Lại thêm nửa ngày trôi qua, lúc này cách Bạch Tượng bộ lạc 50 dặm về phía tây...
Xào xạt!
Tô Bạch hài nhi khuôn mặt có chút vô hồn, không một tiếng động từ từ tiến đến gần một đầu Hoang Ngưu.
Nó miệng lớn nhóp nhép hoa thảo, thô trọng hơi thở phun ra tia bạch khí, mang theo rất nặng mùi cỏ tanh, để Tô Bạch mũi nhỏ đều nhíu lại.
Ngay khi cách nó 2 trượng phạm vi lúc, Tô Bạch thì động!
Xùy!
Hắn lúc này tựa như một kẻ qua đường dạng, bén nhạy sát khí đều bị thu liễm đến mức thấp nhất. Kia thái đao chém về phía mông của Hoang Ngưu tựa như huynh đệ thăm hỏi xã giao dạng, không mang theo một tia dị dạng nào cả!
Đây chính là bước đầu Tô Bạch nắm giữ cách thức thu liễm sát khí!
Nghe Diệp lão nói, tương lai trở thành cường giả thậm chí có thể khống chế tâm tình cùng với khí tức bản thân. Đây mới là chân thật kẻ đáng sợ!
Vì không biết bọn hắn tâm suy nghĩ gì, bình thường đối với ngươi xưng huynh gọi đệ, nhưng bất ngờ cũng có thể rút vũ khí cắm ngươi một đao đoạt mạng, kia người là đáng sợ bậc nào?
Xoẹt!
Thái đao dựa vào 3000 cân lực lượng quán chú một đường đâm tới, ngay tại Hoang Ngưu còn đang hưởng thụ ăn uống lúc, Tô Bạch đao đã cắm xuyên vào da thịt của nó!
Huyết tí tách chảy, một tiếng rú thảm vang vọng vào khoảng không!
Đến lúc này, Hoang Ngưu mới chú ý đằng sau nhân loại đứa bé!
Ùm bòooo.....!!
Hoang Ngưu triệt để điên cuồng! Nó mũi thở ra bạch khí phà vào mặt Tô Bạch, chân sau cà vào đại địa tích tụ khí thế, nó chĩa thẳng cặp sừng sắc nhọn về phía Tô Bạch!
- Nguy hiểm!
Vù!
Tô Bạch cảm giác đến áp bách cực đại từ Hoang Ngưu, song mâu co rụt lại, hắn cũng không muốn cứng đối cứng, ra tay sau vội vàng lùi lại né tránh thế công Hoang Ngưu!
Ầm!
Răng rắc!
Hoang Ngưu đâm hụt Tô Bạch, ủi thẳng vào đại thụ phía trước, khiến cho đại thụ đều răng rắc gãy ngã!
- Hô! Hoang thú không thể khinh thường a!
Tô Bạch nhìn thấy thảm trạng đại thụ, thở dài một hơi hô may mắn.
Phải biết Đại Hoang cũng không chỉ Nhân loại cùng Hoang thú mạnh mẽ, bất kỳ sinh vật nào cũng phát triển lạ thường.
Giống đại thụ trước mặt Tô Bạch, cao trên 10 trượng che trời đại thụ, phải cần đến ít nhất 6000 cân quyền đầu mới có thể phá nát!
Mà hắn thấy gì? Hoang Ngưu một ủi có thể khiến này đại thụ đều đổ sụp!
Đây là kinh khủng cỡ nào lực lượng?
Ùm!
Ngay tại Hoang Ngưu điên cuồng gầm lúc, bỗng nhiên nó ánh mắt cứng đờ!
- Hắc hắc, chính là lúc này!
Tô Bạch thấy Hoang Ngưu ỉu xìu đi xuống, thừa cơ vọt đến. Thái đao hướng về cổ nó một đâm đi vào!
Phụt!
Nóng hổi máu tươi theo lưỡi dao phun ra tí tách, mà Tô Bạch càng đâm càng sâu vào, cho đến khi...
68
- +20, Hoang Ngưu bên trong Hoang thú cao nhất cũng chỉ Hoang thú cấp 2. Mà đầu này hẳn là cấp 2 không thể nghi ngờ!
