Chương 20: Ngũ Nương Thành Lão Bà Nguyên Do.

Cứ thế lại thêm 1 tuần nữa trôi qua. Hắn chỉ còn dư lại nửa tháng để có thể đi săn, bởi vì đi săn ngày thứ 9 Tô Bạch, Diệp lão đã xuất hiện thông tri cho hắn tin tức.

Bạch Tượng bộ lạc hoa màu cùng thịt khô có thể duy trì đến cuối Thu, hắn có thể thoải mái săn gϊếŧ tích góp Hoang thú thịt, dùng cho chuẩn bị mùa Đông đến gần. Bên cạnh đó Tô Bạch lượng lớn thịt khô từ hơn 40 đầu Hoang thú, bao quát Đại Nha Hổ thịt cùng bộ xương cốt, hắn đều ném cho Diệp lão đem về.

Hắn chỉ để lại cho bản thân 1 cái cự nha, cùng với kia hàm răng nhỏ. Bởi vì Tô Bạch hắn muốn tự tay làm 7 cái dây chuyền răng hổ tặng cho 7 cái nương, đương nhiên Ngũ nương sẽ đặc biệt hơn một chút.

Lão đầu thấy hắn cất riêng đám này răng, có điểm tò mò hắc hắc cười tà. Đương nhiên Tô Bạch sẽ không nói ra ý định của mình.

Này lão gia hỏa nhưng rất hư a!

Nhớ lại lúc trước bị hắn ép buộc, Tô Bạch trong lòng vẫn còn một điểm nghiến lợi đây.

- Tiểu Bạch, ngươi thấy 7 cái nương thế nào?

- Mỗi người một vẻ, nhưng đều là người tốt.

- Ừm, Các nàng rất khổ!

- Ân!

- Mà lại, tương lai ta cùng đại ca còn có trọng đại việc, sinh tử không biết. Như ta cùng kia lão nhi không ở, ngươi sẽ bảo hộ được các nàng sao?

- Chuyện gì sinh tử? Là Thần Tượng bộ lạc bên kia sao, yên tâm ta sẽ cố gắng tu luyện, gia gia sẽ không có việc gì.

- Thần Tượng bộ lạc đám kia còn chưa ép được, là kinh khủng hơn a, không nói việc này. Ngươi sẽ bảo hộ các nàng sao?

Tô Bạch biết, những kia việc hắn còn chưa có tư cách biết, mới gật đầu kiên định.

- Đương nhiên!

- Vậy được, mặc dù các nàng trong đó đều 18 cho đến 25 tuổi phụ nhân. Nhưng đối với ngươi thiên phú lão đầu ta tin tưởng, tương lai sống 1000 năm không việc gì. 10 tuổi lễ thành nhân, ta sẽ lập hôn cho ngươi cùng các nàng.

- Khoan đã! Cái này...

Lúc trả lời, hắn nghĩ là an dưỡng hiếu tâm nha. Thế nào thành hắn cưới các nàng làm lão bà rồi? Tô Bạch rất mộng bức!

- Ai, Tiểu Bạch a! Ngươi cũng biết Đại Hoang thiếu nữ 13 tuổi đã bắt đầu sinh đẻ. 7 tiểu nha đầu bây giờ đều đã trên 18 tuổi phụ nhân, nam nhân sẽ chọn các nàng sao? Mà Bạch Tượng Bộ lạc chỉ còn lại 7 nàng, ngươi thật muốn nhìn Bạch Tượng bộ lạc tuyệt hậu sao? Muốn nhìn nam nhân mang các nàng đi sao?

- Đương nhiên sẽ không, thế nhưng là...

Hắn rất xoắn xuýt, chứng kiến Ngũ nương, vẫn là hiện thục Đại Nương, hay hoạt bát Thất nương, cứ thế đi theo nam nhân bộ lạc khác, hắn muốn sao?

Mà lại hiểu được dũng sĩ bộ lạc tư tưởng sau, Tô Bạch sẽ thấy bọn hắn đối tốt với các nàng? Vẫn là trở thành công cụ sinh đẻ, trở thành nữ nô?

- Không nhưng là, ngươi nghĩ phụng dưỡng các nàng cố nhiên là tốt. Nhưng tương lai một khi tu luyện có thành tựu, tuổi thọ tăng nhiều. Ngươi thật muốn nhìn các nàng chết già?

