nữ nhi là Tiêu Minh Hi, có thể nói là một tuyệt thế tài nữ.

Mấy năm nay trừ bỏ một ít chuyện không đáng có thì thiên hạ coi như thái bình. Tiêu Tử Mặc từng ngày từng ngày cứ vậy mà lớn lên, nhưng cũng không thể dự đoán trước điều gì đang chờ nàng không chỉ có chuyện mong muốn quốc gia yên ổn, mà còn cả cảm tình phân phân hợp hợp.