Tô Bạch nhìn về như một cái tiểu sơn Hoang Ngưu, cảm xúc ngổn ngang.
Không nói, độc của Diệp lão thật mẹ nó mạnh a! Đúng vậy thái đao của hắn chính là bôi độc từ Diệp lão đầu, còn cứng đối cứng với Hoang thú? Nghĩ nhiều!
Nhờ có này 1 túi độc, Tô Bạch nửa ngày qua chỉ việc theo Diệp lão chỉ dạy, tận lực thu hồi sát khí, còn lại nhất đao đến thịt là đủ để. Thành ra hắn thử nghiệm lên một đầu Hoang Thử, Hoang Thỏ,.... đến nay lớn như vậy một cái tiểu sơn Hoang Ngưu đều chết trên tay hắn.
Có điểm nho nhỏ hưng phấn a!
Bên cạnh đó 30 điểm số liệu đều tăng đến 68 điểm!
- Chưa đủ, hơn 1 phần ngao thuốc từ Yêu thú tinh huyết, lại thêm mười mấy điểm mới có thể cho ta đạt đến tiểu thành. Nhiêu đây còn chưa đủ a!
Đứng dậy, Tô Bạch lấy ra dây leo đã chuẩn bị từ trước bắt đầu trói gọn lại Hoang Ngưu. Này đám dây leo chính ra Tô Bạch đi dạo vùng này thấy được, trình độ cứng cáp thậm chí đều như dây thừng kiếp trước của hắn.
Hơn nữa này dây cực kỳ dài, đầy đủ Tô Bạch có thể cột một vòng thi thể Hoang Ngưu.
Nửa tiếng trôi qua, Tô Bạch hoàn thành xong tác phẩm, có chút đắc ý tự luyến sau, hắn mới nắm điểm nối chính lôi đầu Hoang Ngưu hướng về một hang động lớn gần đó!
- Chà mẹ nó, phải 1000 cân đi?
Cảm nhận đến độ trầm trọng Hoang Ngưu, hơn nữa mỗi nơi đi qua đều bị quanh hoa thảo cành lá đại thụ vướng vào, Tô Bạch dù nắm giữ 3000 cân chân nam nhân đi nữa, tay cũng có chút chua a!
Khó khăn cùng hung hiểm một đợt, Tô Bạch mới thành công kéo đầu này Hoang Ngưu về một cái hang động lớn.
Tại sao lại khó khăn cùng hung hiểm đâu?
Bởi vì theo Diệp lão hướng dẫn, Tô Bạch biết được mặc dù bình thường Đại Hoang thảo nguyên bề ngoài hoang vu một mảnh, nhưng ẩn sâu trong đó là các thợ săn của những bộ lạc Nhân tộc, Hoang thú ăn thịt loại, bẫy rập,...
Nhiều, nhiều lắm! Mọi thứ đều không hề đơn giản như việc đánh gϊếŧ Hoang thú như Tô Bạch từng tưởng tượng như vậy.
Dù sao đôi khi giữa thợ săn với nhau còn lầm tưởng là con mồi, thậm chí gϊếŧ nhầm luôn là chuyện thường ngày. Huống chi chưa nói đến việc đánh cướp Hoang thú, săn bắt nô ɭệ,...
Trình độ phức tạp đến nỗi, cho dù Tô Bạch bình thường điệu thấp cũng khó có thể tưởng tượng được hung hiểm trong đó.
Cũng may 2 kiếp người để Tô Bạch lòng kiêu ngạo đã đè đến mức thấp nhất. Hơn nữa nhờ có địa đồ mà Diệp lão giao phó, hắn có thể dễ dàng né tránh những điểm hung hiểm, thành ra hắn mới có thể hành tẩu trong này đám thảo nguyên một cách an toàn.
- Hô!
Đặt Hoang Ngưu trước cửa hang động, Tô Bạch từ từ bước vào bên trong tìm kiếm vật dụng.
Những này hang động hoặc nhân tạo hoặc tự nhiên mà có, chính là nơi lý tưởng để những thợ săn dũng sĩ xa bộ lạc ở lại tạm thời.