- Ách! Đương nhiên sẽ không! Ta sẽ giúp các nàng có thể tu luyện, bảo vệ bản thân.

- Vậy thì đúng a! Các nàng tu luyện được, tuổi thọ tăng nhiều. 100 năm, 200 năm, vẫn là 1000 năm, 1 vạn năm... Ngươi muốn nhìn 7 người cứ như vậy cô đơn 1 mình vượt qua tuế nguyệt dài dằng dặc? Ngươi đang phụng dưỡng vẫn là tra tấn?

- ... -Tô Bạch á khẩu.

- Còn có, ngươi sẽ tin tưởng 2 tiểu bất điểm kia chấp nhận các nàng? Bọn hắn lúc này so với ngươi lúc này thành thục ổn trọng, vì sao chọn ngươi bảo hộ ngươi còn không biết sao?

Cái gì là trọng điểm, đây mới là trọng điểm!

Tô Bạch lối suy nghĩ, cử chỉ đều thành thục hơn 2 tiểu bất điểm rất nhiều. Hắn làm người 2 đời Diệp lão sẽ không biết.

Nhưng có thể nặng nhẹ, có thể ổn trọng bình tĩnh, vẫn là nhất quyền gϊếŧ thanh niên nhân mà không chớp mắt. Đủ thấy nội tâm Tô Bạch đã rất cứng cỏi ngay khi chỉ mới 3 tuổi.

Đây là nguyên do Diệp lão có thể thoải mái giao phó 7 cái tiểu nha đầu cho hắn.

Còn Tô Bạch thì sao?

Hắn biết bản thân bị Diệp lão cho hố. Nhưng Diệp lão nói lời, đều là lời nói thật, đánh động lấy hắn. Hoặc là với EQ một kẻ trạch nam như hắn, bị Diệp lão xoay quanh là việc bình thường không có gì lạ.

Nữ đại 3 tuổi ôm cục vàng, nữ đại 30 phóng giang sơn!

Hắn thì bất đắc dĩ đồng ý rồi. Cũng chấp nhận Ngũ nương xem như người mình. (Lý do tiểu Bạch trước khi đi săn đối với Ngũ nương thay đổi thái độ).

Trở lại điểm chính. Diệp lão trò chuyện một thanh sau, rất nhanh đã biến mất, Tô Bạch không có hỏi lão vì sao hắn lực lượng đạt đến 7000 cân vẫn chưa Hoán Huyết.

Ai biết Diệp lão có hay không đè hắn ra giải phẫu nghiên cứu a!

Bởi vì bí mật của hắn rất nhiều. Người xuyên việt, dãy số liệu, Kim Cương Phục Ma Chân Công, vẫn là kia kinh khủng Kim Phật trong đầu.

Mỗi một cái kỳ lạ xuất hiện trên người hắn, đều rất dễ khiến nhân để mắt tới. Vì thế Tô Bạch sẽ chôn giấu những bí mật này trong lòng, dù là Diệp lão hắn cũng sẽ không nói.

Từ đó trở đi, Tô Bạch tiếp tục điên cuồng săn gϊếŧ Hoang thú. Dựa vào kia bóng mờ Hoang Lang cùng sức công phá mạnh mẽ của Cô Lang Đao Pháp, một đường đi đến Tô Bạch đều gϊếŧ cái thông thuận. Săn gϊếŧ đến nổi, thậm chí điểm số liệu của hắn đều hồi về 200 điểm.

Đây là những ngày Tô Bạch thỏa mãn nhất, càng là đối với kia "đao" phát ra thích thú không bỏ rồi.

Chính là, 1 căn răng nanh nhẹ hơn hắn thì giao cho Diệp lão. Căn còn lại Tô Bạch dùng chính lực lượng của bản thân đi mài.

Chú tâm mài dũa, để răng nanh tốc độ mòn cực kỳ nhanh chóng, càng ngày càng giống với Đao trong tưởng tượng của hắn, cong và nhọn về một đầu, lại cực kỳ sắc bén, hơn nữa còn tích tụ đầy đủ lực lượng do hắn phát ra mà không bị hư hại. Cán đao hắn nắm cũng là chân răng, được hắn mài nhỏ cầm tay, xung quanh được bó lại bằng da thú và dây leo cực kỳ chặc chẽ, đủ Tô Bạch phát lực mà không sợ tay hắn bị thương.

