- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đại Đường Nữ Pháp Y
- Chương 15: Bánh nhân thịt rơi chết người (1)
Đại Đường Nữ Pháp Y
Chương 15: Bánh nhân thịt rơi chết người (1)
Yên Nương nhíu mày, thanh âm đột nhiên lạnh xuống, nghiêm khắc nói: "Sửa sang quần áo lại đàng hoàng rồi nói"
Kỹ nữ dáng vẻ chật vật kia khẽ run lên, tựa hồ rất sợ Yên Nương, vội vã chỉnh trang lại dung nhan, bởi vì quá mức khẩn trương, đôi tay không ngừng run rẩy, động tác tuy rằng rất bận bịu, nhưng thực tế cả buổi cũng chưa chỉnh xong đai lưng.
Nhiễm Nhan rất có hứng thú mà nhìn một màn này, trong lòng không khỏi thấy hứng thú với vị Yên Nương này, trong tình huống bình thường, một cái tú bà nghe nói trong kỹ quán nhà mình có chuyện dính tới mạng người, tất nhiên là vội vã chạy tới hiện trường mà xử lý, mà Yên Nương thì đối với vẻ ngoài của cô nương trong kỹ quán lại càng thêm để ý.
"Trong quán xảy ra chuyện, nô gia đi nhìn một cái, trước xin lỗi không tiếp được." Yên Nương thừa lúc này xoay người lại thong dong khách sáo với Nhiễm Nhan.
Nhiễm Nhan hơi hơi gật đầu, "Không ngại, ta chẩn trị cho Tử Tự tiểu thư trước."
Vào đầu thời Đường, "Tiểu thư" là xưng hô chung cho mọi loại kỹ nữ, đặc biệt là vũ cơ có danh vọng, nhạc kỹ, thanh quan, còn với nữ tử trong sạch thì chỉ gọi là "Nương tử", hoặc là như Nhiễm Nhan, gọi cả họ cùng với thứ tự trong nhà, là Nhiễm Thập Thất Nương.
Yên Nương xin lỗi mà cười, hơi khom người, rồi sau đó phất tay lệnh vài thị tỳ dẫn các nàng đi vào.
Một nữ tử khuê các, nghe nói có án mạng, lại đạm nhiên như thế, phảng phất giống như không nghe thấy. Yên Nương không khỏi nhìn thêm vài lần thân ảnh Nhiễm Nhan mơ hồ trong mịch li, tâm hơi trầm xuống.
Sau khi vào trong, Nhiễm Nhan thả chậm bước chân, ẩn ẩn nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng Yên Nương, "Sao lại thế này?"
Kỹ nữ kia vội nói: "Hôm nay Hàn lang quân lại đây tìm nô gia, nô gia cùng hắn mới uống hai ly, liền đi ngủ, ai ngờ vừa mới nằm lên sụp, Tần Tứ lang liền đá cửa vào, kéo nô gia ra, không nói hai lời lao vào đánh Hàn lang quân, nô gia té trên đất, đến khi đứng dậy được liền nhìn thấy Hàn lang quân miệng sùi bọt mép nằm trên một vũng máu"
Thanh âm càng ngày càng xa, Nhiễm Nhan lúc này mới thu hồi tâm tư, cẩn thận đánh giá trong phòng.
Nhà ở khá rộng rãi, nhiều bàn con, mấy cây cột màu nâu đen được ngăn cách bởi màn trúc tinh tế, nhìn xuyên qua khe hở màn trúc, mơ hồ có thể thấy được nội thất, một cái giường được bình phong bằng bốn mảnh gỗ mun che khuất, một cái bàn trang điểm dựng sát cửa sổ tường phía nam.
Sau khi bốn đại hán đem Tử Tự nâng đến sau bình phong, lại chậm chạp không dám xuống tay đem nàng dời lên giường.
Tình huống này của Tử Tự, rõ ràng đã là bệnh giang mai thời kỳ thứ 2, cũng chính là tới giai đoạn bệnh nặng, lúc này virus bệnh có khả năng lây lan rất lớn, có khi thông qua tiếp xúc gián tiếp cũng sẽ nhiễm. Nhiễm Nhan cũng không dám thiếu cảnh giác, nói với thị tỳ dẫn nàng vào: "Ngươi đi tìm vải sạch tới, cho các hộ vệ bao tay lại."
