“Mọi người nói Eaton hơn bảy trăm tuổi?!” Diệp Tiếu ngơ ngác, Eaton nhìn kiểu gì cũng thấy là trẻ con ba tuổi mà, “Rồng bao nhiêu tuổi thì trưởng thành?” Cậu không nghĩ tới khả năng Eaton nói dối, có thể rồng từng ấy tuổi thì trông giống trẻ con nhân loại độ ba tuổi.
“80 nhể?” Hồ Đa Đa hỏi yêu quái khác.
“Em nhớ hình như là 50.” Li Nhị gãi đầu.
“70?”
Đám yêu mỗi đứa một đáp án, nói không ra con số cụ thể, cuối cùng Kim Thụy vỗ bàn kết luận, “Dù thế nào cũng không thể vượt qua 100 tuổi được!”
“…Nhưng mà ngoại hình của Eaton rõ ràng mới ba tuổi, hay mọi người nhận sai người?” Diệp Tiếu vẫn không tin nổi, Eaton trưởng thành mà chỉ có nhiêu đó thôi á?
“Ôi trời ơi, thầy giáo của em à, thầy bị lừa rồi, thầy không biết đâu, yêu quái bọn em đều biến thân được, như em này cũng biến thành ba tuổi được!” Nói xong Hồ Đa Đa định bộc lộ tài năng cho Diệp Tiếu coi.
Diệp Tiếu hứng thú, chớp mắt chờ mong, các yêu quái khác cũng rất tò mò, bọn họ chưa thấy dáng vẻ Hồ Đa Đa hồi nhỏ bao giờ, đa số yêu quái ở đây đều ít tuổi hơn hắn.
Hồ Đa Đa bị nhìn mà cả người sợ hãi, hắn nghĩ kĩ lại, quyết định vỗ vai Li Nhị, “Em biến cho mọi người xem đi, hôm nay anh không tiện biến lắm.”
Lũ yêu hắc tuyến, biến thân thì có gì mà tiện với không tiện, không muốn mất mặt chứ giề, lại còn bắt em giai mình biến thay, đúng là vô trách nhiệm mà!
Li Nhị thì không nghĩ nhiều, hắn còn lo lắng cho Hồ Đa Đa, “Anh Đa Đa anh sao vậy, có phải khó chịu ở đâu không?”
“Không sao, qua mấy hôm nữa là ổn, em mau biến cho thầy xem đi, em to thế này nhưng mà hồi xưa trông cũng dễ cưng lắm.” Hồ Đa Đa thúc giục.
Đám yêu cảm thấy chắc chắn Hồ Đa Đa nói bừa, Li Nhị nhìn như hán tử thế này, nhất định hồi bé cũng cao lớn thô kệch, sao có thể dễ cưng được chứ.
“Ya!” Li Nhị rất nghe lời Hồ Đa Đa, tiếng hô vừa dứt hắn liền thu nhỏ thân thể, quần áo trên người dần rộng thùng thình, các yêu quái đều không tỏ vẻ gì, vì đây là một kĩ năng cơ bản của bọn họ, nhưng Diệp Tiếu thì được mở rộng tầm mắt, đám yêu quái tò mò với xã hội loài người, ngươc lại Diệp Tiếu là con người cũng rất tò mò với thế giới của bọn họ, yêu quái là một chủng tộc phi khoa học, vô cùng thần kì.
Hơn mười giây sau, Li Nhị biến thành một cục nho nhỏ ngồi dưới đất, quần áo trên người đã thành dài thượt.
Thì ra Hồ Đa Đa không phịa, Li Nhị hồi nhỏ thực sự rất đáng yêu, ú ú nần nần, mắt to tròn tròn, da trắng non mềm, tóc màu xám càng tôn thêm da trắng, tóm lại nhìn kiểu gì cũng không liên hệ nổi với anh Li Nhị ban nãy, bởi vì hai người thực sự chả liên quan gì với nhau!
Diệp Tiếu cũng thấy Li Nhị bé con manh manh muốn chết, nhịn không được ngồi xổm xuống thơm cánh tay beo béo của Li Nhị, “Đáng yêu quá đi, em bao nhiêu tuổi rồi? Có ăn kẹo không?” Nói xong liền rút một viên kẹo sữa trong túi ra.
Li Nhị cong miệng cười ha hả nhận kẹo, nhanh chóng bóc vỏ nhét kẹo vào miệng, chỉ sợ yêu quái khác cướp của hắn.
Đám yêu 囧囧, thầy giáo của bọn họ coi bộ không được tỉnh táo lắm, Li Nhị chỉ nhỏ đi thôi mà, tuổi vẫn y nguyên, chẳng qua ngoại hình trẻ con có hơi dễ cưng tí thôi, thế mà thầy đã quên hết phương hướng đi cho hắn kẹo! Sao bọn em không có hả thầy!
Hẳn nào thầy bị tên khún Eaton lừa quay vòng quanh, thì ra thầy mắc bệnh nhìn thấy trẻ con xinh đẹp là quên cả đường đi!