Theo địa đồ đánh dấu, này hang động chính là nơi nghỉ chân thường xuyên của Diệp lão, bên trong hầu hết đều là thạch nhũ lâu năm, cạnh đó còn có 1 cái khe nhỏ, róc rách nước chảy từ đó mà ra.
Lại thêm Diệp lão cải tạo một đợt để bên dưới thành một cái bể nhỏ đựng nước. Thành ra hang động đều bớt đi một phần ẩm mốc, tăng thêm 1 phần sinh cơ.
Lần đầu bước vào Tô Bạch còn bị lầm tưởng này hang động là của Khiếu Thương Lang như vậy đẹp đẽ a!
Hớp!
- Thoải mái!
Vớt một ngụm trong veo thanh tuyền đưa vào miệng, Tô Bạch ánh mắt sáng choang, một hồi thỏa mãn.
Không nói, này bể nhỏ nước chắt lọc từ sâu trong khe thạch nhũ chảy ra, so với nước ngọt còn nước ngọt. Mát lạnh cùng thanh nhẹ hương thơm, để Tô Bạch uống đều uống đến nghiện.
Nghỉ ngơi một lát, đại thủ đã bớt chua từ lúc nào. Hắn cả người đều thay đổi một dạng thoải mái tinh thần. Tô Bạch mới đứng dậy tiếp tục công việc, đó chính là lọc xương xẻ thịt đầu này Hoang Ngưu.
Thái đao nơi tay, Tô Bạch bước ra ngoài bắt đầu lọc xương xẻ thịt đầu này Hoang Ngưu. Hắn đao dựa vào 3000 cân sức mạnh, mạnh mẽ cắt ra gân ngưu cùng với nội tạng của nó, phân xương cốt, nội tạng, sừng cùng chân ra một bên, còn lại là bắp đùi cùng một số thớ thịt ở vùng xương sườn.
Này thủ pháp tên là Dịch Cốt Đao, là một loại xẻ thịt chuyên dụng mà Tô Bạch thông qua quan sát Nhị nương cùng Thất nương học được.
Dịch Cốt Đao trọng yếu chỗ, là có thể gọt tách xương cùng thịt một cách hoàn mỹ nhất, để hắn đối với Hoang Ngưu thịt không lãng phí một chút nào phân phối.
Trọn vẹn 2 canh giờ, Tô Bạch mới có thể lột bỏ hoàn thành Hoang Ngưu thịt cùng với dư thừa vật không thể ăn.
Những vật không thể ăn gồm nội tạng, não tủy, xương cốt cùng gân Ngưu. Những này dư thừa hầu hết bởi vì Hoang Ngưu lâu ngày sinh sống trên Đại Hoang, cảm nhiễm 1 tia Hung sát chi khí.
Tô Bạch có thể ăn vào không sao cả, nhưng như để lâu dần tích tụ Hung sát chi khí ẩn tàng trong người, tương lai tu luyện tất gặp nguy hiểm.
Đây là Diệp lão thông tri cho Tô Bạch một lời, tránh hắn ăn uống quên mình mà rước họa vào thân.
Lời tuy nói thế, nhưng ngay cả tinh huyết Yêu thú, cũng chính là Khiếu Thương Lang, lão Tộc trưởng cũng có thể thanh lọc cho bọn hắn đám tiểu bất điểm phục dụng, nhiêu đây dòng Hung sát đối với Tô Bạch còn chưa là gì...
- Tìm được!
Tô Bạch hai mắt tỏa sáng, hô hấp đều trở nên dồn dập!
Bởi vì lẫn bên trong đám xương cốt, Tô Bạch nhìn thấy một điểm thanh quang lóe lên, hấp dẫn người nhìn.
- Bảo Cốt! Thật không ngờ này Hoang Ngưu còn sinh Bảo Cốt! Ta phát!
Hắn nhịn không được muốn thét dài 1 tiếng, chỉ là rất nhanh cố nén lại cỗ này kích động.
- Bảo Cốt trăm ngàn không sinh một, là vật hiếm thấy, ta phải bình tĩnh!
Lời nói thế, nhưng cả người hưng phấn đến run rẩy phản bội lời nói của Tô Bạch. Bởi vì trước mắt quá không chân thật a!