Thị tỳ theo tiếng lui đi ra ngoài, người còn lại trong phòng nhìn nhau, nhìn tình hình này, bọn họ lo lắng cũng không phải là dư thừa, thật sự thực dễ dàng lây bệnh a. Hai người đứng gần Tử Tự nhất lén lút dịch về phía sau nửa bước.
Thanh Đại thấy thế, nhất thời bi phẫn, nhịn không được tiến lên, "Không cần tìm vải gì hết, bọn họ không muốn nâng, ta nâng"
"Đứng lại!!" Nhiễm Nhan lạnh giọng quát ngưng lại động tác của nàng ta, "Ngươi cho rằng ta ở nói giỡn phải không? Ai đã xài chung đồ vật với Tử Tự tiểu thư, tốt nhất đều gọi tới kiểm tra một chút, đặc biệt là có xài chung nam nhân!"
Trong phòng lập tức lặng ngắt như tờ. Giật mình nhất không ai hơn Vãn Lục, với những gì nàng hiểu biết về nương tử nhà mình, thì làm sao có thể có khí phách đó, nói ra những lời nói đó. Nhất thời Vãn Lục có chút hoảng hốt, người đang đứng trước mặt mình đây, cũng không phải nương tử mà nàng quen thuộc, mà là một người xa lạ.
Thị tỳ nhanh chóng tìm vải thô tới, Nhiễm Nhan cũng ra lệnh cho các nàng xé ra giúp các hộ vệ bọc lên tay, sau đó đem Tử Tự nâng lên giường.
"Nếu là không yên tâm, trở về dùng dấm rửa lại tay." Nhiễm Nhan vừa nói vừa dùng hai khối vải thô bao lên tay, bắt đầu cẩn thận kiểm tra thân thể Tử Tự.
Đến lúc này, việc cần các hộ vệ làm đều đã xong, bọn họ nghe Nhiễm Nhan nói vậy vội vàng lui ra ngoài.
Nhiễm Nhan dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vùng chẩm và thái dương của Tử Tự, luồn tay vào giở lên một ít tóc, chỗ rụng tóc đường biên không rõ ràng, nhìn như sâu gặm, là bệnh giang mai.
Chỉ là theo tư liệu lịch sử ghi lại, tới năm Vạn Lịch thời Minh, "bệnh Giang mai" mới bị lây nhiễm vào từ thương nhân phương Tây, hiện tại đang là Đại Đường năm Trinh Quán, như thế nào sẽ có loại bệnh khó chơi này, chẳng lẽ là thông tin lịch sử bị lệch?
Nhiễm Nhan thở dài, nàng luôn luôn cho rằng bầu trời sẽ không dễ dàng mà rớt xuống bánh có nhân thịt, mặc dù rớt, đôi khi có thể đập chết người, phải có sức lực thì mới tiếp được. Nàng từ lúc bắt đầu liền chuẩn bị tốt tâm lý, quả nhiên tình huống của Tử Tự không thể lạc quan, hai mươi lượng này thật sự không dễ kiếm.
Nhiễm Nhan không khỏi có chút hối hận, lúc ấy nên suy xét kỹ hơn.
"Như thế nào?" Thanh Đại thấy Nhiễm Nhan ngồi dậy, vội vàng hỏi. Nàng trước kia chưa bao giờ gặp qua khám bệnh không cần bắt mạch, nhưng hiện tại, trừ bỏ Nhiễm Nhan, cũng không có ai có thể trợ giúp các nàng, Thanh Đại đem toàn bộ hy vọng đều gửi vào Nhiễm Nhan.
"Tình huống không tốt, ta có thể bảo đảm nàng tạm thời không có việc gì." Nhiễm Nhan biết có không thiếu phương thuốc cổ truyền trị liệu bệnh hoa liễu, chính mấy phương thuốc đó đối với người bệnh nặng như vậy đều không mấy hiệu quả, trừ phi có thể chế ra Peilling.