Hồ Đa Đa tức giận nhìn Li Nhị một mình ăn kẹo, nói ba ngày không được ăn đồ vặt cơ mà! Li Nhị cũng thiệt là, có đồ ăn ngon cũng không biết hiếu kính trưởng bối là hắn, thật không nói nổi!
“Thằng nhỏ này trước năm 50 tuổi vẫn đều có vẻ ngoài dễ cưng như vầy, chẳng hiểu sao lớn lên rồi lại thành ra thế kia.” Hồ Đa Đa cố ý nói to cho Diệp Tiếu nghe thấy.
Thầy à thầy tỉnh táo lại đê, Li Nhị là một yêu quái trưởng thành đến không thể trưởng thành hơn được nữa, ngoại hình bây giờ chỉ là giả tạo thôi!
Diệp Tiếu thấy Li Nhị thật đáng thương, cậu xoa mái tóc xám bạc của Li Nhị, hỏi, “Sau khi 50 tuổi em đã xảy ra chuyện gì mà lại biến thành như vậy?”
Li Nhị ưu thương, hắn tự thấy ngoại hình của hắn rất ổn, nhưng sao ai cũng cho rằng hắn như hồi nhỏ mới tốt, đến anh Đa Đa cũng nói như vậy, con tim hắn sắp nát tan rồi….
“Thầy, thầy đã thủng ra
chưa, nhất định Eaton có mưu đồ gì không thể cho người khác biết cho nên mới biến nhỏ, hắn ta lừa gạt thầy, nói hắn mới ba tuổi, hắn là kim long, mà kim long rất quý, không có con rồng trưởng thành nào cho hắn tùy ý chạy ra ngoài đâu, rồng ba tuổi thì mới nở ra khỏi trứng được mấy năm, còn chưa biết nói, sao có thể đến trường học được, thầy xem cách nói chuyện của hắn có giống con nít ba tuổi không?” Hồ Đa Đa quay về đề tài chính, bọn họ đang nói tới Eaton mà, Li Nhị chỉ để làm mẫu thôi.
Diệp Tiếu nghe cũng thấy có lý, nhưng cậu ở chung với Eaton một thời gian, cảm giác Eaton không phải là một đứa nhỏ hư, có lẽ là bởi vì vẻ ngoài của hắn, cho nên dù không ngoan lắm, chỉ cần không mắc phải lỗi quá lớn thì đều có thể tha thứ được.
Cơ mà hiện tại, Diệp Tiếu không ngừng nhìn Li Nhị, mắt không buồn chớp, Hồ Đa Đa không biết nói gì, quả nhiên như bọn họ suy đoán, thầy giáo của bọn họ thấy đứa nhỏ xinh đẹp là quên đường về, đến Li Nhị thế kia đã hứng thú không thoát ra nổi, huống chi là Eaton xinh đẹp, không bị lừa mới lạ!
Thật là một người thầy giáo khiến yêu tan nát con tim a….
Hồ Đa Đa liên thủ với Kim Thụy nói xấu Eaton rất nhiều, thế nhưng cuối cùng Diệp Tiếu không hề tỏ vẻ bực bội, cậu nhéo nhéo cánh tay mập của Li Nhị mấy cái, cười nói, “Được được, để tối về thầy hỏi Eaton xem sao, có khi em ấy có nỗi khổ gì đó, không phải phó hiệu trưởng Vu đã nói rồi sao, yêu quái xấu xa không vào được kết giới, chắc chắn Eaton không có ý xấu gì đâu, mọi người đừng quá lo lắng, rảnh rỗi thì lấy sách sử ra đọc, thầy về trước đây.” Trước khi đi, Diệp Tiếu còn lưu luyến liếc Li Nhị đang ngồi dưới đất mấy cái.
Lũ yêu đều bí bách trái tim không thôi, tố cáo thì tố cáo rồi đấy, cơ mà không hề đạt được hiệu quả như bọn họ mong đợi, thầy giáo của bọn họ quá dễ lừa! Ngoại hình nhỏ con của tên Eaton kia công nhận cũng hơi đáng yêu đấy, nếu hắn ngon ngọt nói mấy câu, không chừng sẽ lừa thầy cho qua chuyện này cho mà coi, hừ!
Trước mặt Diệp Tiếu Eaton vẫn luôn tỏ vẻ nhu thuận, hắn đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế đá trước cửa căng tin chờ Diệp Tiếu đón về nhà, miệng còn ngậm thạch nhai chóp chép, đám yêu quái từ căng tin ra thấy hắn đều trợn mắt, nhìn mà phát thèm!
Eaton vô cùng hưởng thụ cảm giác được hâm mộ ghen tị này, đây chính là thiên tính của loài rồng, bọn họ luôn thích khoe khoang tài bảo và khả năng của mình. Giờ Eaton là trẻ con, hắn cảm thấy mình nên khiêm tốn một chút, không nên đi khoe tài bảo linh tinh, cơ mà giờ khoe đồ ăn vặt cũng tuyệt lắm.