Còn lại là dây chuyền, Tô Bạch chọn lựa tổng cộng 35 viên răng hoàn mỹ nhất trong đám răng Hổ, sau đó đυ.c rỗng một lỗ nhỏ dưới chân răng của nó, rồi thắt lại bọn chúng bằng Hoang Vân Tằm tơ tằm. Hoang Vân Tằm là một loại Tằm được Nhân tộc bộ lạc rất ưa thích, vì bọn chúng sợi tơ kết lại với nhau có thể làm được rất nhiều thứ, thậm chí bố giáp.

Trình độ rắn chắc không thua dây kẽm kiếp trước của hắn, hơn nữa lại mang theo tia mềm mịn êm dịu mà không sắc bén, đối với làm sợi dây Tô Bạch rất thỏa mãn.

Thắt lại với nhau, mài dũa một thoáng răng Hổ. Tô Bạch đối với tác phẩm của hắn phi thường hài lòng, 1 ngày trôi qua đối với hắn không phí.

Bởi vì lúc này 7 sợi dây chuyền đều được Tô Bạch chỉnh chu cực kỳ đẹp đẽ cùng hoang dã mùi vị, mỗi dây xuyên 5 cái nhỏ bóng loáng lại trắng sáng răng hổ. Gai góc cùng hoa lệ hoàn mỹ phụ trợ lẫn nhau, dưới ánh lửa đều như tấm gương vậy xuyên thấu đỏ thắm màu sắc, để Tô Bạch càng xem càng thích thú, đối với tặng 7 nương khoảnh khắc, hắn có chút mong chờ...

Ầm!

Ngày thứ 14 sống ở hang động. Tô Bạch dựa vào Cự Nha Đao, cũng là tên Tô Bạch đặt cho Cự Nha Hổ răng nanh, cùng với Cô Lang kỳ diệu bóng mờ ngưng tụ từ thiên địa chi lực, thành công kích sát một đầu ngũ giai Kim Mai Báo. Đây đã là con thứ 7 Tô Bạch đánh gϊếŧ Hoang thú săn mồi loại.

Cũng là con thứ 37, Tô Bạch không có dựa vào bôi độc của Diệp lão đánh gϊếŧ, thay vào đó là triệt để cứng đối cứng chiến đấu!

Giữa độc và cường lực khác nhau rất lớn! Không chỉ giúp Tô Bạch thành thạo hơn sát chiêu, mà né tránh nanh vuốt Hoang thú càng phát ra thành thục rồi, cũng không phải trốn chạy né tránh mà là chiến đấu né tránh, hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!

Kích sát Ngũ giai Kim Mai Báo, Tô Bạch số liệu điểm đã cao hơn tuần trước rất nhiều. Lên đến 323 điểm, điều này nói rõ Tô Bạch chiến đấu đang tiến bộ theo từng ngày, thể lực ngày càng dày, hơn nữa hắn có thể to gan sinh sống ở Đại Hoang mà không còn e ngại kẻ khác nhắm đến nữa.

- Thêm chút nữa, Bạch Tượng Quyền của ta sẽ triệt để đại thành chi cảnh.

- Mà bên cạnh đó Cô Lang Đao pháp dựa vào số liệu điểm công năng, hẳn rơi vào đại thành tầm đó chi cảnh. Lại thêm Đạp Ngưu Bộ...

- Cô Lang bộ lạc, ta Tô Bạch sắp tiến đến!

Hắn chân trần đạp thi thể Kim Mai Báo, tay nắm chặt lấy Cự Nha Đao, hào tình vạn trượng mà nói.

Nhỏ gầy chưa đến 1m tiểu hài dày đặc vết thương từ móng vuốt, tóc dài lay động trên khuôn mặt nhỏ nhắn, Tô Bạch lặng yên nhìn lên thiên không một lúc sau, hắn thì vác lấy thi thể nặng ngàn cân Kim Mai Báo trở về hang động.

Trải qua 2 tuần sống bên ngoài bộ lạc, hắn đang dần thích ứng với thế giới này, một loại nhận thức quỷ dị mới!

Hắn không giống người thường!

Đây là từ khi trò chuyện với Diệp lão sau đó Tô Bạch tổng kết được!