Peilling cũng chính là Penicillin, có thể trong vòng vài giờ trị khỏi bệnh lậu, trong vòng vài ngày là chữa khỏi bệnh giang mai. Mặt khác, Penicillin cũng có tác dụng kháng khuẩn rất tốt đối với những bệnh gây ra khi máu bị nhiễm phải xoắn khuẩn hay trùng thuộc họ xoắn khuẩn, viêm phổi do nhiễm xoắn khuẩn hay sốt hậu sản do tụ cầu khuẩn, đơn giản mà nói, nếu có thể thành công chiết xuất Penicillin, mấy chứng nan y ở cổ đại như sốt hậu sản hay viêm phổi đều dễ dàng trị liệu, thuận tiện còn có thể thay đổi lịch sử y học.
Ý nghĩ vừa nảy ra trong lòng Nhiễm Nhan liền bắt đầu đâm hoa kết trái, nhiệt tình công tác ngủ yên từ sau khi nàng xuyên qua trong phút chốc bị thức tỉnh.
"Thần y, thần y!"
Nhiễm Nhan phục hồi tinh thần, liền nghe thấy tiếng gọi nôn nóng của Thanh Đại, khóe miệng không khỏi hơi run: "Kêu ta Nhiễm y sinh, Nhiễm Thập Thất cũng được, đừng gọi thần y."
Trong Tô Châu thành thần y đã đủ nhiều, không cần thêm một cái Nhiễm Nhan, huống hồ, dù là trước kia, Nhiễm Nhan cũng chưa bao giờ coi mình như một bác sĩ chữa bệnh cứu người, trên thực tế, nàng cũng đích xác rất ít dùng y thuật cứu người, bởi vì khi nàng nhìn thấy những người đó, họ đều đã là thi thể.
"Nhiễm y sinh, muội muội của ta..." Thanh Đại mặt tràn đầy mong đợi mà nhìn Nhiễm Nhan, mặt nàng khi khóc, không chỉ có không có vẻ lôi thôi, ngược lại làm người sinh ra cảm giác nhìn thấy mà thương.
Nhiễm Nhan phán đoán tuổi Thanh Đại không nhỏ, hai bảy hai tám tuổi, ở cổ đại có thể xưng là bà thím trung niên, nhưng phong vận của Thanh Đại có thể cùng mấy cô gái được bảo dưỡng thỏa đáng mà nàng gặp kiếp trước bất phân cao thấp, cũng thật sự khó gặp.
"Ta trước khai hai cái phương thuốc, một để uống, một để thoa ngoài da." Nhiễm Nhan nói.
Thanh Đại trong lòng vui vẻ, lệnh thị tỳ đi lấy bút mực tới.
Trong bí truyền của thần y Hoa Đà có hơn mười lăm phương thuốc trị loại bệnh này, chỉ là bệnh hoa liễu có rất nhiều loại, những phương thuốc đó có hiệu quả ra sao đối với bệnh Giang mai, không nghĩ cũng biết, nếu hữu dụng thì cũng không có câu "hoa mai biến sắc".
"Tất cả mọi người trong viện không được đến gần sân này", Nhiễm Nhan thanh âm bình bình. Nàng cũng không nói gì thêm, nói nhiều ngược lại sẽ khiến cho họ khủng hoảng, tin rằng mỗi việc làm theo một câu này thôi, cũng sẽ gây xôn xao không ít, bất quá Nhiễm Nhan biết vị Yên Nương kia có năng lực dẹp yên.
Rốt cuộc, cảnh báo cần thiết vẫn phải có.
Nhiễm Nhan cũng cảm thấy may mắn là mình hôm nay theo tới, nếu không, bệnh giang mai một khi lây trên diện rộng, hậu quả vô cùng đáng sợ. Nói không chừng, thời kỳ Trinh Quán sẽ bị hủy trong một sớm một chiều, loại chuyện này, Nhiễm Nhan tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.
Đến chuyện muốn lập tức chiết xuất Penicillin, nói thì đơn giản, nếu có cái phòng thí nghiệm, đối Nhiễm Nhan mà nói, chiết ra Penicillin cùng lắm mất một giây, nhưng trước mắt ở Đại Đường, cái gì cũng đều không có.
Điều đáng mừng duy nhất là hiện tại đang mùa hạ, muốn tìm nhiều mốc xanh lại không khó.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đại Đường Nữ Pháp Y
- Chương 15: Bánh nhân thịt rơi chết người (1)